Hoa Thị Chiêu Nguyệt

Chương 43: Chương 43: Kết cục




Do dự mấy ngày, cuối cùng Hoa Mộ Dao để cho cung nhân chuẩn bị một chút thức ăn, xách theo tiến về phía Ngự Thư Phòng.

Minh Thừa Cảnh đang phiền não xem tấu chương trên án thư, một đám chỉ biết cậy già lên mặt, hắn tuyển phi hay không có liên quan gì đến bọn họ chứ, việc nhà của trẫm, tại sao một đám các ngươi vội vã quan tâm?

Lại nghe được bên ngoài thông truyền, Hoàng hậu nương nương đến, đang phê duyệt tấu chương bút đỏ lập tức rơi từ trong tay xuống, không che giấu vẻ được mặt kích động trên mặt kích động: “Nàng, nàng vì sao lại đến đây?”

Trong lòng Bàng công công mừng thầm, xem ra Hoàng hậu nương nương cũng không phải là hoàn toàn không có cảm giác với Hoàng thượng nha, hắn đã nói chủ tử nhà mình là một người tốt như vậy, mắt Hoàng hậu nương nương cũng không phải là có vấn đề, làm sao sẽ nhìn gai mắt đây.

“Ta...ta dáng vẻ này như thế nào? Y phục có thích hợp hay không? Mấy ngày nay ta đều không nghỉ ngơi tốt, sắc mặt có phải đặc biệt xấu hay không?” Minh Thừa Cảnh lập tức hốt hoảng, chỉ sợ Hoa Mộ Dao thật vất vả mới đến một lần, kết quả hình tượng bản thân không tốt, để lại cá ấn tượng xấu cho nàng.

Bàng công công nhìn dáng vẻ chủ tử nhà mình, khắp khuôn mặt là nụ cười: “Hoàng thượng rất tốt, không quan trọng, nếu Nương nương đến gặp Hoàng thượng, đã chứng minh là quan tâm Hoàng thượng, Hoàng thượng nên thừa cơ hội này, bày tỏ một chút vất vả của mình, nói không chừng vừa đúng có thể để cho Nương nương đau lòng nha.”

Dáng vẻ Hoàng thượng như chợt hiểu ra: “Đúng đúng, ngươi nói đúng, trẫm nên tỏ ra một dáng vẻ rất mệt nhọc.”

Nói xong, lập tức dời đến một đống chưa xem qua trên bàn đến trước mặt mình, cầm lên bút đỏ với bộ dáng như múa bút thành văn.

Hoa Mộ Dao đi đến nhìn thấy chính là Minh Thừa Cảnh đang nghiêm túc phê duyệt tấu chương, có câu nói nam nhân nghiêm túc là đẹp trai nhất, những lời này thật sự có nhất định đạo lý, lúc này có vẻ như là Hoa Mộ Dao cảm thấy Minh Thừa Cảnh đặc biệt hấp dẫn, chỉ tiếc cảm giác này chỉ là trong nháy mắt, từ lúc hắn vừa mở miệng, đã biến mất.

“Đào nhi đến đây ——”

Mặt Hoa Mộ Dao không biểu cảm gật đầu một cái, mắt sắc Bàng công công nhìn thấy cung nữ xách theo một hộp đựng thức ăn phía sau nàng, lập tức cười híp mắt nói: “Nương nương là đến đưa thức ăn cho Hoàng thượng, Hoàng thượng còn chưa có dùng bữa tối đây, lão nô khuyên như thế nào cũng đều vô dụng.”

Minh Thừa Cảnh cố ý giận tái mặt: “Nói lung tung gì đó!”

Hoa Mộ Dao đặt hộp đựng thức ăn trên ngự án, lạnh lùng mở miệng: “Quốc sự xử lý như thế nào cũng xử lý không xong, Hoàng thượng vẫn nên lấy thân thể của mình làm trọng, bảo trọng long thể.”

