Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 188: Chương 188: Đó là vợ của Thần Thiếu, ai dám để ý đến?




Edit: Cố Tư Yên

Ánh mắt thâm sâu của Sở Tử Tiêu nhìn Đường Dục, cũng đợi hắn tiếp tục nói. . .

“Điều này nói rõ cái gì?” Đường Dục nhíu mày, gần giống như đang thẩm vấn, khóe miệng tà mị nở nụ cười.

Tầm mắt của Sở Tử Tiêu càng trở nên sâu thẳm, trên khuôn mặt lộ ra tâm tình phức tạp . . . . . . Không có ai hiểu rõ chuyện đó hơn hắn.

Nhiều công ty đồng thời đều không có bất kỳ lời giải thích nào như vậy, vậy cũng chỉ có một nguyên nhân. . . . . . Tất cả nội dung tuyệt mật trong bản thảo hội nghị của Đế Hoàng đã bị rò rỉ ra bên ngoài.

Người có thể tham dự vào bên trong Đế Hoàng đều không dễ dàng, không có người nào nguyện ý vì một tin tức xấu mà phá huỷ tiền đồ của mình và công ty. . . . . . Bởi vì, điều này không thể nghi ngờ là đang lấy trứng chọi đá.

Sở Tử Tiêu chậm rãi tựa vào trên ghế salông, tầm mắt híp lại, ở dưới đèn lưu ly đặc biệt thâm trầm. . . . . .

Bắc Thần đã yêu Mạt Mạt rồi!?

Nhận thức được điều đó, trái tim của Sở Tử Tiêu bắt đầu bất an và hoảng loạn lên, lần kia Mạt Mạt nói với hắn rằng cô đã yêu Bắc Thần, tuy rằng hắn thương tâm, nhưng lại không lo lắng.

Bởi vì Thẩm Sơ đã trở về, sớm muộn gì thì Bắc Thần và Mạt Mạt cũng sẽ ly hôn .

Nhưng bây giờ nghiễm nhiên tình huống không giống như vậy nữa . . . . . .

Rất rõ ràng, tâm tư của Bắc Thần hiện tại không ở trên người Thẩm Sơ, mà là đang ở trên người Mạt Mạt.

“A Tiêu.” Đường Dục ngưng trọng nói, “Kỳ thực, thân phận hiện tại của Giản Mạt đã không còn thích hợp để ở cùng với cậu rồi. . . . . . Mẹ cậu cũng sẽ không đồng ý.”

Sở Tử Tiêu không mở miệng, tình cảm của hắn xưa nay không cần người khác đồng ý. . . . . . Cùng với hắn sống hết đời phải là người hắn yêu, mà không phải người khác!

Đường Dục âm thầm thở dài, thấy Sở Tử Tiêu cứ mãi cố chấp như vậy, thật không biết phải khuyên như thế nào mới tốt. . . . . .

Nói chuyện này, hắn chỉ là muốn để A Tiêu nhìn thấy rõ ràng, Cố Bắc Thần có thể đã thích Giản Mạt.

Nếu như là vậy, nói khó nghe một chút thì . . . . . . Ở Lạc Thành này, người nào có gan dám cướp người phụ nữ của Thần thiếu tập đoàn Đế Hoàng chứ?

Gió đêm mãnh liệt, thanh âm”ồ ồ” vang vọng, giống như có một bóng ma đang bay qua bay lại.

Sau khi Giản Mạt và Cố Bắc Thần ăn xong, một người tiếp tục vẽ bản thiết kế, còn một người đi tới phòng sách xử lý tài liệu.

Gió buổi tối thổi đến có chút quỷ quyệt, gần giống như Lạc Thành sắp phải thay người lãnh đạo. . . . . . Ngày này, không chỉ là khí trời, còn có kinh tế rung chuyển!

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, tin tức đều bị JK chiếm cứ, Đế Hoàng lại một lần nữa thừa thắng xông lên, thâu tóm hơn 50% cổ phần của công ty JK ở thành phố Đông Hải, chiếm ưu thế tuyệt đối để chính thức làm chủ công ty con.Nghiễm nhiên, biến cố như vậy, đại diện cho triều đại của JK sẽ không còn quá nhiều thời gian.

“Chát” một tiếng, thanh âm bạt tai lanh lảnh lộ ra sự lạnh lẽo rơi vào một bên mặt của Thẩm Sơ.

