Em Sẽ Mãi Mãi Thuộc Về Anh!!!

Chương 3: Chương 3: Đụng độ hoa khôi trường




Anh JUN!!!! Hàng loạt tiếng hét của đám nữ sinh đổ bộ vào tai nó và nhỏ, hai đứa pahir bịt tai lạiĐó tao nói đâu có sai!.Nó trợn mắt mà nhìn tụi con gái đang bâu như ruồi ở một cái bàn gần gốc cây bàng Ờ, cũng không sai, bâu như duồi thế kia mà!.Thé là mấy cái từ phát ra từ cái miệng nó đã lọt vào những nữ sinh gần đấy rồi truyền đến tai nhau, nhìn nó...như kiểu sinh vật lạ không bằng nó khó chịu sao mọi người lại nhìn nó bằng ánh mắt đó chứ.Bỗng...cái con à nhầm CHỊ HOA KHÔI KHỐI 12 chảnh chọe bước tới sau đó làm một tràng giáo huấn chẳng liên quan:

Này em, em không biết đây là công cộng á? Mắt mũi em để ở đâu thế, sao lại phát ngôn bừa bãi ruồi với chả muỗi ở đây em không thấy chúng ghê tởm lắm à? Em đã xấu còn lên mặt gây chú ý với mọi người, đặc biệt là soái ca sao?

Em không có lòng tự trọng à?. Chưa kịp để nó nói gì nữa chị ta lại tiếp:

Chắc vậy rồi, lần sau đừng có mang mặt xấu khơi cho thiên hạ biết làm gì, chỉ càng nhục thêm thôi! Chị ta cười hô hố rất chi là *Khả Ố* sau khi đã chà đạp lên nó một cách phũ phàng.Nó có vẻ chẳng có gì là tức giận làm đám nữ sinh một phen ngạc nhiên, nó chẳng thèm nhìn mấy cái ánh mắt đó.Phải nói là nó có hứng thú lắm, lần đầu đến trường như vậy mới đúng phong cách của nó chứ, con bạn thân định lên nói chuyện với hoa khôi nhưng nó ngăn lại nên nhỏ lại thôi, nó tiến lên xoay xoay lọn tóc của chị ta làm chị ta lườm lườm nó, nó cười khẩy Chị là hoa khôi? Rất xứng!.

Nghe được lời khen phát ra từ miệng nó, chị ta lại được phen hất mặt lần nữa Hứ! Còn phải nói sao?.Nó nhìn chị ta tự sướng càng có hứng thú chọc ghẹo Nhưng...cái miệng, mồm của chị chẳng xứng chút nào!

CÁI..IIIII! Bà chị hoa khôi định tát nó nhưng nó nhanh chóng giữ lại được không là nó xơi được cái bạt tai này rồi, nó có võ mà, ngại gì không dùng cơ chứ

Không cãi lại được nên dùng bằng hành động động à?.Nó cười khinh rồi hất mạnh tay chị ta xuống Biết điều thì im phắt cái mồm đi, chi chẳng liên quan à phải ngược lại mới đúng chứ nhỉ? Chị cũng là cái loại mê trai không hơn không kém, tầm thường! Nói xong nó kéo con bạn thân ra một góc canteen ngồi, con bạn thân nó bật dậy, nó ngước nhìn, không phải nhỏ định về lớp đó chứ? Nhỏ như hiểu ý nghĩ trong đầu nó chỉ chỉ vào canteen nên nhỏ nhanh nhẹn chen vào canteen đang đông người để để lấy đồ ăn, tất nhiên nam sinh sẽ nhường hotgirl vô trước.Trong lúc đợi, nó mang earphone ra cắm vô điện thoại nghe nhạc trước.Người bên cạnh (chỉ là hơi gần thôi) liếc nhẹ sang chỗ nó đang ngồi, mái tóc hung đỏ cụp xuống che đi ánh mắt sắc lạnh, chiếc mũi cao dọc dừa, đôi môi mỏng, hồng nhạt nhếch lên thành hình bán nguyệt, chỉ vài giây sau đó, anh nhìn nó nhưng chẳng có điều gì khiến anh bận tâm.Anh bắt chéo chân tiếp tục bản nhạc đã bỏ dở nãy giờ...

