Thông tin truyện

Hôn Quyền Độc Chiếm

Hôn Quyền Độc Chiếm

Tác giả:

Nguồn:

sưu tầm

Trạng thái:

Đang cập nhật
Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt


Ba năm trong hôn nhân, hai người vẫn tương kính như tân, hắn cho rằng mình đã làm tròn chức trách của một người chồng, cho rằng mình đã đem đầy đủ mọi thứ nắm giữ trong tay.

Hắn chưa từng coi cuộc hôn nhân này là quan trọng, càng không đem đối phương coi là quan trọng.

Mà nàng vẫn như cũ, luôn dùng sự bình tĩnh và lí trí để lo liệu cuộc hôn nhân này, luôn bình tĩnh đối mặt với hắn, không chút nào bắt buộc.

Cho đến khi một phần thỏa thuận li hôn được kí kết, hắn lạnh lùng xem nàng rời đi.

Hắn mặt ngoài hài lòng nhưng bên trong đã dần dần hối hận, không cam lòng.

Nửa năm sau

Khi nàng cùng một người nam nhân khác thân mật xuất hiện ở trước mặt hắn, nam nhân đã cố nén tức giận, đem người kéo vào thang máy bá đạo cường hôn, chiếm hữu tính mười phần, bá đạo ôm nàng, hận không thể đem nàng tan ra hòa vào trong xương cốt, khuôn mặt lệ khí mười phần tuyên bố: “ Em là của tôi, Hạ Kính Vũ, đời này em chỉ có thể thuộc về tôi mà thôi”
Hắn từ đâu đếm cuối đều quá mức tự phụ, luôn đinh ninh rằng nàng cả đời đều là của mình mà lại quên rằng nàng cũng có quyền rời khỏi hắn.

Cho đến khi nàng thực sự rời đi hắn, lựa chọn cùng người khác cùng một chỗ (có thể hiểu là chị định kết hôn với người khác ý mà), trong lòng hắn cuối cùng cũng tâm hoảng ý loạn, sợ hãi cùng hối hận xen lẫn đánh tới.

Có một loại độc gọi là nghiện, bá đạo mà cố chấp!

Có một loại độc gọi là cố chấp, cường thế mà chuyên chế!

Hắn cuối cùng cũng hiểu được trên đời có một loại tình cảm gọi là vui vẻ chịu đựng! Có một loại tình cảm nồng nặc làm cho mình không cách nào khống chế, nữ nhân này chính là của hắn cốt, mạng của hắn, là hết thảy của hắn.

Manh đát cục cưng ngoại truyện:

Chạng vạng, trước ngực mang theo hoa hồng cục cưng ấn mở điện thoại di động xem tin nhắn, đối với người cha nào đó mới đi ra từ phòng bếp chu môi nói: “Cha, ma ma nói cơm tối sẽ không trở lại ăn a, nhường chúng ta tự ăn”.

Nam nhân tay cầm mâm dừng lại: “Ừm!”

“ Cha, ngươi có phải hay không lại muốn ma ma?”

“ Không có!”

Nửa giờ sau, mỗ cục cưng nhìn mỗ cha không ngừng xem đồng hồ đeo tay lại còn bảo trì trấn tĩnh bộ dáng, lảo đảo cái đầu nhỏ, cha khẳng định lại muốn mẹ.

Lại qua ba giờ sau, mỗ cha mặt lạnh bắt đầu biến trắng, đáy mắt lộ ra kinh hoảng rốt cuộc ngồi không yên, không chút nghĩ ngợi ôm lấy cục cưng xông ra ngoài.

Ở ngoài cửa đúng lúc đụng phải ma ma trở lại, mỗ cục cưng dương dương đắc ý cáo trạng: “ Ma ma, cha không nhìn thấy ngươi lại sốt ruộc”.

Mỗ nam ôm chặt vợ của mình, đáy mắt kinh hoảng mới bắt đầu bình phục: “Anh cho rằng…”

Mỗ ma ma có chút ít bất đắc dĩ: “Anh sẽ không cho là em ly khai đi!” Nhìn xem nam nhân không có cảm giác an toàn nào đó, chủ động tiến lên thân thân môi của hắn: “Ông xã, em yêu anh!”

Ngày nào đó, lão sư hỏi cục cưng một cái vấn đề: “Trong nhà, dính người nhất có phải cục cưng hay không?”

Cục cưng không chút nghĩ ngợi lắc đầu nói: “Không phải, là cha của cục cưng mới đúng”. Cục cưng bẻ ngón tay đếm đếm sau đó nói: “ Mỗi lần cha qua ba giờ mà không thấy ma ma sẽ bắt đầu gấp a”

Các chương mới nhất

Danh sách chương

Bình luận truyện