Mặt của Thẩm Sơ bị Thẩm Hàng Chi đánh lệch sang một bên, cô không cảm thấy đau, chẳng qua là cảm thấy rất buồn cười.

Từ từ quay mặt lại, Thẩm Sơ nhìn về phía Thẩm Hàng Chi nói: “Chủ Nhật lúc tôi trở lại đã nói, Bắc Thần đi Đông Hải không chỉ là bởi vì cây cầu kia. . . . . . Ông có xem đó là chuyện quan trọng hay không?”

Thẩm Hàng Chi nhìn Thẩm Sơ, trong đôi mắt toàn là phẫn nộ.

“Cho dù tôi có nói cái gì, ông cũng chưa bao giờ nghe. . . . . .” Thẩm Sơ cảm thấy buồn cười, “Nhưng cho dù đó là lời Thẩm Thiên nói, ông liền cảm thấy có lý. Hiện tại thì sao. . . . . . Mất đi quyền tự chủ quản lý công ty con . . . . . .”

Thẩm Hàng Chi nhất thời lại vung tay lên. . . . . .

Thẩm Sơ không trốn tránh, tầm mắt âm trầm nhìn thẳng vào Thẩm Hàng Chi, “Đánh đi, ngược lại. . . . . . Tôi cũng không quan tâm.”

Một tát này đến cùng vẫn không rơi xuống, Thẩm Hàng Chi siết chặt bàn tay, hừ lạnh nói: “Thẩm Sơ, chỉ cần con giải quyết được nguy cơ lần này, JK liền giao cho con!”

“Muốn tôi giải quyết. . . . . . Trước hết đem JK giao cho tôi!” Ánh mắt Thẩm Sơ trầm xuống, nói ra điều kiện, “Bằng không, nếu như lại xuất hiện thêm một tình huống giống như ở Đông Hải, có phải 'ba' sẽ đánh 'con' thêm một cái tát nữa hay không?”

Thanh âm lạnh lùng chế giễu hoàn toàn không giống như cuộc đối thoại của một người cha và một cô con gái. . . . . . Từ trước đến nay, cô chỉ có một người mẹ. Mà người ba này là sau khi cô năm tuổi mới xuất hiện. . . . . .

Thẩm gia. . . . . . Ha ha, những gì cô muốn, đều phải dựa vào sự tranh thủ của chính mình, sự thật này, cô đã biết từ khi còn nhỏ.

Phụ nữ trong vòng tròn này không có một ai có nhan sắc hơn cô, cô biết điểm mạnh của mình, nhưng cũng rõ ràng ... ... phải đổi lấy những gì!

Trời bên ngoài ảm đảm, giống như muốn đè xuống.

Gió lạnh gào thét, không khí lạnh lẽo đột nhiên kéo tới, làm cho cả Lạc Thành đều trở thành một mảnh tiêu điều.

Mặt Giản Mạt chôn sâu vào lồng ngực của Cố Bắc Thần, tuy rằng có mở máy sưởi, thế nhưng, cô vẫn cảm thấy ở trong chăn thoải mái hơn.

“Ông xã, chào buổi sáng. . . . . .” Giản Mạt rầm rì nói.

“Chào buổi sáng!” Cố Bắc Thần đáp một tiếng, một cánh tay ôm Giản Mạt, một tay cầm điện thoại di động nhìn bưu kiện mà Tiêu Cảnh gởi tới.

Công ty ở châu Âu đang gặp sự cố, tuy nhiên chỉ là bác hai đang muốn phân giải sự chú ý của hắn. . . . . . Thế nhưng, người như bác hai, hắn làm sao có khả năng không đề phòng?

“Em không muốn rời giường. . . . . .” Tiếng nói rầm rì của Giản Mạt vang lên.

Cố Bắc Thần để điện thoại di động xuống, vươn mình đem Giản Mạt đè xuống, “Vừa vặn, anh cũng không muốn. . . . . .” Dứt lời, nụ hôn của hắn đã tỉ mỉ rơi lên trên mặt Giản Mạt.

Giản Mạt buồn bực đẩy hắn ra, “Em nói như vậy, chứ không phải muốn làm việc này. . . . . .”

Cố Bắc Thần cười cười, “Ừ, đây cũng chỉ là thói quen của miệng anh. . . . . . Em cho rằng anh định làm cái gì?”

Giản Mạt biết mình lại bị đùa bỡn, nhất thời tâm tình không được tốt.

