Gia Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 356: Chương 356: Chương V118.3: Cướp người (3)




Editor: MDL

Beta-er: Misery De Luvi

Harvard.

Tại ký túc xá hội sinh viên, trong văn phòng chủ tịch hội sinh viên.

Chàng trai trẻ với mái tóc vàng đứng bên cửa sổ, ngẩng mặt nhìn lên bầu trời cao, trong đôi mắt xám tựa mặt biển ngày giông không lọt nổi dù chỉ một chút sắc trời xanh.

Trong tai nghe bluetooth vang lên tiếng báo cáo.

“… Amon hiện đang ở trong học viện Bạch Đế, Bạch đương gia cũng không gặp vấn đề gì lớn, nghe nói là được hôn thê của Amon cứu…”

Vậy mà vẫn chưa chết, đúng là chó ngáp phải ruồi. Còn Mộc Như Lam nữa, cô thật sự làm hắn vừa bất ngờ vừa thất vọng, hắn tán thưởng tài năng của cô, muốn biến cô trở thành cánh tay đắc lực của Giáo hội, nào ngờ cô lại là hôn thê của tên đó. Cơ mà với thái độ của Đế chế Bạch hiện tại, có lẽ tạm thời hắn không cần lo cô bị bọn chúng cướp mất.

“Phải rồi cậu chủ, theo nguồn tin, Đế chế Bạch đã có lại manh mối về chìa khóa két Desno.”

“Hửm?”

“Nó nằm trong tay một cô gái người Á, váy trắng, đội mũ, tóc dài, chúng ta có cần lập tức kiểm tra dữ liệu camera ở Universal Studios Hollywood không?” Giáo hội hiện đã có hai phần ba mật mã, một phần ba còn lại nằm trong tay Caesar – tên sĩ quan thủy quân lục chiến đã giết tiến sĩ Desno, ngặt nỗi bên Coen cứ liên tục từ chối yêu cầu nghiên cứu của bọn họ…

“Không cần, cứ tiếp tục theo dõi tiến độ của chúng là được.” Morse nheo mắt nói.

Tổng bộ của Giáo hội nằm tận bên Ý, còn Mỹ là địa bàn của Đế chế Bạch, đối chọi với Đế chế Bạch trên đất Mỹ không phải là điều khôn ngoan, chẳng bằng theo sát từng hành động của chúng, đến lúc đó trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Vả lại hắn vừa được tin phó viện trưởng Joey bên Coen đã duyệt đơn xin của họ, Robert đang trên đường đến đó rồi, dù chưa chắc Caesar sẽ dễ dàng cho họ biết mật mã nhưng chỉ cần gặp được hắn thì lấy mật mã chỉ là vấn đề thời gian. Nếu họ lấy được mật mã mở két trước khi Đế chế Bạch tìm ra chìa khóa thì tốt, nhưng nếu chúng tìm ra được chìa khóa trước, thì họ…

Phải chuẩn bị kế hoạch cướp người và chìa khóa thôi…

++++

Bác sĩ khám bụng Tần Lãnh Nguyệt một lần nữa, đảm bảo không có gì đáng lo, chỉ là bị kinh hãi một chút thôi. Cũng vì chuyện này mà không ai ép hỏi cô ta đã làm gì chọc tức Mặc Khiêm Nhân nữa, mà chính Tần Lãnh Nguyệt cũng không biết mình làm gì Mộc Như Lam để Mặc Khiêm Nhân biết, chung chung vẫn thấy sợ, cô ta quyết định chừng nào Mặc Khiêm Nhân còn ở trong Bạch Đế, cô ta sẽ cách Mộc Như Lam thật xa để tránh chuyện hôm nay lặp lại, bởi khi đó e là Bạch Mạc Ly sẽ tin Mặc Khiêm Nhân chứ không phải cô ta.

Cô ta nán lại bệnh viện một lúc lâu, chờ Bạch Mạc Ly đi rồi mới rời khỏi bệnh viện.

Vừa từ bệnh viện ra, Tần Lãnh Nguyệt bỗng nhớ tới Tina, bụng thấy lo lo, cô ta vội lái xe gôn chạy tới đại sảnh.

Lúc này trong đại sảnh đang tập trung rất đông người, đắc ý có, kinh ngạc có, đăm chiêu cũng có, bọn họ thấy Tần Lãnh Nguyệt đến thì nhao nhao nhường đường, thần sắc quái dị.

Tần Lãnh Nguyệt đi qua, ngẩng đầu nhìn các bảng xếp hạng, hạng nhất bảng tổng hợp là Mộc Như Lam, hạng nhất bảng thành tích là Mộc Như Lam, hạng nhất bảng hấp dẫn là Mộc Như Lam, hạng nhất bảng tài sản là Mộc Như Lam, hạng nhất bảng đê tiện là… Tần Lãnh Nguyệt!

Năm bảng xếp hạng, kể từ khi học viện được thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên có người đứng đầu cả bốn bảng!

Tần Lãnh Nguyệt cố giữ bình tĩnh, cũng không khó hiểu khi Mộc Như Lam vượt cô ta trên bảng hấp dẫn, vì những nữ sinh Mộc Như Lam cứu đều đứng top, mà hễ ai đứng cao thì sẽ luôn được kẻ chiếu dưới nịnh bợ, phía sau bọn họ luôn có một đám a dua, thấy họ bỏ phiếu cho Mộc Như Lam thì cũng làm theo răm rắp, bất kể lý do là gì!

Nhưng cô ta không ngờ được Mộc Như Lam sẽ đứng đầu bảng thành tích, vụ sinh viên bị bắt cóc không được công khai thì sao lại cho Mộc Như Lam điểm? Hơn nữa còn nhiều như thế, là dựa theo quy định “có cống hiến lớn đối với trường” đây mà, cho không thiếu một phẩy nào cả! Ngay lập tức vọt lên đạp cô ta xuống!

Còn cái bảng đê tiện chết tiệt, ấy thế mà cô ta đứng hạng nhất! Cô ta đứng hạng nhất! Cô ta đã không còn là con nhóc trong cô nhi viện năm đó nữa, không còn là Tần Lãnh Nguyệt ai ai cũng có thể đánh chửi nữa, bây giờ cô ta là người của Đế chế Bạch, là bà chủ tương lai của Đế chế Bạch, là vợ của người đứng đầu các thế lực ở Mỹ! Sao bọn chúng dám…

Cái nhìn từ những người xung quanh làm Tần Lãnh Nguyệt nghẹt thở, cô ta cố gắng hít thật sâu để trấn áp cảm xúc của mình, chỉ cần cô ta để lộ một chút tức giận thôi, những kẻ đang ngóng trò vui sẽ càng thêm hào hứng. Đáng tiếc, ngực cô ta vẫn phập phồng ngày một nặng nề, nhịp thở cũng ngày một nhanh, dưới bụng bỗng nhói một cái làm Tần Lãnh Nguyệt trắng bệch cả mặt, ôm bụng ngồi quỵ xuống…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.