Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 22: Chương 22: Ngang ngược không cố kỵ (1)




Tần Quân nói sơ qua về chuyện gặp phải tối hôm qua cho bọn họ nghe. Thường Thiến Thiến nghe xong, không khỏi tức giận nói:

- Gia hỏa bắt nạt người lương thiện sợ kẻ ác, nên đánh!

- Sớm biết vậy lại phế hai cánh tay hắn!

Thường Hạo cười lạnh nói.

Thích giả vờ thể hiện tới nghiện rồi sao?

Trong lòng Tần Quân thầm nôn ọe. Chỉ có điều hắn cũng không có nói ra.

Rất nhanh, bọn họ liền ăn xong điểm tâm. Sau khi Thường Hạo đi tính tiền, tất cả liền đi ra khỏi khách sạn.

Điều khiến cho Tần Quân cau mày là, người thiếu niên áo trắng này không ngờ cũng theo đi ra khỏi khách sạn. Tuy rằng hắn theo phương hướng khác nhau rời đi, nhưng Tần Quân luôn cảm thấy hắn để mắt tới đoàn người mình.

- Hướng cửa thành ở bên kia!

Thường Thiến Thiến kéo ống tay áo của Tần Quân nhắc nhở. Tần Quân lắc đầu cười:

- Tạm thời không vội ra khỏi thành. Ta còn có việc muốn làm.

- Chuyện gì?

Đát Kỷ và Thường Hạo cũng nghi ngờ nhìn về phía Tần Quân.

- Giết Trình Kiệt, diệt trừ Trình gia!

Tần Quân cười lạnh nói. Đồng thời hắn cũng đang suy tư phương án tác chiến. Có Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển ở đây, hắn tất nhiên có thể ngang ngược hoàn toàn không phải e ngại. Chỉ có điều mục tiêu của hắn là ngôi vị hoàng đế. Hắn vừa lúc muốn mượn Trình gia tới tăng cao danh tiếng của mình!

Cái gì?

Diệt trừ Trình gia?

Toàn thân Thường Thiến Thiến và Thường Hạo chấn động, khó có thể tin nổi nhìn về phía Tần Quân.

Có Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển ở đây, bọn họ tựấtnhiên không nghi ngờ Tần Quân có thể sẽ không làm được điều đó. Chỉ là trái tim bọn họ có chút băng giá. Cũng chỉ bởi vì Trình Kiệt đắc tội Tần Quân?

- Ha ha ha. Có thể. Ta cũng không quen nhìn có người dám khiêu khích công tử nhà chúng ta.

Đát Kỷ liếm môi cười quyến rũ nói. Trong phong thần diễn nghĩa, Đát Kỷ vốn cũng không phải là nữ tử nhân từ nương tay. Hại nước hại dân không chỉ đơn giản là vẻ đẹp của nàng, còn có thủ đoạn của nàng.

Hạo Thiên Khuyển không mở miệng, nhưng trong miệng lại phát ra tiếng rít gào của loài chó khi tức giận.

Thường Thiến Thiến và Thường Hạo không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Quả nhiên có dạng chủ nhân thế nào sẽ có dạng thủ hạ thế ấy. Bọn họ chỉ có thể mặc niệm cho Trình Kiệt và Trình gia.

Vị trí Trình gia rất dễ tìm được. Bởi vì bách tính toàn thành đều biết.

Tần Quân không làm công tác chuẩn bị, mà trực tiếp dẫn theo Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển xông về phía Trình gia.

Rất nhanh, đoàn người lại đi tới trước phủ đệ của Trình gia. Trước cửa lớn là một phố nhỏ. Các loại tiểu thương đang buôn bán. Bọn họ đều đánh ra cờ hiệu của Trình gia. Đồng thời còn có hai đội thủ vệ đang đi tuần.

- Trình gia thật là khí thế!

Tần Quân tặc lưỡi lấy làm kỳ nói. Ở bên trong Thanh Đàn Thành hắn nhìn thấy phủ đệ khí thế nhất chính là phủ đệ của Trình gia này. Chỉ riêng tường vây đã cao tới bốn thước. Người bình thường căn bản không thể đi vào. Diện tích của toàn bộ phủ đệ cực lớn. Bên trong còn có một ngọn núi nhỏ, mây mù vấn vít. Chim chóc bay vào bay ra, rất có cảm giác của tiên sơn.

Chỉ nhìn phủ đệ cũng có thể thấy được địa vị và tài lực của Trình gia ở Thanh Đàn Thành.

- Đứng lại. Những người không có nhiệm vụ không được đi vào Trình gia!

