Hữu Gia Chân Hảo (Có Nhà Thật Tốt)

Chương 8: Chương 8: Vợ cũ đã trở lại rồi




Chú thích

– 肥水不流外人田 = Phì thuỷ bất lưu ngoại nhân điền: nước phù sa không để chảy sang ruộng người ta tức ý chỉ lợi ích của mình không nên cho người khác, ở đây ý anh Thang Kiếm Ba là thà cho anh em chứ không cho người lạ:)))))

__________

Trước mặt đứa nhỏ, Long Trấn Hùng cũng không muốn cùng tên bạn xấu Thang Kiếm Ba này nói quá nhiều, liền tuỳ tiện ứng phó một chút, để việc nói chuyện này với Thang Kiếm Ba về sau lại tính tiếp. Trong lòng âm thầm trù tính làm sao cho Cao Dật Phi đồng ý, đem quan hệ của bọn họ công khai cho bạn bè và gia đình biết ~!

Long Trấn Hùng đắm chìm trong suy nghĩ hạnh phúc đó với Cao Dật Phi, thật muốn ngay lập tức nói với cả thế giới này Cao Dật Phi là của hắn a p[*////▽////*]q!!

Đáng tiếc bây giờ hắn vẫn còn đang thử việc, cho nên Cao Dật Phi không muốn đem chuyện của bọn họ nói cho những người thân quen. Cho nên Long Trấn Hùng quyết định, phải chăm sóc Cao Dật Phi thật tốt, đợi đến ngày các thân hữu của y chúc phúc cho bọn họ ~!

Đúng lúc này lại nhận được điện thoại từ Cao Dật Phi.

“A Hùng.” Giọng nói trầm thấp của Cao Dật Phi truyền từ điện thoại đến, làm cho hai tai Long Trấn Hùng muốn rớt ra luôn:”Tôi tối nay có việc bận, nên sẽ về trễ một chút. Hai người đói bụng thì cứ ăn cơm trước đi.”

Long Trấn Hùng nghe lời Cao Dật Phi liền chỉ nghĩ đơn thuần mà theo y, cho rằng Cao Dật Phi hôm nay phải tăng ca nên sẽ về trễ, liền vỗ ngực đồng ý:”Được, tôi biết rồi! Anh bận thì cứ đi đi, yên tâm, tôi sẽ chăm sóc Tiểu Tri Hành thật tốt, không để nó bị đói đâu!”

Long Trấn Hùng là người có khả năng tạo bầu không khí rất tốt, làm cho Cao Dật Phi có cảm giác như trong nhà đang có người đợi y, cho nên y mới tự nguyện muốn nói với Long Trấn Hùng hành tung của mình. Mà mỗi lúc nghe Long Trấn Hùng trả lời như vậy, cũng sẽ làm cho Cao Dật Phi cảm thấy Long Trấn Hùng thật đáng yêu, không khỏi trước khi gác điện thoại lại gọi hắn một tiếng:”Tiểu Hùng.”

“Có tôi đây!” Long Trấn Hùng lập tức đáp.

“Tôi thích cậu.” Cao Dật Phi nói.

Long Trấn Hùng nghe xong, toàn thân đều hưng phấn lên, mẹ nó tự dưng lại ôn nhu bày tỏ làm gì cơ chứ! Nhưng lại kích động trả lời:”Tôi cũng yêu anh chết mất ~! Moah~! Tôi ở nhà chờ anh về đó a!”

“Ân.” Cao Dật Phi bật cười ngắt cuộc gọi.

Thang Kiếm Ba bị một màn ân ái này chọt cho mù mắt:”….. Trả lại cho tôi Long tổng uy nghiêm đi!”

Tiểu Tri Hành ngồi trên vai Long Trấn Hùng cũng không chịu ngồi yên, hỏi:”Long Trấn Hùng, chú nói chuyện với ai đó nha?”

Long Trấn Hùng đáp:”Nói chuyện với ba ba cháu, y nói tối nay về trễ, bảo chúng ta ăn cơm trước đi.”

Tiểu Tri Hành nghĩ nghĩ, nói:”Vậy cháu muốn ra công viên chơi một chút.”

Long Trấn Hùng đương nhiên không có ý kiến, Tiểu Tri Hành muốn đi chơi liền đi. Đến công viên, liền thả Tiểu Tri Hành vào trong khu vui chơi dành cho trẻ e tự mình đi tìm bạn chơi, hắn với Thang Kiếm Ba ở ngoài sân nhìn.

“Long đại ca, anh thật sự đang cùng với một nam nhân sao?” Thang Kiếm Ba hỏi.

