Huyền Giới Chi Môn

Chương 615: Q.3 - Chương 615: Giương Đông kích Tây




“Được rồi, hiện tại mọi người đều đã đến đông đủ. Lần này triệu tập chư vị tới đây chắc chắn trong lòng mọi người còn có nghi vấn. Trước tiên, chư vị cứ im lặng nghe bổn tọa nói đi.” Mạc Lân Vũ liếc mắt nhìn qua mọi người rồi nói.

Mọi người nhao nhao hướng ánh mắt về phía Mạc Lân Vũ.

“Liên minh ngày trước dưới sự chỉ huy của Độc Cô trưởng lão cũng đã nhiều lân giao chiến với Hắc Ma nhất tộc , tuy là có thắng có bại nhưng nhìn chung vẫn lâm vào tình trạng giằng co. Có điều khu vực chiếm đóng của Hắc Ma nhất tộc tại Phù Thạch tinh hải đang càng ngày càng tăng lên. điều này chẳng khác gì sự thất bại của chúng ta. Ta cùng với các vị Thánh giai trưởng lão ở nơi này sau khi thương lượng đã quyết định cải biến chiến lược tác chiến, phái một đội kỳ binh tinh nhụê đi tập kích cứ điểm trọng yếu của hắc ma nhất tộc. Mà tất cả các vị đứng trong đại điện bây giờ đều là những tiểu đội tinh nhuệ nhất trong cứ điểm. Nhiệm vụ lần này sẽ giao cho các ngươi hoàn thành.” Mạc Lân Vũ nghiêm nghị nói ra.

Mọi người nghe vậy đều lộ ra bộ dáng đắc ý, chỉ có Thạch Mục sắc mặt vẫn lạnh nhạt.

“Xin hỏi mạc trưởng lão lần này tập kích là cứ điểm nào của Hắc Ma tộc.” Thạch Mục đột nhiên mở miệng hỏi.

“Cứ điểm số chín.” Mạc Lân Vũ liếc nhìn Thạch Mục lạnh nhạt trả lời.

“Cái gì! Điều này sao có thể được?” Mọi người lập tức kinh hô.

Cứ điểm số chín trong phù thạch tinh hải là ở sâu trong khu vực chiếm đóng của Hắc Ma nhất tộc. Cứ điểm này cùng với cứ điểm số mười và cứ điểm số tám liên kết thành một hình tam giác, hỗ trợ, chi viện lẫn nhau.

Cứ điểm này cực kỳ quan trọng với Hắc Ma nhất tộc. Căn cứ theo tin tức điều tra được nơi này có gần bốn mươi đến năm mươ Ma nhân tu vi Thiên Vị. Số lượng Địa giai càng không điếm xuể. Hơn nữa nếu xảy ra tình huống bất ngờ, cứ điểm số mười cùng số tám sẽ rất nhanh tiếp viện. Xét tổng thể mọi người gần như không có khả năng chiến thắng.

“Uổng cho các ngươi thân là tinh anh trong liên minh, chưa khai chiến đã sợ hãi, rụt rè còn ra cái thể thống gì nữa! “ Mạc Lân Vũ gầm lên một tiếng, đồng thời phóng xuất uy áp của cường giả Thánh Giai khiến cho mọi người rùng mình sợ hãi không dám nói gì nữa.

“Khởi bẩm trưởng lão, không phải đệ tử sợ chiến chỉ là cứ điểm số chín này thật không giống với cứ điểm bình thường. Mấy năm trước, liên minh từng mấy lần tổ chức cường công chính diện với quy mô lớn, nhưng đều không có hiệu quả. Chúng ta mấy người đi cũng chỉ là đưa dê vào miệng cọp thôi! “ Một gã yêu tộc tóc tím tiến lên một bước chậm rãi nói ra.

“Việc này bổn tọa cũng đã an bài đầy đủ, lần này các ngươi đi trước hành động, sau đó sẽ có thánh giai trưởng lão dẫn đội bất ngờ tập kích cứ điểm số mười và số tám, ngăn cản bọn chúng đi tiếp viện, quấy rối trận tuyến đối phương. Các ngươi với tư cách tiên phong lẻn vào cứ điểm số chín mở giao tranh sau đó sẽ có quân tiếp viện tới. Chỉ cần chúng ta chiếm lĩnh được cứ điểm này sẽ mở đường tiến quân thần tốc thẳng đến chỗ kết giới phong ấn. “ Mạc Lân Vũ nói ra.

Thạch Mục nghe xong lông mày không khỏi cau lại. Nhiệm vụ này tựa hồ đã được an bài chu đáo, gần như không có vấn đề. Nhưng hắn cảm thấy vẫn là quá mạo hiểm. Dù sao tình huống cụ thể của ba cứ điểm này bọn hắn cũng biết rất ít, rất dễ phát sinh biến cố ngoài ý muốn.

