Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 98: Chương 98: Dũng khí của thái tổ (1)




Nam Ngọc Tâm khẽ che cái miệng nhỏ nhắn, trong mắt đều là vẻ không dám tin. Thường Thiến Thiến ở bên cạnh đã kích động đến mức không biết phải nói cái gì.

Lư Huyền Phong nhìn Tần Quân, vẻ mặt dại ra. Tất cả mọi người của Huyền Linh Tông đã choáng váng.

Một lần còn được. Có thể nói là Trác Tuấn Kiệt sơ suất.

Nhưng lần này?

Chẳng lẽ thuật ẩn nấp của Tần Quân rất cao siêu sao?

Xong rồi. Lần này ít nhất nói rõ ở trong cuộc chiến sinh tử, Trác Tuấn Kiệt tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Quân!

- A... Ta vừa hoa mắt sao?

- Người nằm trên mặt đất đúng là Trác Tuấn Kiệt...

- Ông trời của ta... Việt Vương lợi hại như vậy sao?

- Không trách được hắn có thể lôi kéo cường giả siêu cấp. Xem ra, bởi vì thiên phú của hắn quá mạnh mẽ, được thế lực lớn phái người tới bảo vệ!

- Vị trí đệ nhất thiên tài của Vương quốc Càn Nguyệt phải đổi chủ rồi sao?

Các tu sĩ kích động khó nhịn nổi. Ở trong các tu sĩ trẻ tuổi, Trác Tuấn Kiệt có thể nói là thần thoại của thế hệ, tồn tại vô địch trong cùng thế hệ!

Không nghĩ tới hắn không ngờ lại thất bại!

Hơn nữa bị đánh bại triệt để như vậy!

Trác Tuấn Kiệt chỉ vào Tần Quân một hồi lâu, nói không nên lời. Máu của hắn lại phun ngược ra.

- Người đâu! Mau đỡ Trác công tử xuống đi!

Trương lão vội vàng kêu lên. Bốn gã hạ nhân nhanh chóng đi lên khiêng Trác Tuấn Kiệt đi xuống. Bị Tần Quân toàn lực sử dụng Ngân Long Tru Hồn Thương đập một cái, cho dù không chết cũng phải tàn phế. Chỉ có điều pháp thuật ở thế giới này cao siêu. Có thương nặng nữa, chỉ cần thân thể cơ năng chưa có hoàn toàn phá hủy cũng có thể trị hết.

Thường Thiến Thiến chạy đến trước mặt Tần Quân đỡ lấy hắn, khiến cho đoàn người của Huyền Linh Tông đang lo lắng Trác Tuấn Kiệt, đồng thời không khỏi cảm thán. Nữ nhân lớn, không để lại nữa!

Trận luận bàn này khiến cho bọn họ tâm phục khẩu phục. Tuy rằng phong cách chiến đấu của Tần Quân quá thô bạo, nhưng nếu như hắn không sử dụng toàn lực, căn bản không có cách nào chiến thắng được Trác Tuấn Kiệt. Cho nên các đệ tử Huyền Linh Tông không oán hận Tần Quân, trái lại rất kính phục.

Sau khi Trác Tuấn Kiệt được khiêng xuống đi trị liệu, không ai còn dám khiêu chiến với Tần Quân nữa. Nếu như hắn là tu sĩ bình thường còn hoàn hảo. Nhưng hắn là Việt Vương. Hiện tại đi nhặt tiện nghi của hắn, tuyệt đối sẽ khiến cho hoàng thất phát ra lửa giận.

Hơn nữa Tần Quân đánh bại Trác Tuấn Kiệt, đã chứng minh được chính mình!

- Ngày hôm nay qua đi, danh tiếng của Việt Vương sẽ càng thêm vang dội!

- Đúng vậy. Sau này đệ nhất thiên tài sẽ không phải là Trác Tuấn Kiệt nữa!

- Ta thích phong cách chiến đấu của Việt Vương. Quá dã man!

- Thật ra ta rất hiếu kỳ, vừa rồi Việt Vương sử dụng chính là pháp thuật gì vậy?

Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Nhưng lúc này ánh mắt bọn họ nhìn về phía Việt Vương hoàn toàn khác biệt. Lúc trước chỉ là kính phục những việc hắn làm gần đây. Nhưng bây giờ thực lực của bản thân hắn cũng nhận được sự chứng minh, khiến cho bọn họ không có lời nào để nói.

- Được rồi. Các vị, các vị tiếp tục đi. Ta sợ rằng không có cách nào chiến đấu nữa. Trác huynh quá mạnh mẽ. Hiện tại ta chỉ có thể làm quần chúng.

