Đế Bá

Chương 3880: Chương 3880: Xin Giúp Đỡ.




Có thể nói, ngoại trừ Hươu Khách Ông ra thì Ngũ Đại Thiên Khách cường đại nhất Khách Minh đều có mặt ở đây, có thể xem là đại quân áp cảnh. Dưới tình hình này, ai muốn bênh vực lẽ phải, ai muốn giải cứu bình dân bách tính Minh Lạc thành, thì phải cân nhắc thực lực của mình.

Một khi không địch lại Khách Minh thì không chỉ mất mạng, mà còn có thể liên lụy đến tông môn của mình, liên lụy đến đạo thống của mình.

Cũng chính vì vậy, mặc dù vị lão tổ nọ thực lực rất mạnh, cũng xuất thân danh gia, thế nhưng cuối cùng còn chẳng phải hết cách, cuối cùng còn chẳng phải phất áo rời đi.

Lúc này, một số tu sĩ cường giả cảm thấy bất bình chỉ biết nhìn nhau. Bọn họ bất mãn với cách làm của Khách Minh, thế nhưng, bọn họ cũng bất lực.

Bây giờ người hoặc đạo thống có thể chèn ép Khách Minh cũng chỉ có ba cự đầu Cửu Bí đạo thống, Lý gia, Mộc gia mà thôi. Ngoài ra, những người còn lại căn bản không thể nào rung chuyển được Khách Minh, chống đối Khách Minh thì chỉ có con đường chết mà thôi.

- Giết.

Lục Bào Thiên Khách mặt mày lạnh tanh, vung tay lên, lạnh lùng ra lệnh.

Lúc này, Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn hành hình. Khi hắn ngồi xuống, tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực, nhất là khí tức bất hủ trên người hắn càng ép mọi người không thở nói.

Rất hiển nhiên, khi Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn ở nơi này thì không ai dám hành động thiếu suy nghĩ cả, những tu sĩ cường giả muốn bênh vực kẻ yếu chỉ có thể ngoan ngoãn đứng sang một bên.

Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn, khi hắn vừa ra lệnh thì đao phủ trên pháp trường giơ cao đồ đao.

- Không...

Khi sắp chết, có bình dân bị trói hét lên.

Thế nhưng đã muộn rồi, tất cả đều chỉ là giãy dụa bất lực, chỉ nghe một tiếng “xùy”, đao quang lóe lên, đồ đao rơi xuống, máu tươi tung tóe, đầu người rơi xuống đất.

Máu tươi trào vào rãnh, máu tươi theo rãnh chảy xuống mặt đất, nhuộm đỏ bùn đất.

Nhìn thấy màn này, không ít người nín thở, mọi người nhìn máu tươi nhuộm đỏ bùn đất, có người tò mò, muốn biết cách huyết tế của Khách Minh có tác dụng hay không.

“Sa sa sa...”

Ngay lúc này, dưới lòng đất có tiếng sào sạt, bùn đất bị máu tươi nhuộm đỏ bắt đầu nhúc nhích.

Cuối cùng chỉ nghe “ào ào ào”, có tiếng động chui khỏi mặt đất, chỉ thấy từng bàn tay thụt lên, chỉ thấy mấy bộ xác chết bò lên.

- Là xác chết, xác chết ra ngoài, cách này thật sự có tác dụng.

Nhìn thấy xác chết chui ra khỏi bùn đất, không ít người giật mình kêu lên.

Lúc này, tất cả mọi người đã quên chuyện huyết tế, tất cả mọi người đã quên bình dân bách tính bị chém đầu, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào xác chết chui ra khỏi bùn đất.

Thậm chí khi nhìn thấy xác chết, có không ít tu sĩ cường giả ánh mắt nóng rực, cảm thấy thủ đoạn của Khách Minh thật sự có hiệu quả, không uổng công huyết tế.

Trên thực tế, tính mạng của bình dân bách tính trong mắt tu sĩ cường giả chỉ là một con kiến hôi mà thôi. Khi thấy thủ đoạn của Khách Minh có hiệu quả, không ít người nôn nao, không ít người tim đập thình thịch.

Mặc dù có người thật sự cảm thấy bất bình thay bình dân bách tính, thế nhưng khi có đủ lợi ích, khi có thứ khiến người ta tim đập thình thịch thì chính nghĩa, lương tri, thiện hạnh... những thứ này không đáng một xu.