“Đúng thế.” Long Trấn Hùng một bên chăm chú nhìn Tiểu Tri Hành, một bên trả lời.

Thang Kiếm Ba thấy Long Trấn Hùng chăm chăm vào bên trong khu trẻ em kia, bất đắc dĩ nói:”Tuy rằng em là người mang anh đến xem mấy nơi bọn em hay tụ tập, nhưng cũng chỉ nghĩ chơi cho vui, anh đây là thật tâm sao? Hơn nữa y còn có con rồi, như vậy không phải y là thẳng sao? Anh có biết, cùng một chỗ với thẳng nam phần lớn đều là xảy ra bi kịch. Huống chi, cha anh có thể chấp nhập sao?”

Long Trấn Hùng nghĩ cũng không thèm đáp luôn:”Tao cũng không biết làm sao nữa, tao chính là thích y, y cũng thích tao. Bọn ta một nhà ba người cùng một chỗ có bao nhiêu vui vẻ, nghĩ nhiều như vậy làm gì!”

“Được rồi, Long đại ca này, em muốn xem đến cùng người đó là ai mà có mị lực lớn như vậy, có thể khiến anh chăm sóc con giúp y, cho em xem mặt y đi.” Thang Kiếm Ba nói.

Long Trấn Hùng lấy ảnh mình lén chụp Cao Dật Phi ra đưa cho Thang Kiếm Ba xem, tự hào nói:”Này, mi cũng từng gặp người này rồi, chính là y.”

Thang Kiếm Ba vừa nhìn, kinh ngạc hô lên:”FML! Cực phẩm soái ca như vậy lại lọt vào tay anh! Nếu là em em cũng tình nguyện chăm con giúp y a!” Lại nhịn không được nói:”Long đại ca, khi nào hai người chia tay nhớ nói em biết một tiếng, nước phù sa không để chảy sang ruộng người ta a.”

Long Trấn Hùng xắn tay áo lên chuẩn bị trực tiếp đem Thang Kiém Ba nhồi thành một đống:”Mẹ nó mi dám nguyền rủa lão tử, người của ông đây mi cũng dám mơ mộng!”

Thang Kiếm Ba cầu xin nói:”~~~~[_]~~~~ Long đại ca em sai rồi! Anh hỏi y có anh em gì không, giới thiệu anh em của y cho em cũng tốt rồi a!”

………

Sau khi Thang Kiếm Ba hỏi thăm xong tình trạng của Cao Dật Phi, lại bát quái về việc ở chung cử bọn họ một ít, Thang Kiếm Ba liền khuyên nhủ:”Long đại ca, anh sủng y như vậy là không được, y sớm muộn cũng sẽ bái bai anh. Anh biết không, lấy nhiều năm kinh nghiệm của em, anh vì đối phương chịu nhiều thiệt thòi như vậy, về sau có chuyện gì lại càng đau lòng. Anh phải cho y nếm mùi một chút, y mới biết trân trọng anh.”

Long Trấn Hùng không cho là đúng:”Mi đúng là chỉ biết nói vớ vẩn. Nếu đống kinh nghiệm kia của mi có dụng, mi bây giờ liệu có còn một mình quay tay không? Thân ái nhà tao đi làm đã vất vả rồi, về nhà còn bắt y làm việc, ai chịu nổi a? Tao đây giúp y giải quyết hết mấy vấn đề kia, y mới không bỏ tao được đâu.”

“Ân, anh nói cũng có lý.”

“Mi là hâm mộ bọn ta đi, sao còn không mau tìm một người thử xem?” Long Trấn Hùng hỏi.

“Thiết, em mới không cần giống mấy người treo cổ trên một cái cây như vậy, em muốn đi khắp thế gian này đến từng quốc gia nếm từng vị hoa thơm cỏ dại ở đó!”

Long Trấn Hùng khinh bỉ liếc hắn:”……Mi có bệnh thì mau chữa đi.”

Tiểu Tri Hành chơi đến mệt mỏi xong, bọn họ cùng nhau đáp ứng yêu cầu của Tiểu Tri Hành, vào một cửa hàng đồ ngọt ăn.

“Cháu mời mọi người ăn đồ ngọt nga! Đồ ngọt ăn rất ngon, tỷ tỷ cũng rất tốt, mỗi lần đến đều mới cháu ăn miễn phí.” Tiểu Tri Hành chỉ đường dẫn bọn hắn đi, vừa giới thiệu nói.

“Vì sao tỷ tỷ sẽ mời cháu ăn cái gì nha?” Long Trấn Hùng học ngữ khí của Tiểu Tri Hành hỏi hắn.