Một thủ vệ giơ trường côn trong tay lên quát lớn. Các thủ vệ khác đang tuần tra xung quanh đều tập trung đến. Sắc mặt mỗi người đều không tốt, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ.

Tần Quân bĩu môi, trực tiếp bước về phía cửa lớn.

- Đâm đầu vào chỗ chết!

Tên thủ vệ cầm côn kia tức giận quát một tiếng. Một côn liền đập về phía đầu Tần Quân. Nếu như đổi lại thành người bình thường, bị đập trúng, đầu chắc hẳn lập tức nở hoa.

Thân là Trúc Cơ Cảnh, Tần Quân làm sao có thể để cho hắn đập trúng. Tay phải vừa nhấc lên, Tần Quân dễ dàng đỡ được trường côn. Lực lượng cường đại khiến cho thủ vệ không có cách nào lại khống chế được trường côn nữa.

- Hừ! Đâm đầu vào chỗ chết chính là ngươi!

Chân phải Tần Quân nhanh như tia chớp giơ lên, với thế lớn lực nặng, đạp trúng vào ngực của tên thủ vệ này, trực tiếp đạp tới mức hắn thổ huyết bay ra ngoài.

Những thủ vệ bình thường chỉ có tu vi Luyện Khí Cảnh tầng hai tầng ba, làm sao có thể là đối thủ của Trúc Cơ Cảnh tầng bốn?

Giống như một đàn cừu mưu toan đọ sức lực mãnh hổ!

Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển đều không có ra tay. Bởi vì đám kiến hôi này căn bản không phải là đối thủ của Tần Quân.

Đi tới trước cửa lớn của phủ đệ, Tần Quân đạp một cước ở trên cửa chính đang đóng chặt, trực tiếp đá văng cửa lớn. Lực lượng Trúc Cơ Cảnh vượt xa Luyện Khí Cảnh. Căn cứ theo tính toán của bản thân Tần Quân, lực lượng của hắn chí ít đã ngoài năm nghìn cân!

Lực lượng như vậy nếu như rơi trên cơ thể người, tuyệt đối là có tính chất huỷ diệt tàn phá!

Một đám thủ vệ căn bản không dám ngăn cản. Mỗi một người nghẹn họng nhìn trân trối nhìn Tần Quân. Lực lượng như vậy bọn họ chỉ thấy qua ở trên người gia chủ.

- Mau nhìn kia ! Có người tự tiện xông vào phủ đệ của Trình gia!

- Ta ngất! Bọn họ là ai? Không ngờ to gan như vậy!

- Mạnh mẽ!

- Chà chà, có người sắp gặp xui xẻo!

Bách tính lui tới ở trước phủ đệ bàn luận ầm ĩ. Tin tức rất nhanh liền được truyền ra, giống như ôn dịch tràn ngập về phía khắp toàn thành.

Các gia tộc nhanh chóng nhận được tin tức.

Cùng lúc đó, một đám người Tần Quân đi vào phủ đệ Trình gia, rất nhanh liền có từng tên tu sĩ của Trình gia từ bốn phương tám hướng kéo tới, bao vây xung quanh bọn họ.

- Là ngươi!

Trình Kiệt dẫn theo một người trung niên từ trong hoa viên đi ra. vừa nhìn thấy đám người Tần Quân, ánh mắt hắn cũng đỏ lên. Nhất khi nhìn thấy Thường Hạo.

Bây giờ, oán hận của hia hỏa này đối với Thường Hạo còn lớn hơn so với Tần Quân. Bởi vì cánh tay phải của hắn cũng bị Thường Hạo phế bỏ. Không mất mấy tháng thời gian rất khó có thể bình phục lại được.

- Ngày hôm nay, Trình gia phải giải tán!

Tần Quân bá đạo tuyên bố. Hệ thống chỉ nói phá hủy Trình gia, cũng không nói gì nhất định phải giết hết tất cả mọi người.

Trong Trình gia có rất nhiều nô lệ, người hầu. Bọn họ đều là vô tội, Tần Quân cũng không muốn gây tai họa cho bọn họ.

- Khốn kiếp! Ngươi lặp lại lần nữa!

Trình Kiệt giận không kìm chế được nói. Người trung niên phía sau hắn lại bắt đầu quan sát đám người Tần Quân. Tướng mạo của người trung niên này bình thường, thân cao gầy, toàn thân mặc trang phục màu xám, thoạt nhìn không khác biệt với người hầu. Nhưng màu sắc u ám trong mắt hắn làm cho lòng người khiếp sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.