Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 79: Chương 79: Tàn bạo




Xương của hắn đã bị vỡ hơn phân nửa. Hai chân và hai tay thể hiện ra độ cong người bình thường khó có thể làm được. Hai mắt hắn trắng dã. Trong ngực còn lún xuống. Ngờ ngợ còn có thể nhìn thấy được đầu xương trắng ởn. Tần Quân cũng không nhẫn tâm nhìn hắn.

- Nói xem, ai phái ngươi tới?

Tần Quân từ trên cao nhìn xuống hỏi. Nhưng người áo đen lúc này đã nói không ra lời. Hắn hơi nghiêng đầu, trong mắt đầy tơ máu, muốn mở miệng, nhưng nói quanh co một hồi Tần Quân cũng nghe không hiểu.

Nhìn hắn thê thảm như thế, trong lòng Tần Quân cũng không nhẫn tâm. Vì vậy đành tiễn hắn ra đi.

- Đinh! Giết chết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, thu được 956 giá trị kinh nghiệm!

Tần Quân thu hồi nhẫn trữ vật, sau đó nhìn về phía Hạo Thiên Khuyển hỏi:

- Có thể hủy thi diệt tích hay không?

Chỉ cần đối phương không có tìm được thi thể của người áo đen này, sẽ lại phái người tới. Hắn vừa lúc mượn điều này quét kinh nghiệm.

Hạo Thiên Khuyển gật đầu. Lúc này từ trong miệng nó phun ra một ngọn lửa mạnh màu xanh lam, thiêu đốt thi thể của người áo đen thành tro bụi. Gió lạnh thổi qua, ngay cả tro cốt cũng không còn lại.

Tần Quân thấy vậy, ánh mắt nhất thời sáng lên, vội vàng hỏi:

- Đây là ngọn lửa gì vậy?

Đơn giản là lợi khí giết người đoạt của!

- Chút tài mọn của thiên cẩu tộc chúng ta.

Hạo Thiên Khuyển ba phải cái nào cũng được nói. Ý tứ cũng để lộ ra, ngươi không phải thiên cẩu tộc, không có khả năng học được.

Tần Quân thất vọng ồ một tiếng, lập tức chuyển lực chú ý vào trên Ngân Long Tru Hồn.

Vì nhanh chóng nắm giữ được thanh pháp khí thiên phẩm thượng giai này, hắn phải chăm chỉ. Mặc dù có Đát Kỷ, Quan Vũ, Hạo Thiên Khuyển bảo vệ, nhưng bản thân hắn cũng hi vọng mình nắm giữ được chiến lực kinh thiên động địa.

Hắn đầu tiên là tùy ý vung vẩy Ngân Long Tru Hồn. Dù sao cái này nặng đến năm nghìn cân. Không nói tới chuyện khác. Hiện tại quan trọng nhất chính là làm thế nào sử dụng nó như bình thường.

Vừa lúc mượn nó rèn luyện lực lượng.

- Ta dạy cho ngươi một loại phương pháp thổ nạp. Ở trong quá trình luyện, có thể tăng cường lực lượng thân thể của ngươi!

Hạo Thiên Khuyển bỗng nhiên nói. Rõ ràng nó không đành lòng nhìn lại dáng vẻ xấu hổ của Tần Quân lúc luyện.

- A? Ngươi nói nhanh lên.

Tần Quân vội vàng dừng lại, chỉ là vung vẩy mười lần đã khiến cho đầu hắn đẫm mồ hôi.

- Phương pháp này tên là thổ nạp Tiên Thiên. Nghe nói là phương pháp thời kỳ thượng cổ vạn vật ban đầu tu luyện thổ nạp. Chính là vị thánh nhân thứ nhất trong thiên địa ban cho...

Hạo Thiên Khuyển thao thao bất tuyệt nói.

Tần Quân đầu đầy vạch đen, cắt ngang lời nó nói:

- Đừng nói lai lịch của nó với ta. Buổi tối gió lạnh thấu xương. Ta cần tận dụng thời gian luyện tập.

Ánh mắt Hạo Thiên Khuyển lộ ra vẻ u oán, lập tức nói một lượt về khẩu quyết và vận hành yếu điểm của thổ nạp Tiên Thiên.

Đạt được Trúc Cơ Cảnh tầng bảy, trí nhớ của Tần Quân vượt xa so với trước kia. Muốn ghi nhớ khẩu quyết khoảng trăm chữ, đối với hắn vẫn dễ như trở bàn tay.

Sau đó hắn vừa vung vẩy Ngân Long Tru Hồn vừa lặng lẽ niệm khẩu quyết nạp khí. Linh lực trong cơ thể bắt đầu nóng lên, khiến cho hai cánh tay hắn đang đau nhức lại giảm xuống một phần.

- Thật sự hữu hiệu!

Ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên, ý chí chiến đấu lên cao.

Hạo Thiên Khuyển thấy vậy, rất vui mừng. Tuy rằng đầu phục Tần Quân, nhưng nó vẫn hi vọng chủ công của mình là một cường giả. Nếu không phải thái độ của Tần Quân đối với nó rất tốt, mức độ trung thành của nó đã sớm giảm xuống. Bây giờ thấy Tần Quân vừa thu được vinh dự còn có thể chăm chỉ như vậy, nó tất nhiên cao hứng.

Không chỉ có nó, Đát Kỷ và Quan Vũ thật ra cũng có ý nghĩ như vậy. Ngay từ lúc đầu chỉ là hệ thống triệu hoán lệnh cho bọn họ bái nhập làm thủ hạ của Tần Quân. Nhưng theo thời gian dài, nếu như thực lực của Tần Quân vẫn quá thấp, bọn họ khẳng định sẽ phản bội đi.

Cũng may tốc độ tu vi của Tần Quân tinh tiến giống như ngồi máy bay. Cho dù là bọn họ cũng cảm thấy chấn động kinh ngạc. Cho nên mức độ trung thành có khả năng vẫn không giảm xuống.

Thời gian lại lặng lẽ trôi qua như thế. Người thiếu niên ra sức vung vẩy. Bên cạnh là một chó mực nằm trên mặt đất nhỏ nghỉ ngơi, phối hợp với trăng sáng trong bầu trời đêm, đẹp như một bức tranh.

...

Sáng sớm ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Tần Quân liền kéo thân thể mệt mỏi trở lại khách sạn Lạc Nhai. Lúc này khách sạn Lạc Nhai đang chuẩn bị mở cửa. Những người làm đang dọn sạch bàn ghế, lau bàn.

Chưởng quỹ đang ở trước quầy ngáp. Vừa nhìn thấy Tần Quân, hắn vội vàng hỏi:

- Điện hạ, tối hôm qua điện hạ rốt cuộc làm cái gì, thế nào lại khiến cho sàn nhà bị sụp vậy? Khách phía dưới chỉ vào người của ta chửi mắng một trận.

Nhìn vẻ mặt u oán của chưởng quỹ, Tần Quân vò đầu cười:

- Tối hôm qua tu vi đột phá, không khống chế được. Chi phí cần thiết để sửa chữa, ta bồi thường.

Đột phá?

Ánh mắt của chưởng quỹ nhất thời sáng lên. Tần Quân vốn còn trẻ, không nghĩ tới đột phá lại dễ dàng giống như uống trà. Quả thật là yêu nghiệt!

Đúng lúc này, Du Phượng Hoàng và thị nữ của nàng từ lầu hai đi tới. Thị nữ vừa nhìn thấy Tần Quân, mắt nhất thời đỏ lên. Nàng trực tiếp rút kiếm bay vọt đến, trong miệng khẽ kêu nói:

- Đăng đồ tử! Để mạng lại!

Đối mặt với thị nữ của Du Phượng Hoàng tập kích tới, Tần Quân hoảng hốt né tránh. Luyện tập cả đêm, hắn ở trong tình trạng kiệt sức, bước chân vừa di chuyển, thân thể mất đi cân bằng, va vào trên bàn, nguy hiểm thoát được một kiếm của thị nữ.

- Trời ạ! Nàng có ý gì?

Tần Quân nhất thời nổi giận. Nếu như hắn tránh chậm một chút, thật sự có khả năng sẽ bị đâm trúng.

Nhưng mà thị nữ vẫn lộ ra vẻ mặt đầy lửa giận, dường như muốn băm thây Tần Quân ra thành vạn đoạn mới có thể thư thái. Lúc này nàng lại muốn một lần nữa đâm kiếm về phía ngực của Tần Quân.

A!

Thật sự cho rằng ta dễ khi dễ sao?

Tần Quân trực tiếp lấy ra một đòn muốn khiến cho đối phương bể đầu. Đúng lúc này, Du Phượng Hoàng giống như mị ảnh, thoáng hiện ra ở giữa hai người. Tay phải của nàng nhanh như tia chớp kẹp lấy trường kiếm của thị nữ, chỉ dùng ngón trỏ và ngón giữa, độ mạnh yếu và độ chuẩn xác khiến người ta chấn động.

Mà Tần Quân còn chưa giơ lên, nhìn hai mắt Du Phượng Hoàng lộ ra dưới khăn che mặt, trên mặt Tần Quân hiện lên vẻ lúng túng.

Hình ảnh tối hôm qua không tự chủ được hiện lên ở trong đầu hắn, khiến cho tim hắn đập nhanh hơn.

Trời ạ!

Ta sẽ không phải là động tâm chứ?

Tần Quân thầm mắng một tiếng, sau đó lặng lẽ thu pháp khí về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.