Minh Thừa Cảnh nghe xong lời này, vui mừng không thôi, lập tức mở hộp đựng thức ăn ra: “Đào nhi đưa cho trẫm, dĩ nhiên là trẫm muốn ăn nha, nàng đừng nghe lão nô kia nói lung tung.”

“Nếu Bàng công công nói lung tung, vậy coi như nô tì đi một chuyến vô ích, Hoàng thượng lại vội vàng, nô tì cáo lui trước.” Hoa Mộ Dao nói qua xoay người rời đi.

Minh Thừa Cảnh vội vàng kéo người lại, vội vã lẫn lo lắng nói: “Sao thế, sao mới vừa tới đã đi rồi, bồi trẫm ngồi một lát đi mà.”

Hoa Mộ Dao ngẩng đầu nhìn đáy mắt quầng thâm của Minh Thừa Cảnh, đột nhiên đáy lòng hiện ra mấy phần không đành lòng, mấy ngày nay áp lực chọn phi sợ rằng khiến hắn để rất khó chịu.

“Thật ra thì, hậu cung thật sự quá lạnh lẽo buồn tẻ chút, nếu có tỷ muội thì cũng tốt.” Hoa Mộ Dao không biết nghĩ thế nào, thế nhưng lại bật thốt lên lời này.

Sắc mặt Minh Thừa Cảnh đột nhiên thay đổi: “Nàng nói cái gì!”

Đột nhiên, Hoa Mộ Dao có chút không dám nhìn vào mắt của hắn, cúi thấp đầu im lặng.

Bàng công công ý thức được tình hình có cái gì đó không đúng, vội vàng dẫn tất cả cung nhân trong điện đi xuống, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, không khí càng thêm có vẻ đè nén.

“Hoa Mộ Dao, có phải nàng ỷ vào ta thích nàng, mà có thể không chút kiêng kỵ chà đạp cảm tình của ta hay không?”

Những lời này Minh Thừa Cảnh khiến Hoa Mộ Dao càng cảm thấy không biết nên làm thế nào cho phải, càng thêm có vẻ có chút hoảng loạn.

Minh Thừa Cảnh lại đi đến mấy bước, hắn mang đến cảm giác bị áp bức cho Hoa Mộ Dao.

“Đào nhi, nàng thật sự không có thích ta một chút nào sao? Chỉ cần nàng nói là, ta, không, dù là, ta cũng sẽ không thả nàng đi, ta chờ nhiều năm như vậy mong nhiều năm như vậy, ta có thể bỏ qua ngôi vị hoàng đế để xuống giang sơn này, nhưng Đào nhi, duy chỉ có nàng, ta vĩnh viễn sẽ không sẽ buông tay.” Minh Thừa Cảnh lẩm bẩm ở bên tai nàng.

Lúc này, Hoa Mộ Dao dường như cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, trên mặt cũng không khỏi nổi lên đỏ ửng: “Ta...ta. . . . . .”

Tay Minh Thừa Cảnh từ từ đặt lên eo của nàng, đôi môi vừa rời khỏi bên tai của nàng, rất lâu rồi Hoa Mộ Dao chưa từng hưởng qua cảm giác này, nên nàng cảm thấy thân thể mình mềm nhũn ngay lập tức.

Cảm thấy nữ nhân xụi lơ trong ngực, rốt cuộc trên mặt Minh Thừa xuất hiện nụ cười như ý, để cho hắn nạp phi không phải là lôi hắn vô hậu điểm này ư, chỉ cần chờ người trong ngực có bầu, nhìn đám lão già kia còn nói được cái gì, cho nên nói, việc cấp bách chính là trước tiên chính là làm tròn bổn phận vợ chồng cái đã.

Ngự Thư Phòng vốn là nghiêm túc trang trọng, tối nay lại xuất hiện vẻ dâm mỹ, ngoài điện Bàng công công nghe bên trong thỉnh thoảng truyền ra âm thanh, nét mặt già nua vui mừng đến nở hoa, Hoàng thượng mình quả thật lợi hại, cho hắn một cơ hội là có thể nắm chắc, chỉ cần viên phòng, hoàng tử công chúa không phải là muốn mấy được mấy sao.

