Đế Bá

Chương 79: Chương 79: Thụ đạo hung tàn nhất. (2)




Cảnh tượng như vậy có chút buồn cười, Lý Thất Dạ chẳng qua là thiếu niên mười ba mười bốn tuổi mà thôi, mà thiếu nữ trước mắt niên kỷ rõ ràng so với Lý Thất Dạ lớn hơn.

Ở trước mặt Lý Thất Dạ, nữ đệ tử kia lại bần thần lấy đi tới, tựa như là một con dê nhỏ đối mặt một đầu lão sói xám.

- Nói, tại sao ta muốn đánh các ngươi.

Lý Thất Dạ cười mỉm nhìn lấy nữ đệ tử này, mà nữ đệ tử này sắc mặt trắng bệch, không dám tới gần.

Nữ đệ tử này thật đúng là sợ Lý Thất Dạ, không khỏi lui về sau một bước. Cái cảnh tượng này, hình như Lý Thất Dạ là một ác thiếu chuyên môn khi dễ nữ hài thiện lương.

Nữ đệ tử này cuối cùng cắn răng, tiếng như chuông bạc, thấp giọng nói ra:

- Ta, ta cảm thấy, Đại sư huynh mỗi, mỗi nhất kích, đều, đều là đánh trúng ta, chiêu thức của chúng ta sơ hở, đại, đại sư huynh có, có thể là muốn khảo nghiệm công pháp chúng ta, chúng ta thiếu hụt.

Nói đến đây, nữ đệ tử này cũng không phải vô cùng tự tin nhìn Lý Thất Dạ, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống, thật đúng là sợ Lý Thất Dạ.

Ở thời điểm người nữ đệ tử này cho rằng Lý Thất Dạ muốn bão nổi, nhưng mà, Lý Thất Dạ thong thả ung dung nói ra:

- Ngươi tên là gì?

- Hứa, Hứa Bội.

Nữ đệ tử này bị Lý Thất Dạ nhìn đến tê cả da đầu, tuổi của nàng so với Lý Thất Dạ còn muốn lớn hơn, nhưng mà, thời điểm Lý Thất Dạ nhìn thấy nàng, nàng cảm giác như mình bị một đầu Hồng Hoang hung thú nhìn chằm chằm vào.

- Hứa Bội, Hứa sư muội.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra:

- Ta cho ngươi biết một tin tức tốt, rất may mắn, ngươi đoán đúng rồi.

Lý Thất Dạ lời này vừa ra, vô cùng nhiều đệ tử ở đây đều ngơ ngác một chút, mà trong lòng Hứa Bội không khỏi vì đó cuồng hỉ, rốt cục đã tránh được một kiếp.

- Từ giờ trở đi, ngươi chính là sư tỷ, Tẩy Thạch Cốc ba trăm đệ tử đều do ngươi dẫn đầu.

Lý Thất Dạ chậm ung dung nói ra:

- Có điều, hiện tại đến phiên ngươi xuất thủ.

Lý Thất Dạ đột nhiên bổ nhiệm này, để các đệ tử đều ngây ngốc một chút, Hứa Bội cũng ngây ngốc một chút, nàng ngây ngốc một chút không phải là bởi vì Lý Thất Dạ bổ nhiệm, mà là một câu tiếp theo của Lý Thất Dạ.

- Đại, đại sư huynh, ta, ta đã đoán đúng ngươi, ngươi đặt câu hỏi, ta, ta không phải có thể miễn đánh sao?

Hứa Bội thật vất vả lấy dũng khí, vẫn là khiếp khiếp nói ra.

Lý Thất Dạ híp hai mắt, cười tủm tỉm nói:

- Ngươi là đã đoán đúng không sai, nhưng, ta chưa nói muốn thả qua ngươi. Con người của ta làm người rất công bình, luôn luôn đều là đối xử như nhau.

Lúc này, tiếu dung cười tủm tỉm kia của Lý Thất Dạ, Hứa Bội cảm thấy so với lão sói xám còn muốn đáng sợ.

Cuối cùng, Hứa Bội không có lựa chọn khác, đành phải lấy dũng khí phản kháng, thời điểm đang xuất thủ, nàng còn nhịn không được khiếp khiếp nói:

- Đại, đại, đại sư huynh, không, không đánh mặt, được không. . .

Thích chưng diện, là thiên tính của nữ nhân, coi như là tu sĩ cũng như thế, Lý Thất Dạ Đả Xà Côn quất xuống, mặc dù có thể không để lại vết thương, nhưng mà, bị đánh sưng mặt mũi sưng, đây đối với bất kỳ một nữ hài tử nào mà nói, đều là một sự tình dày vò.

- Ta có thể suy nghĩ một chút.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra, nhưng mà, Đả Xà Côn của hắn đã hướng trên mặt nàng quất tới.

Hứa Bội kinh hãi, lập tức chân đạp cung môn, thoáng cái tránh thoát Đả Xà Côn quất hướng khuôn mặt mình, nhưng mà, Đả Xà Côn lại như giòi trong xương, nàng vừa tránh thoát, Đả Xà Côn lại quất đến.

