Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 154: Chương 154: Sao chép?!




Editor: Cin

Cố Bắc Thần nhíu mày, nhưng giây sau liền trả lại vẻ mặt bình tĩnh, dửng dưng mở miệng: “Giản Mạt?” Hắn khẽ lên tiếng, hiển nhiên là rất bất ngờ…

Long Kiêu dửng dưng gật đầu một cái, gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị không có bất cứ biểu tình gì, chỉ cầm lấy đồ pha rượu rửa đi rồi tự rót một chén cho bản thân hắn, “Tối hôm qua Giản Mạt đã tới Devil’Skiss.”

“Là tôi đưa cô ấy tới, tuy nhiên chúng tôi chỉ mới tới cửa lại phải rời đi rồi…” Cô Bắc Thần nghe xong, không để bụng.

Mực đồng của Long Kiêu trở nên thâm sâu, “Ý tôi là trước đó… trước bảy giờ!”

“...” Cố Bắc Thần trầm mặc, “Cô ấy tới nơi này làm gì?”

Devil’Skiss là một quán bar nguy hiểm và đen tối, nơi đây chỉ dành cho những người trong xã hội đen đến, dù cho không rõ người đến là có ý gì thì nơi này không phải là nơi mà người bình thường có thể tới…

Ở đây, có những cạm bẫy mà không ai biết vẫn đang từng giờ từng khắc đợi chờ bạn. Rất có thể, bạn bước đến thế giới này là thiên đường, nhưng tiến vào sâu hơn thì sẽ rơi xuống địa ngục.

Giản Mạt không phải không biết Devil’Skiss là nơi cô không thể tùy tiện lui tới!

“Cô ấy tới làm gì?” Cố Bắc Thần khẽ nhíu mày hỏi.

“Tới gặp một tên xã hội đen hoạt động ở vùng Nam Thành, tên là Trầm Hạo…”

Cố Bắc Thần nhíu mày sâu hơn, “Giản Mạt sao lại có quan hệ với hắn ta?”

“Đầy tớ đến nói, là vì Giản Hành…” Long Kiêu lãnh đạm mở miệng.

Khóe miệng Cố Bắc Thần cong lên tạo thành một nụ cười lạnh lùng, như nụ cười lạnh giá của địa ngục, “Xem ra... lần trước bị giáo huấn vẫn chưa đủ!”

Nói xong, Cố Bắc Thần đột nhiên cau mày lại… Hôm qua Giản Mạt cần năm mươi vạn là vì chuyện này sao?

Cố Bắc Thần có chút không hiểu, với tính tình của Giản Mạt thì cô nhất định sẽ không cổ vũ cho Giản Hành làm như vậy… Vậy thì tại sao cô còn xin tiền để làm gì? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc Giản Hành vần là anh trai của Giản Mạt, cũng không thể trơ mắt nhìn hắn ta bị người ta đánh chết!

“Cũng chỉ có tên ngớ ngẩn đó mới làm ra những hành động thiếu suy nghĩ như vậy…” Long Kiêu nhàn nhạt mở miệng, sự việc đụng xe lần trước của Giản Mạt không phải do hắn tự mình xử lý, nhưng cũng đại khái nghe được một chút.

Cố Bắc Thần híp mắt tạo thành một vòng cung nguy hiểm, lập tức hỏi: “Chuyện của Thẩm Sơ là sao?”

Đôi mắt Long Kiêu cụp xuống rơi xuống ly rượu trong tay, khóe miệng hắn nở nụ cười thâm ý, chậm rãi nói: “Chuyện năm năm trước… Muốn biết nguyên nhân không?”

Đôi môi mỏng của Cố Bắc Thần cong lên tạo thành một nụ cười lạnh lùng, khẽ nâng con mắt nhìn về phía Long Kiêu nói: “Sự việc của năm năm trước, tôi không cần người khác giải thích nguyên nhân…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.