Rửa mặt xong, Giản Mạt đi làm một bữa sáng đơn giản, chờ Cố Bắc Thần rửa mặt đi ra, sau đó hai người cùng ăn điểm tâm, mới lần lượt rời đi. . . . . . Một người đi tới bãi đậu xe, một người trực tiếp đi tới tầng một của công ty.

Vừa đến công ty, tất cả mọi người đều bàn tán về tin tức ngày hôm nay, không thể nghi ngờ, đàn ông luôn nói về chuyện kinh doanh chinh chiến, phụ nữ luôn luôn nói về mấy tin đồn.

“Ôi ôi, tin tức mới nhất. . . . . .” Hướng Vãn giơ điện thoại di động liền, tiến đến đám người bên trong, “Có nguồn tin nói rằng, thiên kim tiểu thư của JK trước đây là người yêu của Thần thiếu đấy? Chỉ là không biết tại sao, năm năm trước Thẩm Sơ đột nhiên xuất ngoại, gần đây mới vừa về . . . . . . Ầy, chính là cô gái lần trước dính scandal ở bờ sông Lạc Thành này!”

“Chà chà, đây là yêu quá sinh hận, vì lẽ đó muốn cướp đoạt JK để chữa lành vết thương sao?” Đinh Đương lắc đầu, sau đó đung đưa nói, “Tôi không thể chiếm được em, cho nên tôi sẽ chiếm công ty nhà em, như vậy. . . . . . Em cũng sẽ là của tôi, ha ha ha!”

Mạc Tiểu Nhã khinh bỉ liếc nhìn Đinh Đương, “Nông cạn!”

“Đây là tôi đang dựa theo nội dung vở kịch để phát triển. . . . . . Bây giờ ngược tâm cẩu huyết trên TV không phải đều diễn như vậy sao?” Đinh Đương hả hê nói, “Có điều, tôi còn rất tò mò, vợ của Cố Bắc Thần cảm thấy thế nào nhỉ?”

“Truyền thông nhanh nhạy như vậy. . . . . .” Hướng Vãn lắc lắc điện thoại di động nói rằng, “Người vợ này càng ngày càng thần bí, tất cả mọi người đều muốn biết, thế nhưng không có ai điều tra ra. . . . . . Ôi, cuối cùng tôi hoài nghi, kỳ thật trên thực tế không có người này!”

“Lần trước không phải Kiều Tử Vinh nói có sao?” Đinh Đương nghi vấn.

Hướng Vãn nhún vai, “Quỷ biết. . . . . .” Cô cụp mắt nhìn điện thoại di động nói, “Chỉ là, tôi không hiểu, nếu như Thẩm Sơ đúng là người yêu cũ của Cố Bắc Thần, tại sao Cố Bắc Thần và vợ của anh ta đến bây giờ vẫn chưa ly hôn?”

“Quan điểm của mấy người phụ nữ các cô với quan điểm của chúng tôi quả thực không giống nhau chút bào!” Kiều Tử Vinh đúng lúc đi tới nói rằng, “Điều mà mọi người rất muốn biết đó là, nếu như Thẩm Sơ xuất hiện. . . . . . Cố Bắc Thần có thể vì Thẩm Sơ, mà đình chỉ hành động thu mua JK hay không?”

“Hẳn là sẽ không. . . . . .” Đại Hùng gia nhập thảo luận, “Không phải nói Cố Mặc Hoài muốn trở về tham gia lễ khánh thành đầy năm của Đế Hoàng hay sao? Nhiếp Chính Vương cũng muốn trở về rồi, lúc này Cố Bắc Thần hẳn là phải tăng nhanh bước chân của mình mới đúng?”

Nói đến đây, mấy người phụ nữ tỏ vẻ không muốn tiếp tục thảo luận. . . . . .

“Chị Mạt, chị Mạt. . . . . .” Hướng Vãn chạy đến bàn làm việc của Giản Mạt, “Chị có cảm thấy Cố Bắc Thần sẽ vì Thẩm Sơ mà từ bỏ thu mua hay không?”

“Tại sao lại hỏi chị?” Giản Mạt không muốn thảo luận vấn đề ngày hôm nay của bọn họ.

Hướng Vãn chớp mắt, một bộ trêu tức nói: “Bởi vì chị là vợ của Thần thiếu chứ sao?” Cô nhếch miệng, “Xin hỏi vợ của Thần thiếu, đối với chuyện này, chị cảm thấy thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.