Độc Dược Mê Dục

Chương 2: Chương 2: Hoa Huyệt Bị Liếm Láp




“Chị thật thơm, thật mềm, rất giống như trong giấc mơ của em.” Việt Tiền Long Mã ngậm lấy nhụy hoa phía trước ngực của Hổ Phách, dùng đầu lưỡi liếm láp, dùng răng cắn nhẹ, giống như trẻ con đang bú sữa. Cậu liên tưởng tới giấc mơ, chị ấy bị cậu lần lượt xâm chiếm đến bật khóc, cứ như vậy hai quả hồng đào lắc mạnh, hai chân mảnh khảnh dang rộng ra, kêu khóc muốn cậu tiến vào. Đáng tiếc là mỗi lần ở phút cuối cùng thì cậu luôn tỉnh lại từ trong mộng, bất đắc dĩ tắm rửa thay quần lót, từ dưới hạ thân phun ra chất lỏng trắng sữa, đến thời điểm thích hợp sẽ đưa nó đưa vào trong thân thể cô, đem nó ở trong thân thể cô mà bắn ra, bắn một lần lại một lần, chẳng sợ cô kêu khóc nói không cần cũng không cho cũng không cho cô chạy thoát, dùng côn thịt thô nóng mà giữ chặt cô ở dưới thân, ma sát thân thể để cho cô la to lên, sau đó bắn ra tinh dịch trắng sữa, lấp đầy cô.

Đầu nhũ hoa mẫn cảm truyền đến khoái cảm, Hổ Phách cắn chặt môi, tuyệt đối không khuất phục trước khoái cảm xa lại như vậy, nhất định không.

” Thực đáng tiếc, ở nơi tối tăm như thế này, em không thể nhìn thấy thân thể của chị được. Bất quá cũng không sao, tiếp theo em sẽ nhìn thân thể của chị thật kỹ càng.” Cậu rời khỏi bộ ngực bị chà đạp đến đỏ ửng, ngồi xổm xuống xốc váy của Hổ Phách lên.

Như phản xạ có điều kiện, Hổ Phách kẹp chặt hai chân, Việt Tiền Long Mã ngẩng đầu, Hổ Phách cắn chặt hàm răng, vẻ mặt mang theo bi thương, nước mắt từ từ trào ra, nhưng không phát ra âm thanh. Tiền bối đúng là ôn nhu quá đi, rõ ràng bị đối đãi như vậy, mà vẫn vì tương lai của cậu mà chịu đựng.

”Đừng như vậy.” Việt Tiền đỡ lấy eo Hổ Phách, đem cô chậm rãi để nằm ngang ở trên mặt đất, cậu cởi áo thể thao của mình gối sau đầu cô: “Em sẽ làm cho chị vui vẻ, tên Long Nhã xấu xa đã rời đi lâu như vậy, chị cũng không chịu đựng nổi đúng không? Nếu không... Làm sao có thể ở trong thư viện mà tự an ủi được.”

Mặt Hổ Phách đỏ ửng, Cô không nghĩ tới loại sự tình này lại bị người khác nhìn thấy.

Bất kể là nam hay nữ, chỉ cần trải qua một lần rồi thì sau đó sẽ tự nhiên không nhịn nổi. Hổ Phách đã cho bạn trai mình cái thứ quan trọng nhất của xử nữ, bạn trai Việt Tiền Long Nhã của cô hiện tại thân cường thể tráng, nơi đó cũng thô to kỳ quái, mỗi lần đều biến cô thành kẻ ham mê nhục dục đến sống đi chết lại, nhưng tên xấu xa này không nói một tiếng mà đi liền mấy tháng nay.

Những lúc cô nghĩ đến chịu không nổi liền dùng cây đấm bóp rồi tự mình giải quyết, bất quá đều là làm ở nhà.