“Bởi vì tỷ tỷ là bệnh nhân của ba ba nha!” Tiểu Tri Hành trả lời.

Vốn trả lời như thế cũng không có vấn đề gì, nhưng lúc Tiểu Tri Hành đang hưng phấn ăn tào phớ thơm ngon, vị tỷ tỷ khả ái kia liền đem đến nhiều hơn một bát tào phớ và mười cái bánh pudding cho Long Trấn Hùng, nói:”Xin chào anh, cha nuôi Tiểu Tri Hành, phiền anh giúp tôi chuyển chút tâm ý này đến bác sĩ Cao. Lúc trước anh ấy có nói, nếu làm ra vị pudding mới, liền gọi anh ấy đến ăn thử, nhưng bác sĩ Cao đã thật lâu không có đến đây rồi. Bên trong còn có một phong thư cảm ơn, cũng nhờ bác sĩ Cao động viên, mà tôi mới lạc quan sống được đến tận bây giờ. Cho nên làm phiền anh đem cái này gửi cho bác sĩ Cao.”

Thư cảm ơn bình thường vì cái gì lại là màu hồng chứ!! Long Trấn Hùng áp chế xúc động muốn hành hung vị tỷ tỷ đang thẹn thùng này, nhưng suy nghĩ một chút, nói:” Lòng biết ơn của cô tôi sẽ truyền lại cho y, nhưng mấy món này tôi vẫn là không nên nhận, lúc nào cô gặp y tự mình nói tặng cho y thì tốt hơn.”

Tuy rằng bộ dáng xuân tâm nảy mầm của vị tỷ tỷ này cùng Long Trấn Hùng hắn lúc trước rất giống, nhưng mà lúc này Long Trấn Hùng không có suy nghĩ nếu hắn làm vậy khác gì hỗ trợ tình địch tiếp cận Cao Dật Phi, mà là nghĩ: nếu Cao Dật Phi biết y đã từng giúp rất nhiều người, mà bệnh nhân trước kia còn mang lòng biết ơn với y như vậy, y hẳn là sẽ rất vui đi.

Dù biết người kia có khả năng là tình địch hiện tại của hắn, nhưng truyền lại lời cảm ơn của cô ta sẽ làm cho Cao Dật Phi vui vẻ, vậy nên Long Trấn Hùng cảm thấy nếu có thể khiến y vui vẻ hắn cũng sẽ thấy rất tốt.

Mà Cao Dật Phi bên kia rốt cuộc cũng đã tăng ca xong, liền kiểm tra điện thoại, phát hiện lúc đang phẫu thuật cho bệnh nhân thì vợ cũ Bàng Lỵ Lỵ của y gọi đến hơn mười mấy cuộc gọi nhỡ, còn để lại một tin nhắn:”Lão công, em đã trở về rồi, có muốn đi uống một ly không? Em rất nhớ anh.”

Vốn Cao Dật Phi bởi vì phải lùi lại giờ tan tầm, giờ đang muốn nhanh về chăm con, nên định mặc kệ cô ta. Ai biết được Bàng Lỵ Lỵ lại đột nhiên call tới nữa.

Cao Dật Phi nhăn mày, bắt điện thoại, gọi tên đầy đủ của cô ta:”Bàng Lỵ Lỵ?”

“Vâng, là em. Lão công, nhận được tin nhắn của em chưa? Em đã về rồi, rất nhớ anh và Tiểu Tri Hành.” Bàng Lỵ Lỵ nói.

Cao Dật Phi không vui đáp:”Chúng ta đã ly hôn một năm rồi, đừng gọi tôi là lão công, gọi tôi là Cao tiên sinh đi,” Cao Dật Phi không tin vợ cũ thật sự nhớ bọn họ, cô ta đi liền hai năm, năm mới cũng không về thăm. Nếu là muốn Tiểu Tri Hành, lúc trước đi vội như thế làm gì?

“…..Dật Phi, xin anh đừng như vậy. Em vừa hỏi đồng nghiệp của anh rồi, bây giờ hẳn là tan tầm rồi? Chúng ta vẫn còn có thể gặp nhau đi? Tiểu Tru Hành vẫn còn ở lại trong nhà bác đi? Em rất nhớ hai người, còn có rất nhiều điều muốn nói với hai người nữa.”

Cao Dật Phi tiếp tục nhíu mày, không biết là vị đồng nghiệp nào đem chuyện này nói ra, y đang muốn về nhà sớm chút, liền từ chối:”Tôi hôm nay không rảnh, đễ bữa khác đi.”

