Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 7: Chương 7: Đột Phá




Hoàng Minh trầm ngâm trong thế giới ảo, hắn rất chăm chú tu luyện, mặc dù nhàm chán tới cực điểm hắn vẫn không buông lỏng chút nào. Muốn vượt trên người khác tất nhiên phải cố gắng hơn họ rất rất nhiều lần. Sau vài tiếng tu luyện, hắn mở mắt. Chỉ còn chút nữa thôi là lên cấp bậc 2 rồi.

- A Trang, ta có câu muốn hỏi?

Thùy Trang ngay lập tức xuất hiện trong không gian, ánh mắt híp lại, vẻ tươi cười.

- Chủ nhân, đã hai tuần trôi qua, ngài muốn hỏi chuyện gì? Ngài có 2 lần đặt câu hỏi.

Hoàng Minh nhíu nhíu mày, hắn đã suy nghĩ rất kĩ nửa tháng nay rồi, rốt cuộc cũng mở lời.

- Ta muốn biết, có cách nào để hệ thống xuất hiện bình thường theo ý muốn mà không phải đi nằm không? Chắng nhẽ chỉ đi nằm ta mới có thể kích hoạt chương trình.

A Trang mỉm cười , đoạn nói:

- Khi chủ nhân lên cấp bậc 5 thì có thể kích hoạt hệ thống bình thường ngay cả khi sinh hoạt mọi việc, hiện tự cấp bậc của ngài còn thấp, chưa thể hoạt động được chương trình diễn ra theo ý muốn.

- Được, vậy cũng là tốt rồi. Ta muốn chính là điều này. Điều thứ 2 ta muốn biết, phải chăng còn cách nào khác lên kinh nghiệm, giá trị năng lượng không?

- Chủ nhân có thể trong thực chiến tiêu diệt kẻ địch, nhận được kinh nghiệm và năng lượng. Ngoài ra có thể hoàn thành các nhiệm vụ để nhận kinh nghiệm và phần thưởng.

- Có cả nhiệm vụ sao? Ở đâu?

Hoàng minh sáng mắt lên.

- Nhiệm vụ là bị động xuất hiện , chủ nhân có thể chờ đợi chứ không thể tự nhận nhiệm vụ.

- Đệch, đen vãi linh hồn

Hoàng Minh Không nhịn được cảm thán.

Chưa kịp hỏi thêm thì A trang đã biến mất. Cũng không khỏi nhanh quá đi chứ. Mẹ nó, cái game này là lão tử tạo ra cơ mà. Vậy mà một chút đặc quyền cũng không thể. Hắn bực mình ngồi bệt xuống . Mở shop ra coi. Haiz. Bao giờ mới đủ giá trị năng lượng với cấp bậc mà hốt sharingan. Chán nản. Kéo lướt hết 5 6 trang hắn chỉ thở dài ngao ngán. Tiếc hận bản thân quá nghèo nàn. Kéo sang trang thứ 7, Hoàng Minh giật thót, nhìn chăm chăm vào một quyển sách, quyển sách màu vàng nhạt, rất mỏng, không có gì bắt mắt. 100 giá trị năng lượng, cấp bậc 1 có thể sử dụng. Quyển sách không có gì bắt mắt, Thế nhunwng tên của nó lại khiến Hoàng Minh ngẩn ra, nước rãi chảy đong dòng, hắn sướng rơn như muốn hét ầm lên vậy. Quyển sách màu vàng, phía dưới có chú thích tên gọi

” Kage Bushin No Justu”

Hoàng Minh thốt lên. Ta xxx, con mẹ nó giàu rồi.

Nhìn xuống thông tin bản thân, cấp bậc của hắn là cấp một, giá trị năng lượng cũng đã là 102. Hoàng Minh không chần chừ ấn trao đổi. Ánh sáng màu vàng lóe lên, quyển sách biến mất khỏi cửa hàng , tuyệt nhiên không xuất hiện nữa. Hoàng Minh vội vã mở thông tin, phía dưới công pháp của hắn dẫ có phần kĩ năng, pick vào là xuất hiện kĩ năng mới nhất của hắn. “ Đa trùng ảnh phân thân thuật”

Chắc ai cũng biết đó là cấm thuật rất mạnh mẽ trong naruto, và nó cũng được thể hiện mạnh nhất qua chính naruto sử dụng. Hoàng Minh hắn tuy không có năng lượng cửu vĩ như naruto, nhưng hắn có năng lượng haibi. Nó mạnh không kém gì chật của cửu vĩ. Hoàng Minh nóng lòng bắt đầu thử kết ấn theo công thức, thế nhưng tay hắn cứ tay này gõ vào tay kia. Hắn mới sực nhớ, cái này vừa là game vừa là thực. Tất nhiên hắn phải tự luyện tập mới có thể thực hiện được thuật này. Hắn lắc đầu, bắt đầu chuyên tâm kết ấn. Lại 3 ngày trôi qua tốc, Hoàng Minh chỉ ngồi và chuyên tâm kết ấn, hắn tập qua tất cả các kí hiệu, mặc dù không thể sử dụng nhưng sau này sẽ rất có lợi cho các thuật ấn về sau.

3 ngày trôi qua, tốc độ kết ấn của hắn đã rất nhanh, và dường như đã không sai biệt lắm. Hắn bắt đầu kết ấn thuật đa trùng ảnh phân thân, thế nhưng chỉ phân ra một ảo ảnh mà thôi, nhưng cũng đạt được độ thông thạo và kinh nghiệm , Hoàng Minh sảng khoái không lên lời, hắn chỉ biết cặm cụi kết ấn, một lần lại một lần, sau gần một ngày nữa, một tia sáng toát ra từ trên đầu hắn, hắn lên cấp 2. Dường như có một dòng nước ấm chảy quanh thân thể của hắn, mệt mỏi bao nhiêu tan biến hết .

- Sảng khoái!

Hoàng Minh phấn khởi, thoát game ra ngoài. Lúc này thân thể hắn đã cao hơn không ít. Nhờ rèn luyện hàng ngày mà thân thể hắn đã rắn chắc hơn, đôi mắt có thần, khí độ ổn định. Trần thị không biết con trai mình làm gì mỗi sáng, đi đâu cả buổi, nhưng nàng thấy hắn ngày càng khỏe mạnh, đơn hắn đi tập luyện sức khỏe mà thôi, tối đến lại đọc sách. Nói chuyện lại nho nhã hiếu thảo, nàng mừng còn không kịp. Con trai trưởng thành nàng vui tới phát khóc. Toàn tâm toàn ý chăm sóc con trai. Lòng vui mừng. Mấy ngày nữa là trượng phu trở về. Nàng nhất định phải khoe với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.