“Như thế nào, ở đây vài năm, quy củ ban đầu đã quên hết. Muốn cự tuyệt chấp hành nhiệm vụ sao? “

“Đệ tử không dám!” Mọi người đồng thanh nói ra.

“Hừ... Biết các ngươi cũng không dám! Được rồi, mọi người về nghỉ ngơi một ngày, chạng vạng tối ngày mai phải tập hợp đầy đủ trước quảng trường Trú Doanh Quân không được sai sót.” Mạc Lân Vũ nói ra.

“Vâng! “ Mọi người sắc mặt khác nhau, không ai dám mở miệng phản bác nhao nhao đi ra khỏi đại điện.

.........

Chạng vạng tối ngày thứ hai, Thạch Mục cùng tiểu đội hơn mười người cùng nhau đi đến quảng trường đóng quân. Nơi này giờ đây đã có hơn trăm người đến. Bên trên quảng trường xuất hiện một chiếc chiến hạm cỡ nhỏ màu vàng. Một nam tử khôi ngô mặc giáp bạc đang đứng trên chiến hạm. Chiến hạm màu vàng này so với ngân nguyệt chiến hạm thì nhỏ hơn một ít, trên thân hạm khắc chi chít phù văn phức tạp nhìn có chút bất phàm.

Sau thời gian uống cạn một chén trà, ba năm chi tiểu đội tham gia nhiệm vụ lần này cũng đã đến đông đủ, tổng cộng hơn bốn trăm người.

Đúng lúc này nam tử mặc giáp bạc bỗng cất cao giọng.

“Đã đến thời điểm, mời tất cả các tiểu đội lên thuyền. Tại hạ Hàn Nghi phụ trách mang các vị đến mục tiêu. “

“Đi thôi!” Thạch Mục quát khẽ một tiếng sau đó dẫn theo tiểu đội bay lên chiến hạm.

Ba năm tiểu đội lần lượt bay vào trong hạm sau đó Hàn Nghi cũng bay lên. Chiến hạm dưới sự điều khiển của gã đột nhiên chấn động vài cái sau đó lóe lên một tầng ánh sáng bay vút lên.

Thạch Mục đột nhiên cảm thấy một hồi chấn động quỷ dị từ chiến hạm truyền tới. Một tầng ánh sáng màu vàng kim chậm rãi hiện ra, đem chiến hạm bao bọc vào trong. Họ Thạch đột nhiên cảm thấy có chút áp lực, linh khí xung quanh tựa như đã bị đông kết lại, ngay cả chân khí lưu chuyển trong cơ thể cũng không được thông thuận nữa.

Thạch Mục vừa định lên tiếng hỏi tình huống của đám người Quách Sâm thì trong đám người đã vang lên một hồi ồn ào. Hiển nhiên tất cả mọi người đều có loại cảm giác như hắn.

“Chư vị không cần ngạc nhiên, chiến hạm này tên là Ẩn thứ, kiến tạo vào mục đích tập kích. Khả năng đặc biệt là ẩn nấp cũng là một loại pháp bảo phi hành đặc thù. Sau khi khởi động bình chướng ẩn nấp ngoại giới không cách nào phát hiện thông qua mắt thường. Đồng thời trận pháp trên hạm cũng tạm thời che dấu linh lực bản thân đem dao động linh lực áp chế tới mức nhỏ nhất để đề phòng địch nhân phát hiện. Chư vị cảm thấy linh lực bản thân vận chuyển không được thoải mái cũng là bình thường, không cần quá mức để ý.” Hàn Nghi mở miệng giải thích.

Nge xong mọi người mới thở dài nhẹ nhõm. Mỗi người đều cùng tiểu đội của mình tập trung một chỗ, yên lặng chờ đợi.

Ẩn Thứ chiến hạm tốc độ cũng không quá nhanh, phi hành hơn một canh giờ mới tiến vào phạm vi của phù thạch tinh hải.

Mọi người nhìn thấy thiên thạch trôi nổi xung quanh cùng vô số mảnh vỡ chiến hạm, sắc mặt ai nấy đều ngưng trọng hẳn lên.

Liên Minh dưới sự chỉ huy của Mạc Lân Vũ chiến sự ác liệt hẳn lên, Hắc ma nhất tộc cùng ba đại thánh địa tổn thất cũng không nhỏ.

