Hào Môn Vạn Tỷ: Tình Yêu Nồng Nhiệt Của BOSS Lạnh Lùng

Chương 46: Chương 46: Chương 46: Bị nhục nhã ở trước mặt mọi người.




Editor: Melodysoyani

“Ôi, các người xem này, đây không phải là Trương Viện Viện của lớp mười hai bảy à, làm sao tìm lại tới tìm bạn học Đường của chúng ta vậy ?”

“Không biết nữa, nhìn kỹ hẵn nói đi!”

Bởi đây giờ nghỉ ngơi ở giữa tiết hai, có hai mươi lăm phút đồng hồ, dù Đường Dĩ Phi có cầu khẩn cho quan âm bồ tát hiện thân thì cũng vô dụng thôi.

“Đường Dĩ Phi, mày dám đùa giớn với tao hả? Phải không?”

Vẻ mặt Đại Tỷ Đại tức giận, ngày hôm nay thủ lĩnh phá phách lại có thể bị cô chọc giận một lần nữa, hơn nữa lần này càng giống như thiếu nữ bất lương trong xã hội !

Đáng sợ hơn là, trên tay của Đại tỷ Đại còn cầm điều thuốc đang bóc khói!

Trong tay của đám tiểu lâu la kia còn cầm vũ khí nữa! (@Melody: chậc….bạo lực học đường, trẻ con không nên đọc khúc này *lắc đầu trầm tư*)

“Không có mà Đại Tỷ Đại! Trời đất chứng giám! Coi như cho em có một trăm hai mươi cái gan hùm mật gấu, em cũng không dám đùa giỡn chị đâu ạ!”

Đường Dĩ Phi hận không thể trực tiếp quỳ xuống trước Đại Tỷ Đại, hiện tại cô giống như con khỉ bị nhiều người vây, xem thật đúng là . . .

Ai!

Ngày hôm nay Mạc Duẫn Sâm không có tới đi học, Học Trưởng cũng không còn đến trường học, xem ra hôm nay cô là dữ nhiều lành ít rồi!

“Không có ? Ngày hôm qua máy đã cho tao cái gì đó hả? !”

Ngày hôm qua Trương Viện Viện vốn cho là mình đã có được số điện thoại của Long Thiểu Tôn rồi, vô cùng vui vẻ, qua mặt mọi người, len lén mở ra xem, ai biết được thì ra trên tời giấy chỉ là một bức tranh thôi…..

Hơn nữa còn vẻ một nam một nữ đang trong tư thế làm chuyền đồi bại nữa!

A a a a a!

Chuyện này nhục nhã đến cỡ nào!

Tuy Đại Tỷ Đại đã nhìn quen cảnh tượng hoành tráng, thế nhưng dù sao vẫn còn nhỏ tuổi, đương nhiên khi mở ra thấy cảnh tưởng này cũng sẽ bị đỏ mặt!

“Chậc, số của học trưởng à!” Đường Dĩ Phi không giải thích được, rốt cuộc là chuyện gì đã khiến cho đại tỷ đại buồn bực như vậy chứ ?

Tờ giấy kia là cô đã vô ý nhặt được trong lúc trực nhật mà thôi, vốn có cũng không có ý tưởng đặc biệt gì, chỉ vì thấy tờ giấy kia có hoa văn và màu sắc rất đẹp , nên ngay cả nội dung bên trong cũng không có xem qua thì đã nhặt lên rồi.

Ai biết trên đường gặp gỡ thủ lĩnh của trường chứ, cô hoàn toàn không kịp nghĩ nhiều, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể tùy tiện bỏ tờ giấy vào trong tay của Đại Tỷ Đại thôi .

Nhưng bây giờ phản ứng của đại tỷ đại lại lớn như vậy, dường như tờ giấy kia . . .

“Cái rắm! Mày thật không biết xấu hổ! Không nhìn ra, bề ngoài thuần khiết như thế, nhưng bên trong lại đê tiện như vậy, mày muốn xài tiền của đàn ông thì tự đi tìm đi, có cần phải tự vẽ mình để YY thế không? Tao nói này ngay cả tư thế của nam nữ thế nào mà mày cũng biết, có phải đã tự mình thử qua rồi hay không? Hình ảnh kia thật đúng là trông rất sống động, người xem cũng phải e lệ đấy!”

Đại Tỷ Đại nói tương đối khó nghe, sắc mặt của Đường Dĩ Phi vì nhục nhã mà lần lượt thay đổi từ xanh đến trắng, cuối cùng triệt để hóa đá ——

Bởi tất cả mọi người đều đang xem kịch vui, cho nên đại tỷ đại đã nói chuyện rất lớn, vừa dứt lời, toàn trường náo động!

“Trời ạ, thiệt hay giả à?”

“Không nghĩ tới bạn học Đường lại là người như thế ?”

“Thật đúng là không nhìn ra , còn tuổi nhỏ nhưng nội tâm đã không biết xấu hổ như vậy!”

“Đúng vậy, ngay cả bạn học Mạc cũng bị bề ngoài hiền lành của hồ ly tinh kia mê hoặc!”

“Thật như vậy trực tiếp xem tiểu Hoàng ***đi, thư nha ~ cần gì phải vẽ mình như vậy, gây ra nhiều chuyện như vậy!”

“. . .”

“Tôi không có!” Đường Dĩ Phi rất nhanh nắm tay, bỗng nhiên rống to, tức giận liếc một cái mọi người, tiếng ồn ào hơi ngừng, tất cả mọi người bị đáy mắt lạnh như băng của cô phóng tới mà kinh sợ.

Đại Tỷ Đại sững sờ mấy giây, tiếp tục vừa cười mở: “Mày không có à? Tờ giấy kia không phải may đã đưa cho tao sao?”

“Tôi không biết chị đang nói cái gì! Nhưng chị vừa vũ nhục tôi, tôi sẽ kiện chị tội phỉ báng!”

Đường Dĩ Phi cũng không phải ngồi không, đám người này khiến cô mất hết thể diện, cô cũng tuyệt đối không thể để đối phương sống thoải mái được!

“Ôi, tao rất sợ đó oh ~ “

~ Hết chương 46~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.