Hôm sau trời vừa sáng tỉnh lại, Hoa Mộ Dao cảm thấy cả người mình chua xót đau đớn, nhớ lại tối hôm qua càn rỡ, cả người cũng không tốt, chẳng lẽ nàng đã quên Huy ca ca ư, tại sao sẽ xảy ra chuyện như vậy?

Ngay tại lúc vẻ mặt nàng rối rắm cùng mê mang, trong lúc bất chợt một □□ thân thể ôm nàng từ phía sau lưng, trong âm thanh còn mang theo mấy phần mới vừa thức tỉnh: “Sao thế?”

Thân thể Hoa Mộ Dao cứng đờ: “Chàng … chàng tại sao không có lên triều?”

Minh Thừa Cảnh hơi cong môi một cái: “Dù sao mấy ngày nay vào triều cũng không có gì chuyện, đều là những lão gia hỏa kia đòi muốn tuyển tú, có thời gian, còn không bằng bồi Đào nhi, còn nói, ta cũng lo lắng nàng hôm nay không thoải mái, như thế nào?”

Hoa Mộ Dao nghe xong lời này, nhất thời mặt đỏ lên: “Chàng … chàng nói lung tung gì đấy.”

Minh Thừa Huy trầm thấp nở nụ cười, Hoa Mộ Dao cũng có thể cảm thấy lồng ngực chấn động sau lưng, lúc này nàng thật sự cảm thấy lồng ngực của nam nhân sau lưng đáng giá nàng dựa vào, người nam nhân kia là thật sự cảm thấy vui sướng vì nàng.

“Nàng đã không có gì không thoải mái, vậy, chúng ta cứ tiếp tục thôi.”

Hoa Mộ Dao còn chưa phản ứng kịp, cả người đã cảm thấy trời đất quay cuồng bị bỏ vào trên giường, trên người lập tức đặt lên một thân thể.

Bàng công công mới vừa đi tới thì nghe âm thanh phát ra từ chiếc giường, trên khuôn mặt già nua lộ ra mấy phần nụ cười thỏa mãn, lập tức rón rén lui xuống, quay đầu lại phải an bài Ngự Thiện Phòng bên kia làm có chút gì bổ, nói không chừng bây giờ đã có tiểu hoàng tử tiểu công chúa rồi đấy.

Sau ngày đó, mối quan hệ của Minh Thừa Cảnh và Hoa Mộ Dao đã có một bước nhảy vọt, khi hai người chung đụng hầu như là quanh quẩn một chút ấm áp.

Tháng ba năm Cảnh Diệu thứ ba, trong Hoàng cung rốt cuộc truyền đến một tin tức tốt, Hoàng hậu nương nương có tin vui.

Đây quả thực là Đại Hỷ Sự khắp chốn mừng vui, những đại thần kia cũng không la hét chuyện tuyển phi nữa, Hoàng hậu nương nương thật vất vả có bầu, nói không chừng trong bụng này chính là tiểu thái tử đấy, nếu lúc này tuyển một đám nữ nhân vào hậu cung, người nào đó không cẩn thận hại Tiểu thái tử thì sao.

Dĩ nhiên, Hoa Mộ Dao mang thai người vui mừng nhất dĩ nhiên là Minh Thừa Cảnh, hắn đã tuổi gần 30 rồi, đây chính là đứa bé đầu tiên của hắn, hơn nữa lại là nữ nhân hắn thích nhất sở sinh, hắn mong hài tử nhiều năm như vậy, hắn luôn ước mình có thể mang những điều tốt nhất trên thế giới đến trước mắt của con mình.

Vì vậy, bụng của Hoa Mộ Dao lớn lêntrong ánh mắt nồng nhiệt của mọi người.

Dù sao, nàng từng có kinh nghiệm khi mang thai Thấm Viện, chẳng qua là lúc đó Duệ vương hôn mê bất tỉnh, nàng một lòng cũng thấp thỏm, cho nên lúc Thấm Viện mới vừa sanh ra thân thể đặc biệt yếu, cho nên nàng muốn lần này nhất định phải làm cho tâm tình luôn vui vẻ.