Chiến hạm Ẩn Thứ phi hành hơn nửa canh giờ mới thấy được một ít trinh sát do liên minh phái ra. Những người này cũng vô pháp phát hiện được bên cạnh có một chiếc chiến hạm cùng hơn bốn trăm người bay qua. Điều này khiến cho mọi người trong hạm an tâm hơn một chút.

Trong thời gian tiếp theo, chiến hạm tiến sâu vào trong phù thạch tinh hải, ngẫu nhiên cũng gặp được mấy đội ngũ tuần tra của hắc ma tộc, nhưng bọn chúng cũng không hề phát hiện được sự tồn tại của bọn họ.

Nửa ngày sau, chiến hạm đã đến gần một khối thiên thạch cực lớn.

“Chư vị, đây là cứ điểm số chín rồi. Ẩn Thứ chiến hạm không thể bại lộ. Mọi người xuống thuyền hành động. Từ giờ trở đi mọi người có thể liên lạc với ta bằng thần thức. Ta sẽ khống chế chiến hạm đi tiếp ứng các ngươi. “ Hàn Nghi nói ra.

Thạch Mục đứng trên hạm, mắt nhìn về phía khối thiên thạch khổng lồ. Chỉ thấy trên đó hiện ra một dãy kiến trúc đồ sộ màu đen, kéo dài như là một tòa thành nhỏ vậy. Phía trên dãy kiến trúc này có một tầng ánh sáng màu đen như là cấm chế bảo vệ vậy, trên bề mặt ma văn kim sắc lập lòe từng hồi.

“Chư vị! Thời gian cũng không còn nhiều rồi, mọi người bắt đầu thôi! “ Hàn Nghi thấp giọng nói ra.

“Được rồi, chúng ta đi! “ Hùng Đồ quát nhẹ một tiếng, suất lĩnh tiểu đội của gã đi đầu xông ra khỏi chiến hạm hướng khu kiến trúc màu đen bay đi.

Thạch Mục quay lại hướng bọn Quách Sâm gật đầu. Trên người hắn bùng lên ánh lửa, một đôi cánh lửa đột ngột mọc ra sau lưng, Thạch Mục liền bay vọt ra ngoài.

Sau khi thấy đám người Hùng Đồ cùng Thạch Mục xông ra, hơn ba mươi tiểu đội còn lại cũng không chần chờ nữa, nhao nhao bay ra.

Hùng Đồ xông lên đầu tiên, trường đao sau lưng gã “choang...” Một tiếng liền ra khỏi vỏ. Trên người gã hào quang đại thịnh, gã vung tay chém ra một đạo đao mang màu bạc cực lớn, hình thể đao mang như vầng trăng khuyết vậy mạnh mẽ oanh kích lên màn sáng màu đen.

“Oanh.....” Màn sáng kịch liệt chấn động, ma văn hào quang sáng ngời. Nhưng cũng không có vỡ vụn mà chỉ xuất hiện vài khe hở.

“Địch tập kích! “ Một tên lính gác ma tộc kinh hoàng gào lên. Bất quá thanh âm của gã vừa phát ra đã liền im bặt. Một thanh băng mâu màu lam sắc bén vô cùng đã bay qua khe hở trên màn sáng đâm xuyên cổ họng gã, ghim luôn thân thể xuống mặt đất.

Tên hắc ma tộc này sau khi bị băng mâu gim xuống đất, hắc quang trên người ảm đạm đi trông thấy, huyết dịch sền sệt từng giọt, từng giọt theo băng mâu chảy xuống đất. Một đạo sương mù màu đen trong cơ thể gã bay ra.

Túi đựng ma hồn trên người Thạch Mục đột nhiên lóe sáng, một đạo trận phù hình lục giác hiện lên trên mặt túi. Miệng túi liền xuất hiện một cỗ hấp lực đem đoàn sương mù màu đen kia hút vào.

“Quách Sâm các ngươi lên! “ Thạch Mục phân phó.

Quách Sâm liền cùng ba gã đồng môn bay lên. Bốn người lơ lửng ở bốn phía, trên tay đồng thời đánh ra một đạo pháp quyết kỳ lạ. Hào quang bộc phát xung quanh bốn người, sau đó từng đạo điện mang cũng lập lòe xuất hiện.

“Chi lạp...” Điện mang càng ngày càng nhiều xung quanh bốn người.

“Tứ phương dẫn lôi quyết! “ Quách Sâm quát lớn một tiếng. Pháp quyết trong tay bốn người đồng thời biến đổi, ngón tay cùng chỉ xuống dưới. Điện quang xung quanh theo hướng ngón tay bốn người hình thành một tia chớp cực lớn giữa tinh không.

“Ầm ầm... “ tia chớp lấy tốc độ cực nhanh đánh về phía khe hở trên màn sáng màu đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.