Hôm đó cô đang ngủ mơ mơ màng màng ở thư viện, không nghĩ tới cư nhiên lại làm chuyện đó ở trong mơ, sau khi tỉnh lại phía dưới tiểu huyệt ngứa đến chịu không nổi, ma sát hai chân hoàn toàn không thể khắc chế, đầu óc trống rỗng, cô cảm thấy nếu lúc đó có người, mặc kệ là ai, cô đều mở lớn hai chân cho người đó đi vào.

Sau này cô thấy không có ai ở thư viện, hay dùng bút máy đưa đến dưới váy, đâm rách tất chân, đẩy viền quần lót ra, sau đó dùng đầu bút lạnh như băng chọc mạnh vào âm đạo, sít sao vân vê, đỏ mặt nằm gục lên mặt bàn, cắn môi dưới, khoái cảm ở trong thân thể bùng nổ như giật điện, Tiểu Hoa huyệt động đậy đạt tới cao trào. Nhưng sau cao trào lại là không cách nào có thể lấp đầy, cô liền ra khỏi thư viện, vội vội vàng vàng về nhà, dùng cây đấm bóp thô to trấn an tiểu huyệt một giờ liền mới hết khó chịu.

Không sai, ở trường nhìn Lục Hổ Phách rất đơn thuần, tinh khiết như loài hoa bách hợp, nhưng thực tế cô chính là một dục nữ, chỉ có bạn trai của cô mới biết được bí mật này. Nhưng cô cũng là một người kiên định, ngoài bạn trai của mình, cô chưa bao giờ tùy tiện phát sinh quan hệ với một ai khác, dù là trống vắng đến phải dùng cây đấm bóp. Cô cho rằng chuyện đó sẽ không có người biết, lại cũng không ngờ bị đàn em trong trường, không những thế lại còn là con trai thấy được.

Việt Tiền Long Mã nhớ tới ngày hôm đó, đúng lúc cậu làm người trực ban thư viện, vừa sửa sang lại các giá sách nên có chút mệt, cậu liền ngồi dựa vào tường nghỉ ngơi. Không nghĩ tới lại thấy Lục Xuyên tiền bối mà mình thầm yêu đang lấy một bàn tay xốc làn váy lên...

Đây đều là lỗi của chị ấy, đều là vì phát hiện ra một mặt này của cô mới khiến cho cậu làm ra chuyện động trời này.

”Em vì chị nên mới làm ra chuyện đáng sợ như vậy nha.”

Ngày đó nhập học, bản thân đụng phải cô khiến cô bị ngã, đôi chân trắng noãn bị trầy da, máu tươi chảy ra, đốt đỏ cả mắt cậu.

Cậu liền đưa tay ra đỡ lấy vòng eo mềm mại của cô, rõ ràng cô đang rất đau nhưng khuôn mặt lại cười, lời nói nhỏ nhẹ chậm rãi nói không sao.

Lúc này, cô còn nhiệt tình cầm lấy vợt đánh tennis đặt vào tay Việt Tiền Long Mã, ở trong một khắc này dường như Thượng Đế đã lập tức cho cậu biết thế nào là ái mộ cùng tơ vương. Tuy rõ ràng là không đặc biệt xinh đẹp mỹ lệ, nhưng chính là khiến cậu không dời mắt được.

Chịu đựng bị mọi người trong bộ nhóm tennis nhìn bằng ánh mắt kỳ quái, cậu vẫn cố tiếp cận đến gần cô để thăm dò, sau khi xác định là cô không có bạn trai liền không ít lần cùng cô '' Ngẫu nhiên gặp”, hai người dần dần trở nên quen biết, càng quen cậu lại càng trầm mê.

Sau đó đột nhiên anh trai Việt Tiền Long Nhã mang cô về nhà, nói đây là bạn gái của anh ta.

”A, cô gái nhỏ này là bạn gái của anh đấy, phải gọi là chị dâu biết chưa.” Việt Tiền Long Nhã nhìn cậu rồi trêu chọc như thể lúc hồi nhỏ, đưa tay ra vò rối tóc của cậu, cô đứng một bên đỏ mặt xấu hổ.