Mày...được lắm! Bà chị *HOA KHÔI* tức giận la hét xóm làng nhà lá Mày...CỨ ĐỢI ĐẤY! rồi tức giận bước đi trên nỗi nhục nhã. Nãy giờ được xem *kịch* vui. Ken bước tới chỗ Jun (anh)

Không ngờ mày cũng có theo dõi! Hắn (ken) ngồi xuống chỗ trống bên cạnh anh, anh nhẹ mở mắt, hàng mi dài khẽ lay động Không xem.Chỉ nghe!Anh đáp cụt lủn rồng nâng ly cà phê thưởng thức.Nó đang ngồi gần đấy cũng phải lanh sống lưng, sắp đông rồi à?(í là mùa đông). Sao mà lạnh thế? Nó ôm lấy hai tay của mình ròi xoa xoa vào nhau.Cùng lúc ấy, nhỏ quay về, nó nhìn nhỏ cườ hề hề Lạnh quá mày ơi~.Con bạn thân suýt rớt cả đồ ăn trợn mắt nhìn nó Bị khùng hả? Giờ mới mùa hè.Nó lấy tay chỉ chỉ vào chỗ hai người cách khá xa, nhỏ hiểu ra ậm ậm ừ ừ À! Hotboy trường mình đấy!

Hảảảảả...Thật á?Nó quay sang nhìn hai người đó

Ờ boy lạnh lùng không! Nhỏ nhún nhún vai. Tự nhiên từ đâu có một thanh niên chạy tới gọi tên nhỏ rất thân mật à nha! Ê! Lin!

Có chuyện gì vậy Nhỏ không để ý đến cách nói của người con trai đó, mặt trông ngơ ngác vô cùng

Mong cậu sẽ đọc cái này rồi dúi dúi vào tay nhỏ rồi phắn nhanh hết sức có thể, nhỏ gọi với Ơ~, này! nhỏ cầm cái thư màu hồng mà ngơ ngác, lại thư tình hả?.Nó cười gian rồi giựt bức thư từ tay nhỏ nhanh mở ra đọc.Nội dung bức thư như sau:

From: Hoàng Trần Thùy Băng (Lin)

Chào Băng! chắc bạn biết mình rồi nhỉ mình là NGuyễn Trọng Quân.Mình thích bạn từ lâu, rất lâu rồi, ngay từ khi bạn vừa vào lớp 10, mình đã để ý bạn nhưng vẫn chưa có dịp thổ lộ tình cảm của mình và chưa thể gặp....Nó nhăn nhở cười nhỏ Lin à! Hotboy lớp B14 đấy!

Mặt nhỏ đã bắt đầu có gân xanh nổi lên, cái kiểu thư tình này nọt thì nhỏ luôn luôn thấy, cứ mỗi lần lấy đồ trong tủ riêng là một chồng thư tình rớt xuống cả đống, tất nhiên nhỏ chẳng bận tâm mà thu gom vào bao ni lông nộp giấy vụn cho đội (:)), xem làm gì cho đau mắt vì vậy mà lòng nhiều anh tan nát.Nó đọc tiếp:Chưa thể gặp bạn được vì mình rất bận học...vv, mong bạn sẽ hồi âm lại bức thư của mình <3

Zu àkkk..! Nhỏ cười ranh mãnh, nó cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt Vâng, em không đọc nữa ạ! Mong chị tha cho!. Nhỏ giựt lấy bức thư xé thành trăm mảnh rồi vứt vào thùng rác dưới bàn, nhỏ khinh Hừ! Nhảm nhí! Sao không nói thẳng là theo đuổi luôn đi, còn nói trực tiếp đưa thư, toàn trai nhát quá nực cười.

ừ, thôi lo xử lí thực phẩm đi, vào lớp giờ! Nó giục

********************************

End chương 3

Dài hơn chưa :3

Dở quá đừng ném đá ném gạch qua nha không... là tá giả ngỏm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.