Độc Giả Là Thổ Hào

Chương 1: Chương 1: Gặp gỡ thổ hào độc giả




Lâm Huyên phát hiện bản thân thích nam nhân là ở trung học. Hồi đó ngồi cùng bàn là một nam sinh rất dịu dàng nho nhã, tên Hứa Bác Văn, thành tích học tập rất tốt, tổng ở lớp học là một trong ba người đứng đầu, làn da rất trắng, là loại hình nữ sinh rất yêu thích.

Năm lớp mười hai, cho dù vị trí bị đổi, nhưng ngồi cùng bàn như trước vẫn là y.

Nữ sinh trong lớp thích cầm bài thi toán lý hoá hoặc bài tập tới đây hỏi bài, thật ra từ đầu Lâm Huyên cũng không cảm thấy gì, nhưng sau đó, nhìn thấy Hứa Bác Văn cầm bài trên tay đặt bút viết, ở trên nháp còn rất cẩn thận giải thích cho nữ sinh đến hỏi y, trong lòng bắt đầu có một cỗ chua xót không nói lên lời.

Sau khi bản thân dần dần hiểu được loại ý tưởng biến thái này, trong lòng là lo lắng. Có lẽ bất kỳ một nam sinh nào đột nhiên phát hiện mình thích nam nhân, cũng sẽ mờ mịt cùng bối rối.

Cậu cố gắng thể hiện mình cũng giống như các nam sinh bình thường khác, đi theo mấy nam sinh trong lớp xuống khối mười ghé vào cửa sổ xem hoa khôi của trường, thời điểm cùng bọn họ thảo luận về hoa khôi của trường thì tỏ ra rất có hứng thú.

Nhưng ánh mắt ở trên người Hứa Bác Văn quả thật là vẫn không hề thay đổi, cậu không thể xem nhẹ Hứa Bác Văn gây cho cậu loại cảm giác mặt đỏ tim đập này, không có biện pháp ở trong đám người không tìm kiếm bóng dáng của y.

Ở trên mạng tra xét rất nhiều tư liệu, mới hiểu được loại này là bẩm sinh đã vậy. Lấy góc độ sinh vật mà nói đây là gen quyết định, không có cách nào thay đổi. Hơn nữa trong một trăm người đàn ông, đại khái còn có ba người giống cậu mang kiểu gen này.

Đấu tranh tư tưởng thật lâu sau, Lâm Huyên mới bắt đầu chấp nhận chính mình như vậy.

Từng nghĩ tới hẳn là tìm một cơ hội thổ lộ với Hứa Bác Văn, vô luận kết quả như thế nào. Nhưng cuối cùng đến lúc tốt nghiệp cũng không thể nói ra, sau khi tốt nghiệp, liền cũng chưa từng gặp lại Hứa Bác Văn, nghe nói y xuất ngoại du học.

Lâm Huyên lên lớp mười hai, vốn lấy thành tích lớp mười hai của cậu nhiều nhất chỉ có thể thi chuyên khoa, nhưng học kì sau của lớp mười hai, được Hứa Bác Văn giúp đỡ, thành tích đột nhiên tăng mạnh.

Sau bốn năm tốt nghiệp khoa chính quy, Lâm Huyên lựa chọn ở lại tỉnh lị, vào một công ty coi như là cũng có chút danh tiếng. Một tháng nhận được hơn năm nghìn tiền lương, gửi cho gia đình một chút, còn lại cũng vừa vặn đủ chính mình chi tiêu.

Nhà ở là cùng bạn cùng phòng đại học hợp thuê, hai phòng ngủ một phòng khách một tháng hai nghìn, còn phí điện nước, chia đều ra mỗi người hơn một nghìn.

Sau đó bạn cùng phòng đại học kết giao bạn gái, quá không lâu liền quyết định cùng một chỗ. Nhà thuê chung ba tháng đóng một lần, một tháng sau đến kỳ. Thiếu người thuê chung, Lâm Huyên một người gánh vác hơn hai ngàn tiền thuê nhà, tương đương tiền lương vơi đi một nửa.

Lâm Huyên bốn năm đại học rồi cả hai năm này ra ngoài công tác chưa từng kết giao qua bạn gái, bạn trai cũng không. Quán bar thật ra đã tới vài lần, nhưng chiến thắng không được trong lòng khiết phích, nhìn thấy một đôi cơ bắp hôn lưỡi trước mặt mọi người, Lâm Huyên uống một ly rượu, sau đó liền xám xịt rời đi.

Cậu mấy lần cảm thấy, chính mình đại khái cả đời này đều phải một mình đi.

Bước chân vào văn đàn đam mỹ là sau khi công tác, tan tầm trở về nhàm chán, đã nghĩ muốn tìm chút việc để làm, nền tảng văn tự tốt nên cậu lựa chọn viết tiểu thuyết. Ngay từ đầu chỉ là muốn viết một bộ tiểu thuyết để bày tỏ ảo tưởng có người bầu bạn của bản thân, đến sau lại phát hiện trên internet có chuyên môn văn học đam mỹ, liền thử đăng kí một tài khoản, đem bài viết của mình post lên mạng.

Sau khi dùng bút danh ‘Nước Chảy Vô Tình‘ post mấy chương, biên tập của trang web liền nhắn tin mời cậu kí hợp đồng. Lâm Huyên không chút do dự ký, chính thức trở thành một tay viết đam mỹ.

Lăn lộn ở trong văn đàn đam mỹ được hai năm, Lâm Huyên cũng có chút thành quả. Làm thu bốn ngàn có thừa, weibo cũng có hơn ba nghìn người hâm mộ. Mỗi tháng cách ngày cập nhật một chương mới, tiền nhuận bút chia đều ra cũng được khoảng một ngàn.

Hôm nay Lâm Huyên tăng ca trở về, tắm rửa rồi pha một bát mì coi như ăn khuya, mở laptop ra, lên weibo post một cái status: Hôm nay tăng ca, không cập nhật.

Mấy phút sau, có bình luận.

Huhu, buồn quá đi, Ngân gia đã đợi cả đêm rồi đó *rơi nước mắt* ~~o(>_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.