Long Nhã ở nhà dưới, nhưng lại thường xuyên không về buổi tối, có đôi khi buổi sáng mới thấy anh về nhà tắm rửa, mang theo cảm giác được thỏa mãn dục vọng của đàn ông, trên thân thể còn có dấu vết đỏ sậm.

Phát hiện ra cậu đang nhìn mình chăm chú thì anh liền ôm vai cậu, không có ý tốt nói đây là chuyện rất vui vẻ của đàn ông, còn khuyên cậu thử tìm bạn gái thử xem. lúc vặp Lục Xuyên Hổ Phách ở trường học cậu đã thấy tư thế đi của cô có chút quái dị, cậu quan tâm hỏi thì cô ấp úng, sắc mặt đỏ lên.

Chẳng phải cậu không hiểu, cậu lớn lên ở Nhật Bản cho nên đối với loại sự tình này không có gì lạ, có nữ sinh còn mời mọc cậu nữa là đằng khác. Chỉ là tất cả đều bị cậu cự tuyệt, bởi vì cậu hoàn toàn không hiểu loại sự tình này có ý nghĩa gì, có thời gian thì thà đánh mấy trận tennis còn hơn.

Cái mà Long Nhã gọi là “đàn ông vui vẻ”, ở trong mộng cậu cũng cảm nhận được, đối với thân thể trần trụi của cô thì cả trái tim lẫn thể xác chắc chắn là đều được thỏa mãn. Sau khi tỉnh lại, cảm thấy bản thân thật ghê tởm, cư nhiên lại có giấc mơ như vậy đối với bạn gái của anh trai mình, Việt Tiền Long Mã tự nhìn mình vào gương nói, quên hết đi, đừng có loại tâm tư dơ bẩn này đối với tiền bối, đó là sai.

Nhưng là trong gương, Việt Tiền Long Mã sớm đã bị dục vọng cùng ghen tị đốt rụi lý trí, không nghe được gì hết.

Sau khi Long Nhã đột nhiên bỏ đi, cậu dường như được trở về bản chất thật của mình. Đó hẳn là vì bị tình thân cùng luân lý mạnh mẽ ngăn chặn dục niệm mà phải đè nén như vậy.

Hổ Phách phản kháng với thể lực siêu cường của Việt Tiền Long Mã, xem ra còn chẳng bằng cả móng vuốt của con mèo nhỏ, còn như phối hợp mở ra mấy cái cúc áo, váy ngắn cũng theo chân mà cởi ra, tuột đến phía trên mắt cá chân, địa phương bí mật mềm mại của thiếu nữ cứ như vậy mà phơi bày ở trong gió đêm.

”Đừng nghĩ đến tên Long Nhã xấu xa đó nữa, không biết anh ta đã sớm khoái hoạt ở nơi nào rồi, chắc là chị không biết, lúc đang yêu nhau thì tên kia vẫn thường xuyên đi tìm những cô gái khác.” Cậu biết là lời nói ra sẽ khiến cô tổn thương, nhưng hiện tại cậu đang rất ghen tị nên vẫn phải nói ra:“Trở thành của em đi, em sẽ làm cho chị vui vẻ hơn so với khi ở bên Long Nhã.”

Dùng một chút sức, Việt Tiền đã đem hai chân Hổ Phách tách ra, giữa hai chân liền có cảm giác lành lạnh khiến Hổ Phách muốn khép chân lại, lại bị Long Mã dùng cả thân thể quỳ gối giữa hai chân cô để ngăn cản, hoàn toàn không khép lại được, nhũ hoa của cô khẽ đung đưa, vẽ ra một bộ ngực mê người, Long Mã nhịn không được liền há miệng dùng sức liếm láp một bên ngực ra sức mà mút vào, bên còn lại thì tùy ý dùng tay mà vuốt ve.

Thiếu nữ không chịu được đối xử như vậy, vừa đau bụng vừa xen lẫn khoái cảm: “Dù là như vậy, nhưng chị với anh ấy vẫn chưa chia tay... Long Mã... em không thể làm chuyện như vậy! Đau... Buông ra.”