Hứa Bội hoảng sợ, một lần lại một lần giẫm lên Tẩy Nhan bộ pháp tránh né, nhưng mà, lại bị Lý Thất Dạ truy sát khó có thể trốn.

- Nếu như ngươi một mặt trốn tránh, ngươi có tin ta đem khuôn mặt ngươi đánh cho như đầu heo hay không.

Âm thanh giống như ác ma kia của Lý Thất Dạ vang lên.

Lời này đem Hứa Bội sợ tới mức kinh hãi, không còn dám trốn, lập tức quay người nghênh địch, quát một tiếng, trường kiếm trong tay rung động, quét ngang Lý Thất Dạ.

"Phanh" một tiếng, một côn của Lý Thất Dạ không chút lưu tình quất vào trên vai thơm Hứa Bội, đau đến nàng đều nước mắt chảy ròng, tựa như vai sắp nát.

- Chiêu Nhất Kiếm Tảo Trần này lực kình yếu một điểm, không chịu nổi một kích, Nhất Kiếm Tảo Trần, chiêu cũng như tên, quét ngang hết thảy!

Lý Thất Dạ một côn hung hăng quất vào trên vai thơm của Hứa Bội, đau đến nàng sắp khóc, nhưng mà, Lý Thất Dạ y nguyên cười tủm tỉm nói ra.

- Lại đến…

Lý Thất Dạ không nhìn Hứa Bội đáng thương, thần thái cười tủm tỉm lại cực kì vô tình, nói ra:

- Liều mạng tranh đấu, không chỉ là cần thận trọng như ở trước mắt, còn cần gan lớn như trời, ngõ hẹp gặp nhau, dũng giả sẽ thắng! Ngươi tâm như gương sáng, nhìn rõ mọi việc, nhưng mà, khuyết thiếu huyết chiến đến cùng, thiếu dũng khí cùng giác ngộ chiến một trận đến chết!

Lý Thất Dạ chỉ điểm Hứa Bội, cái này không chỉ là chỉ điểm chiêu thức thiếu hụt của Hứa Bội, còn điểm ra khuyết điểm khi Hứa Bội lâm chiến!

Hứa Bội chỉ có nhịn đau tái chiến, quát một tiếng, kiếm võng như biển, phản kích Lý Thất Dạ.

Phanh… một tiếng, Lý Thất Dạ lại là một côn hung hăng đánh vào cái hông của nàng, nhàn nhạt nói ra:

- Một chiêu Kiếm Hạo Như Hải này thiếu chính là bàng bạc, chiêu này ở một chữ Hạo! Hạo Nhiên Chính Khí!

Phanh…

Lý Thất Dạ một lần lại một lần đánh nát sơ hở của Hứa Bội, từng chiêu từng thức, chỉ điểm Hứa Bội:

- Một chiêu Nam Yến Hồi Sào này luyện được rất tốt, nhưng mà chớ tự đắc, hỏa hầu còn thiếu một chút, nếu hỏa hầu cảu ngươi quen đi một điểm nữa, có thể để sơ hở trong nháy mắt chuyển đổi. . .

Lý Thất Dạ tham đọc công pháp, chiêu thức của các đệ tử Tẩy Thạch Cốc tu luyện, trên thực tế, ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc tu luyện công pháp, chiêu thức cũng là có hạn, hơn nữa, phần lớn công pháp vẫn là năm đó Lý Thất Dạ để lại Tẩy Nhan Cổ Phái, có chút thậm chí là Lý Thất Dạ lập nên cho Minh Nhân Tiên Đế tu luyện.

Tham đọc những công pháp chiêu thức này, thế gian không có người so với hắn hiểu rõ cùng nắm giữ những công pháp, chiêu thức này hơn!

Lý Thất Dạ đánh Hứa Bội hai mươi mấy côn, cuối cùng nàng là không chịu nổi, té trên mặt đất, khó có thể bò dậy, lúc này Lý Thất Dạ mới buông tha nàng.

- Kế tiếp.

Lý Thất Dạ tiện tay chỉ đệ tử khác, cười tủm tỉm nói ra.

Phanh… phanh… phanh… trong lúc nhất thời, những đệ tử khác lại gặp tai ương, cái này đến cái khác bị Lý Thất Dạ quất đến nằm trên mặt đất không đứng dậy được.

Bị Hứa Bội một câu điểm tỉnh, ở thời điểm Lý Thất Dạ đánh đập đệ tử, đệ tử khác đều chú ý mỗi một kích của Lý Thất Dạ, mặc dù bị đòn, các đệ tử cũng là nhớ kỹ mỗi một kích của Lý Thất Dạ.

Hiện tại, tất cả mọi người muốn biết mỗi một chiêu mỗi một thức sơ hở của mình, có đệ tử là muốn đền bù sơ hở của mình, miễn cho bị Lý Thất Dạ đánh thảm như vậy, cũng có đệ tử hi vọng mượn cơ hội như vậy nhìn ra nhược điểm của mình, tăng lên cảnh giới của mình. . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.