Được Thường Thiến Thiến đỡ, Tần Quân nhìn các tu sĩ cười khổ nói. Các tu sĩ đều là phát ra tiếng cười vang với ý tốt.

Sau đó, các tu sĩ còn lại cũng không kìm chế được nhiệt huyết, đều nhảy ra khiêu chiến.

Tần Quân tìm một vị trí ngồi xuống. Thường Thiến Thiến hưng phấn nói không ngừng, ríu ra ríu rít giống như một con chim nhỏ.

Nam Ngọc Tâm và Đát Kỷ cũng đã đi tới. Hai nàng đều sử dụng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm vào Tần Quân.

- Có thể yên tĩnh một hồi hay không? Ta mệt chết đi được! Ôi!

Tần Quân bất đắc dĩ nhìn Thường Thiến Thiến cầu xin. Thường Thiến Thiến nghe được nhất thời xin lỗi.

Nam Ngọc Tâm không mở miệng. Chỉ là ở trong lòng nàng, hình tượng của Tần Quân đã bị biểu hiện của hắn vừa rồi phá vỡ.

Đát Kỷ dường như có thâm ý nói:

- Công tử không hổ danh là người phúc lớn, pháp thuật như vậy cũng biết.

Mặc dù Đát Kỷ là Hóa Hư Cảnh cũng sẽ không có thuật kích thước như ý. Nhưng nàng từng nghe tiền bối trong tộc nói qua thuật biến hóa như vậy. Mạnh nhất chính là Pháp Thiên Tượng Địa. Có người nói nó đã vượt ra ngoài phạm trù pháp thuật, được gọi là thần thông!

Không biết, chừng như ý thuật thật ra và pháp hiện tượng thiên văn hơn là một bản chất, lực lượng tùy hình thể biến hóa biến hóa, chỉ có điều Tần Quân linh lực thấp, tối đa biến thành một trượng cao, và pháp hiện tượng thiên văn địa tiêu chuẩn chênh lệch quá xa.

Tây Du Ký từng có ghi chép:

- Hắn làm được tới mức vui vẻ. Nhảy cầu, đi ra ngoài động, cầm bảo bối ở trong tay, sử dụng một thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, thắt lưng con một cái, mở miệng kêu lên: “Dài ra!” Hắn cao vạn trượng, đầu giống như ngọn núi thái sơn, thắt lưng giống như dãy núi trùng điệp, mắt giống như tia chớp, miệng giống như chậu máu, răng giống như kiếm kích. Cây gậy trong tay hắn chọc thủng ba mươi ba tầng trời, đâm tới mười tám tầng địa ngục, khiến cho đám hổ báo sói trùng, đàn quái ở khắp núi, yêu vương bảy mươi hai động, đều phải dập đầu lễ bái, run rẩy, nơm nớp lo sợ tới hồn bay phách tán. Hắn thoáng chốc thu pháp tượng, còn biến hóa bảo bối thành một cái kim thuê, giấu ở trên vành tai. Động phủ hồi phục, các yêu vương các động đều tới tham dự.

Hắn chính là Tôn Ngộ Không sau khi học nghệ trở về, dương oai ở Hoa Quả Sơn.

Cao tới vạn trượng, có thể thấy được thực lực của Tôn Đại Thánh trâu bò tới mức nào. Đương nhiên Tây Du Ký cũng không thiếu tồn tại mạnh mẽ giống như hắn.

Người có Pháp Thiên Tượng Địa mạnh mẽ như Tôn Đại Thánh, ví dụ như Cộng Công của Nộ Chàng Bất Chu Sơn. Bất Chu Sơn cao bao nhiêu không cần phải nói nhiều. Nó nối thiên liền địa, hơn nữa còn là thiên địa lúc đầu!

Ở thời điểm Tần Quân đang suy nghĩ không ngừng, Thường Thiến Thiến lắc lắc hắn, mới khiến cho hắn giật mình tỉnh lại.

- Thế nào?

Tần Quân mê man hỏi.

- Hỏi ngươi đấy. Vừa rồi ngươi sử dụng chính là pháp thuật gì?

Thường Thiến Thiến bất mãn nói.

Nam Ngọc Tâm và Đát Kỷ cũng hiếu kỳ nhìn hắn. Khóe miệng hắn cong lên, làm bộ thần bí nói:

- Bí mật!

- Cắt!

Ba nàng đồng thời trợn trừng mắt. Chỉ có điều Tần Quân không muốn nói, các nàng cũng thể nào tiếp tục truy hỏi.

Yến hội tiếp tục tiến hành. Những tu sĩ không luận bàn, lại bắt đầu bàn luận về Tần Quân. Ngay cả Lư Huyền Phong cũng từng bưng rượu hướng về phía Tần Quân ăn mừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.