Sau khi phát hiện thủ đoạn huyết tế có hiệu quả, sợ rằng không chỉ Khách Minh dùng thủ đoạn này, mà những tu sĩ cường giả khác cũng sẽ dùng tới.

Ngay cả những tu sĩ cường giả ăn nói chính nghĩa đường hoàng, cho dù ngoài sáng không dùng tới thủ đoạn này thì cũng lén lút dùng tới thủ đoạn này.

“Phanh phanh phanh”

Đệ tử cường giả Khách Minh đã chuẩn bị sẵn, khi xác chết bò dậy thì bọn họ lập tức ra tay, đánh bại những xác chết này, nháy mắt đóng đinh chúng nó trên mặt đất.

Trong nháy mắt, đệ tử cường giả Khách Minh khoét xác chết lấy hắc thạch. Sau khi mất hắc thạch, chỉ thấy xác chết đạp chân loạn xạ, sau đó chết thẳng cẳng.

Đệ tử Khách Minh ra tay rất nhanh, hơn nữa thủ pháp quen thuộc. Nhìn thấy cảnh này, không ít người chấn động, sợ rằng đây không phải là lần đầu Khách Minh làm chuyện như thế, mà trước đó Khách Minh đã từng lén lút huyết tế dụ dỗ xác chết, thế nhưng không công khai như lúc này mà thôi.

- Nhóm tiếp theo.

Giết xác chết lấy hắc thạch, động tác của đệ tử cường giả Khách Minh hết sức lưu loát. Thế nhưng lúc này bùn đất nhuộm đỏ máu tươi đã không còn xác chết bò ra nữa.

Cho nên, Lục Bào Thiên Khách không hề chớp mắt, ra lệnh.

Lục Bào Thiên Khách vừa dứt lời thì lại một nhóm bách tính bị áp giải tới, những người này mặt mày trắng bệch, lúc di chuyển thì hai chân run rẩy.

Trong thời gian ngắn, Khách Minh lấy máu của mấy nhóm bình dân, xác chết nên bò ra ngoài thì đã bò ra hết, lúc này đã không còn xác chết nào bò ra ngoài nữa.

Lúc này, Lục Bào Thiên Khách lạnh lùng nói:

- Hôm nay tới đây thì thôi, ngày mai tiếp tục.

Nói xong thì được đệ tử nâng đi.

Khi cao thủ cường giả của Khách Minh rời đi thì không khí tràn ngập mùi máu. Nhìn bùn đất bị máu tươi nhuộm đỏ đến phát tím, có người run rẩy, có người hai mắt nóng rực, nội tâm rục rịch.

Trên thực tế, khi nhìn thấy thủ đoạn huyết tế của Khách Minh thu hoạch được nhiều hắc thạch như vậy, có không ít tu sĩ cường giả động lòng, có tu sĩ cường giả muốn dùng thủ đoạn này để thu hoạch hắc thach85.

Dù sao, hắc thạch có thể bán được giá trên trời, một viên hắc thạch có thể khiến không ít tu sĩ cường giả liều mạng với nhau. Nếu như có thể thu hoạch nhiều hắc thạch như vậy, thế thì, tại sao không thể huyết tế chứ?

Khi đủ cám dỗ thì bình dân bách tính chỉ là sâu kiến, không ít tu sĩ cường giả đã ném câu nói “tai họa không liên lụy bình dân” ra sau đầu.

Thế nhưng, bây giờ tất cả tu sĩ, bình dân Minh Lạc thành đều đã rơi vào tay Khách Minh, trở thành tù nhân của Khách Minh, cho dù có người muốn huyết tế thì cũng không tìm được con mồi huyết tế.

Bên trong đồng điện, Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần, thần ngao thái hư, im lặng nhập định, giống như một pho tượng.

- Công tử, xin mau cứu con dân Minh Lạc thành.

Lúc này, Lâm Diệc Tuyết tới cầu xin Lý Thất Dạ, nói:

- Con dân Minh Lạc thành bị người ta dùng làm con mồi huyết tế, xin công tử từ bi, cứu vớt bọn họ.

Lý Thất Dạ ngồi nguyên tại chỗ, vẫn nhắm mắt như cũ. Một lát sau, hắn mới nói chậm:

- Thế gian này không có chúa cứu thế, chỉ có cường đại thì mới có thể nắm giữ được vận mệnh của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.