”Thật mềm mại, lời nói hấp dẫn như vậy, có phải hay không chị sẽ bắn sữa tươi ra?” Long Mã ngậm lấy đầu ngực, hàm hàm hồ hồ nói.

Đã ướt, lại làm cho làm người ta khoái cảm run rẩy, sức lực ngăn cản càng ngày càng yếu, thân thể lại mềm lại như vô lực, tiểu huyệt trở nên ướt át, cảm giác đè nén không được nữa rồi.

Hổ Phách rất hiểu cơ thể của chính mình, đã mấy tháng không làm loại chuyện đó, lại còn bị khiêu khích như thế này, cô chỉ có thể cắn môi muốn rên rỉ.

Chàng trai không biết nặng nhẹ mà tiếp tục chà đạp, khiến đầu ngực Hổ Phách trở nên vừa đỏ vừa sưng, lưu luyến hút một ngụm cuối cùng, lưỡi ẩm ướt của Long Mã theo rãnh ngực liếm đi xuống, đi ngang qua vùng bụng , đi tới địa khu tam giác thần bí.

” Tiền bối... Nơi này của chúng ta không giống nhau đâu, mà...của tiền bối không có lông.” Vừa nói xong cậu liền hôn lên khu tam giác bóng loáng của thiếu nữ: “Là tự nhiên à? Hay tiền bối tự mình cạo đi?” Cậu chậm rãi đi xuống, ngậm chặt cánh hoa đáng thương, đầu lưỡi linh hoạt đẩy ra rồi cùng cánh hoa hợp lại với nhau, khớp như một bản mô hình trò chơi, nhẹ nhàng liếm láp, toàn tâm toàn ý cắn âm vật đến muốn nghiền nát, rốt cục bức Hổ phách phải rên rỉ thành tiếng.

”A...Đừng chạm vào đó...a... Không cần... Long Mã...” Thân thể tê dại hóa thành nước, muốn vươn tay đẩy đầu cậu ra, nhưng không biết tự khi nào đã biến thành túm lấy tóc cậu, không tự chủ được hơi hơi kéo đầu cậu lên cao hơn, đem đầu cậu càng sáp nhập hơn với hoa huyệt, thân thể càng khát vọng âu yếm nhiều hơn.

Nghe từ miệng tiền bối kêu lên tên của mình bằng âm thanh mềm mại như nước, Long Mã càng cảm thấy vật ở dưới hạ thân sớm đã cương lên đến phát đau, sưng lợi hại hơn rồi.

Cậu cũng đã lén lút xem qua những bộ phim người lớn, nhưng là cô gái ở trong đó có rên rỉ thế nào thì cậu cũng đều không hề có phản ứng, ngoài hiểu biết giữa nam nữ là làm loại sự tình như thế nào thì không còn gì khác. Cũng từng đồng ý với nữ sinh khác đến một nhà trọ, nhưng đối mặt với thân thể trần trụi của cô gái đó, da dẻ trắng bóng nhưng cậu cũng không có chút xúc động gì, chỉ có thể quay đầu rời khỏi. Không ai có thể giống Lục Xuyên tiền bối, một ánh mắt, một cái mỉm cười, cho dù là động tác vô tình, đều có thể khiến cho thần kinh cậu hưng phấn.

” Xem đi, em đã nói là em có thể khiến cho tiền bối vui vẻ hơn rồi mà.” Ngón tay thon dài của cậu miết chặt lấy tiểu huyệt đang khép chặt, bên trong đã chảy ra chất dịch trong suốt: “Thế nào tiền bối? Rất khoái lạc đúng không?” cậu nghiêng đầu để sát vào, đầu lưỡi gạt mở bối thịt, hung hăng đưa đầu lưỡi vào trong, hai mảnh môi mỏng cũng dính sát vào nhau dính sát vào nhau ở trên cánh hoa.

”Aaaa...” Hổ Phách khép hai chân lại, đem đầu tóc như lông nhím của cậu kẹp chặt lấy, đổi lại thì cậu càng thêm ra sức càn quấy: “Long Mã...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.