Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 584: Chương 584: Vương Hậu, duy nhất 1




Được thôi! Cuối cùng Thánh Quân cũng có con nối dõi rồi! Đừng nói tư cách tham gia tuyển chọn, cho dù trực tiếp phong Phi cũng có thể, nhưng Vương Hậu thì không thể.

Thấy tất cả mọi người đồng ý, Dạ Vương tức giận sôi lên, im lặng bỏ đi.

Ngày hôm sau, lúc mọi người đưa danh sách cho Dạ Quân Mạc, trên mặt đều là nụ cười chúc mừng.

Dạ Quân Mạc không hiểu ra sao cả, nhìn thấy cái tên đầu tiên trên danh sách chính là Bạch Vũ, lại nghe bọn họ chúc mừng hắn trở thành phụ thân, hắn mới hiểu được, mặt âm trầm đi tìm Bạch Vũ.

Ngoại trừ ngủ thì Bạch Vũ chỉ tu luyện ở trong hồ, bây giờ linh lực trong linh mạch nàng đã vượt qua 10000 điểm, Đại Địa Hôi Hùng cũng lên dần đến cấp 7 nhờ hàng loạt thức ăn sinh trưởng, đã có thể bắt đầu để cho đám Triệu hoán thú bắt đầu tu tập linh thuật rồi.

Nàng chọn linh thuật bị động cho Đại Địa Hôi Hùng là Kim Cương Phách Thể, sức chịu đựng càng ít, lực phòng ngự sẽ càng mạnh.

Bạch Vũ tốn gần 3000 điểm linh lực để cho Tiểu Hôi từ từ tu luyện đến tầng thứ 5, lúc sức chịu đựng thấp hơn ba thành, lực phòng ngự sẽ tăng vọt gấp đôi!

Linh thuật chủ động nàng chọn cho Tiểu Hôi là Đại Địa Hộ Thuẫn, cái này đại khái là một loại linh thuật bảo toàn sinh mạng nhất trong linh thuật hệ Thổ của Sáng Thế Thần Điện, có thể cung cấp một tầng bảo vệ có sức chịu đựng cực cao.

Lúc ở Thần Vực, Bạch Vũ chiếm được khá nhiều thiên tài địa bảo, bảo bối cần cho Tiểu Hôi tu luyện Đại Địa Hộ Thuẫn đã sớm tích đủ rồi.

Bạch Vũ cũng tốn gần 3000 điểm linh lực để cho Tiểu Hôi tu luyện đến tầng thứ 5, có thể sinh ra một tầng bảo vệ tương đương với sức chịu đựng của bản thân, sau khi sức chịu đựng của tầng bảo vệ tiêu hao hết, mới có thể làm cho Đại Địa Hôi Hùng bị thương.

Vì Tiểu Hôi tu luyện linh thuật, 6000 điểm linh lực lại trực tiếp không còn, 4000 điểm còn lại đã không đủ để thăng cấp bất kỳ dạng linh thuật nào nữa, Bạch Vũ chỉ có thể tiếp tục tích góp linh lực. Là Vương Giả đỉnh cấp, mức cao nhất của linh mạch nàng đã đạt tới 20000 điểm, chỉ là ngưng tụ quá chậm.

Bạch Vũ cũng không gấp, cách Đại hội còn nhiều thời gian, nàng có thể từ từ.

Nàng lười biếng duỗi người, bò lên khỏi hồ nước, lại thấy Dạ Quân Mạc ở trên bờ hồ, ánh mắt thâm trầm nhìn nàng.

“Sao vậy?” Bạch Vũ khó hiểu nghiêng đầu.

“Nàng muốn tham gia Đại hội tuyển phi?” Dạ Quân Mạc thản nhiên hỏi.

Bạch Vũ lắc đầu: “Không phải.”

Dạ Quân Mạc nhíu mày: “Trên danh sách có tên của nàng, nàng dám nói không phải nàng thuyết phục bọn họ thêm vào.”

“Là ta làm cho bọn họ thêm vào, nhưng ta không muốn tham gia Đại hội tuyển phi.” Bạch Vũ tiến sát đến bên tai Dạ Quân Mạc: “Ta phải làm Vương Hậu của chàng!”

Ánh mắt Dạ Quân Mạc sáng lên, ôm cổ nàng, hơi thở không ổn định hôn lên trán nàng, cúi đầu nhìn xuống cái bụng lồi ra của nàng, nhíu mày: “Nhưng hài tử có thể bị nguy hiểm không?”

Bạch Vũ cười tít mắt dựa vào vai hắn: “Sẽ không. Hài tử của chúng ta, huyết mạch rất cường đại, cho dù ta gặp chuyện không may, huyết mạch Sáng Thế sẽ bảo vệ chúng nó. Đi tham gia một trận thi đấu lôi đài mà thôi, không tốn bao lâu.”

Huyết mạch Sáng Thế có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, chính là truyền thừa.

Bởi vì Bạch Vũ chưa có hài tử thì đã chết, bởi vậy linh hồn của nàng bất diệt, sẽ vẫn luân hồi chuyển thế, mãi đến khi để lại huyết mạch đời sau. Một khi huyết mạch lưu truyền, có người thừa kế, Bạch Vũ sẽ không còn là một thân bất tử nữa, điểm này nàng không nói với Dạ Quân Mạc.

Nàng sợ nói ra Dạ Quân Mạc sẽ không cần hài tử, chỉ cần nàng, vậy thì xong rồi.

Dạ Quân Mạc tủi thân ôm chặt nàng: “Ta không muốn nàng gặp chuyện không may.”

Hình như mẫu thân của Bạch Vũ đã rong huyết qua đời lúc sinh ra nàng, hắn rất lo lắng Bạch Vũ sẽ giống với mẫu thân nàng.

“Yên tâm, bản thân ta chính là Y Sư, sẽ xảy ra chuyện gì chứ?” Bạch Vũ sờ sờ mái tóc đen tuyền của Dạ Quân Mạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.