“Không sao, em ở gần đây. Là tiệm đồ ngọt Gia Nguyệt Lão trước kia em rất thích, anh còn nhớ không? Em vẫn còn nhớ anh thực thích ăn đồ ngọt ở đó.” Bàng Lỵ Lỵ bám riết không tha hỏi.

“Không nhớ.” Cao Dật Phi nói, y đích thực là không có nhớ cùng vợ cũ đến cái tiệm đồ ngọt nào hết.

Hơn nữa, cũng đã lâu như vậy rồi, có nhiều thứ không giống như trước nữa.

Thấy chồng cũ ngay cả tiệm đồ ngọt cô thích cũng không nhớ, Bàng Lỵ Lỵ hiển nhiên thập phần thất vọng, đành phải đem địa chỉ nói ra:”Là ngay đại lộ, số 44″

“Ừ, tôi sẽ hẹn gặp cô vào bữa khác, tạm biệt.” Cao Dật Phi lãnh đạm trả lời cho có lệ.

Có lệ vợ cũ xong, Cao Dật Phi gọi điện thoại cho Long Trấn Hùng, nói y đang chuẩn bị về nhà. Long Trấn Hùng liền tạm biệt Thang Kiếm Ba, mang Tiểu Tri Hành về nhà trước chuẩn bị đồ ăn, nghênh đón y về.

“Daddy!” Cao Dật Phi sau một hồi mới về đến nhà, Tiểu Tri Hành liền vội vàng chạy lại mở cửa cho Cao Dật Phi:”Daddy về rồi!” Mà Long Trấn Hùng lúc lại giúp y cầm đồ gì đó trên tay, nhân tiện vụng trộm sờ loạn tay y một phen. Mỗi lần vừa về nhà Long Trấn Hùng đều là như một con chó lớn vẫy đuôi nhào đến với y, chẳng qua hôm nay Tri Hành ở nhà, Long Trấn Hùng mới thu liễm một chút. Cao Dật Phi quét mắt đến trên bàn ăn đã đặt đầy đồ ăn và bát đũa, tâm tình không tốt lúc bị vợ cũ quấy rầy nhất thời tốt lên, bỏ giày ra, liền nói với Tiểu Tri Hành:”Cám ơn Tiểu Tri Hành đã mở cửa.”

“Dạ!” Tiểu Tri Hành thản nhiên tiếp nhận lời cảm ơn, lại hỏi:”Daddy có biết mẹ là ai không?”

Cao Dật Phi nâng mắt nhìn Long Trấn Hùng một chút, trong mắt có ý đồ hỏi thăm chuyện này, lại hướng Tiểu Tri Hành truy hỏi:”Tại sao con lại đột nhiên hỏi cái này?”

“Do hôm nay có một thúc thúc hỏi, nhưng con không có nhớ.” Tiểu Tri Hành nói.

Cao Dật Phi đáp:”Có nhớ ba ba dạy con trả lời như thế nào không?”

“Chú đoán thử xem?”

“Đúng vật, có vài thứ con không cần phải trả lời, lần sau lại có người hỏi như vậy, Tri Hành nói như thế là được rồi.”

“Nga nga, con biết rồi.” Tiểu Tri Hành đồng ý nói.

Cứ như vậy Tiểu Tri Hành đã bị lừa dối quá khứ thành công, Cao Dật Phi cũng không bàn về chuyện này nữa, bất quá biểu tình trên mặt cũng không có tốt như lúc nãy, mãi cho đến lúc đi ngủ cũng vậy, cũng không có trò chuyện vài câu với Long Trấn Hùng. Làm cho Long Trấn Hùng trong lòng nửa vời không rõ, trong lòng thầm nghĩ: Ông đây giúp anh chăm sóc con, làm đồ cho anh ăn, người cũng cho anh ngủ, anh về nhà thế nào ngay cả một nụ cười cũng không có cho ông đây một cái!

Bất quá, Long Trấn Hùng thấy Cao Dật Phi mặt lạnh, hắn cũng không dám lạnh hơn, chỉ có thể nóng lên, lúc Tiểu Tri Hành đã ngủ vụng trộm chuồn vào phòng Cao Dật Phi, nằm bên cạnh Cao Dật Phi, nắm tay y, chủ động dò hỏi:”Thân ái, anh hôm nay có chuyện gì vậy, cả một buổi đều là khuôn mặt lạnh lùng kia, làm cho Tiểu Tri Hành cũng không vui.”

Cao Dật Phi tuỳ ý để Long Trấn Hùng lại đây thân thiết với y, nhưng không có kể chuyện vợ cũ đã trở về nói ra, mà nói:”Xin lỗi, về sau tôi sẽ khống chế cảm xúc của bản thân. Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là suy nghĩ một chút về chuyện của bệnh nhân.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.