Nhưng, lần này nhờ vào những người chung quanh cẩn thận, vẫn luôn nâng nàng, khiến cho nàng sinh ra tính tình nhỏ nhen, hơn nữa bản thân phụ nữ có thai thì cảm xúc có nhiều thay đổi, cho nên nói thời gian này thật sự là tra tấn Minh Thừa Cảnh, nhưng mà hắn rất thích, bởi vì lúc này hắn mới thật sự cảm thấy gia đình ấm áp.

Yến tiệc ngày đó, năm Cảnh Diệu thứ ba, Hoàng hậu nương nương Hoa Mộ Dao sinh con, quả nhiên là mừng vui gấp bội, Minh Thừa Cảnh trực tiếp vung tay lên, đại xá thiên hạ, thuế khoá lao dịch giảm phân nửa, cầu phúc cho Tiểu hoàng tử.

Tháng ba năm Cảnh Diệu thứ tư, ngày Tiểu hoàng tử được trăm ngày, Minh Thừa Cảnh trực tiếp tuyên bố lập Tiểu hoàng tử làm Thái tử trước mặt mọi người, trong triều đình không người nào phản đối, dĩ nhiên chủ yếu là bởi vì trước mắt Tiểu hoàng tử là nhi tử duy nhất của Hoàng thượng, hơn nữa nhìn ý tứ vị kia, sợ là thật không có ý định lập phi, lúc Hoàng hậu chưa có bầu còn không có, huống chi dưới mắt lại có Tiểu hoàng tử, thì càng không thể nào.

Lúc Hoa Mộ Dao ở hậu cung nghe nói như vậy, chỉ thở dài, nhưng trên mặt lại không tự chủ lộ ra mấy phần nụ cười hạnh phúc, có tử có nữ có phu, thỉnh thoảng nhớ tới Minh Thừa Huy, hình như cảm thấy phần trí nhớ kia đã xa xôi, lại vĩnh viễn lưu lại ở đáy lòng của nàng.

Năm Cảnh Diệu thứ năm, Minh Thừa Cảnh phái người xuất binh Bắc Khang quốc, trận chiến này lớn hai năm, rốt cuộc năm Cảnh Diệu thứ bảy, rốt cuộc cũng thành công đánh bại quân đội Bắc Khang quốc, đến đây thống nhất thiên hạ.

Năm Cảnh Diệu thứ ba mươi, Minh Thừa Cảnh thối vị, thái tử Minh Vũ Trạch chính thức lên ngôi xưng đế.

Sau khi Minh Thừa Cảnh thoái vị, cùng Hoa Mộ Dao bắt đầu chu du các nơi, nghe nói thỉnh thoảng có dân chúng nhìn thấy một đôi nắm tay cùng đi ở đường phố hoặc là chèo thuyền du ngoạn ở ven hồ.

Đối với vị trải qua ba triều đại này, hai lần lập gia đình, sách sử Đại Lương có ghi lại một câu nói về vị Hoàng Hậu Truyền Kỳ này như thế này: Hoàng hậu Hoa thị năm Cảnh Diệu của Đại Lương, trước đó là Duệ vương phi, tiếp đó là đại tẩu của vua, sau đó lại được Đế cưng chiều, hậu cung không phi, vinh dự lục cung. Xoá đi tất cả lời đồn đãi có liên quan đến số mệnh của nàng.

Chính vì điều này, nàng trở thành Hoàng Hậu Truyền Kì của Đại Lương, đời sau phi tần hâm mộ đối tượng, trên Đại Lương duy nhất chỉ có vị Hoàng hậu này được hợp tán cùng Hoàng thượng, lấy được Quân Vương độc nhất vô nhị sủng ái Hoàng hậu nhất, vị này xuất thân cao quý, trải qua ba triều đại, sau đó làm Truyền Kỳ nữ tính, trở thành tấm gương cho nhiều quý nữ thế hệ đời sau học tập.

======HOÀN======

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.