Đế Bá

Chương 3970: Chương 3970: Đơn giản thô bạo.




- Mộc Vân thủy tổ cũng quá cường kiện.

Chứng kiến sáu mươi bốn tổ phát ra khí tức, có người lạnh lẽo rung động.

Đương nhiên, sáu mươi bốn tổ đã không còn tại thế, coi như còn tại nhân thế cũng không có khả năng tiếp tục lưu lại Mộc gia. Sáu mươi bốn tòa thần phong và sáu mươi bốn thân ảnh này là vô thượng thần thông mà bọn họ lưu lại, dùng để che chở Mộc gia, thủ hộ Mộc gia.

- Năm đó Mộc Vân thủy tổ vô địch. Tại thời điểm đó, không cần tự mình hắn ra tay, chỉ cần ra lệnh cho sáu mươi bốn tổ suất lĩnh quân đoàn là đủ để quét ngang cả tam tiên giới, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, không người địch lại. Có thể nói trong dòng sông lịch sử, Mộc Vân thủy tổ được xem như là một vị thủy tổ chói sáng nhất, thực lực cường hãn vô cùng. Dù sao một thủy tổ cấp bậc tiên thống cũng không phải chỉ nói chơi.

Một Bất Hủ Chân Thần cảm khái nói.

Bất kì ai nói tới Mộc Vân thủy tổ cũng phải nghiêm nghị kính nể, một vị thủy tổ vốn vô địch chớ nói chi là một thủy tổ cấp bậc tiên thống đánh đâu thắng đó.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, trong chớp mắt này, sáu mươi bốn ngọn núi đồng thời phún dũng ra hào quang sáng chói. Sáu mươi bốn tào thần phong nhìn như trong suốt, long lanh óng ánh, mỗi một ngọn núi đều hàm dưỡng ảo diệu vô song, pháp lực vô biên.

Lại một tiếng vang thật lớn vang lên, từng sợi hào quang khai mở vòng quanh bên người sáu mươi bốn tổ khiến mọi người không thể mở hai mắt nhìn.

Sáu mươi bốn tổ giống như sống lại, lập tức mở mắt. Ánh mắt của sáu mươi bốn tổ như muốn nướng cháy đại địa, tàn sát thương khung.

Dưới lực lượng khủng bố như vậy, tất cả mọi người sởn hết gai ốc. Sáu mươi bốn thân ảnh này còn chưa có ra tay, chỉ ánh mắt của bọn họ thôi đã vô cùng kinh khủng, cảm giác bản thân bị đốt cháy hóa thành tro tàn.

- Phong!

Sáu mươi bốn thân ảnh cùng quát lên một tiếng, đồng thời ra tay. Bọn hắn không có nhiều lời, một lần ra tay động phong vân, tụ đại đạo. Thời gian trong thiên địa bị bọn hắn nắm trong lòng bàn tay.

- Ba!

Một thanh âm vang lên, tất cả mọi người cảm giác thời gian trong thiên đại đều bị sáu mươi tổ rút lấy, tất cả bị giam cầm định thân không thể động đậy. Thần thông như vậy thật sự khủng bố tuyệt luân.

Khi thời gian bị hút đị, vạn pháp đại đạo bị giam cầm, bất cứ kẻ nào ở trước mặt sáu mươi bốn tổ đều giống như cá trên thớt, mặc người chém giết.

- Phong!

Lại một tiếng quá uy hiếp thiên đại, trấn áp thần ma. Chỉ thấy sáu mươi bốn tổ ngưng đọng thời gian lập tức lao xuống trấn giết. Chỉ thấy thời gian đại đạo sáng choi, nhưng mọi thứ đều bị lực lượng khủng bố không gì so sánh được phong ấn vào bên trong. Hơn nữa khi thời gian bị phong ấn, thoáng cái trấn phong trên người Lý Thất Dạ.

Những tiếng “Ba” vang lên không ngớt, thời gian đại đạo khiến người không kịp tránh né, bởi vì bản thân ngươi ở bên trong thời gian, cho nên khi thời gian bị phong ấn cũng là lúc ngươi bị phong ấn.

Cho nên dạng phong ấn thời gian này, cho dù ngươi có bỏ chạy nhanh cỡ nào, ngươi dùng công pháp chiêu thức nào cũng không thể chống đỡ bởi vì thời gian đã phong ấn chính bản thân ngươi.

Thời khác này cả thiên đại dừng lại, tất cả mọi người chỉ thấy Lý Thất Dạ bị phong ấn tại chỗ, giống như một pho tượng.

- Hết à!

Thấy Lý Thất Dạ bị phong ấn bến trong thời gian, rất nhiều người ngây ngốc nhìn nhau.

- Cường, cường đại vô cùng, ếch ngồi đáy giếng. Chỉ riêng điều này thôi cũng nhìn ra được Mộc Vân thủy tổ năm đó cường đại cỡ nào.

Chứng kiến đệ nhất hung nhân bị phong ấn bên trong thời gian, rất nhiều người sởn hết gai ốc.

- Vâng! Truyền thuyết Mộc Vân thủy cố có khả năng nắm giữ lực lượng thời gian, cho nên sáu mươi bốn tổ dùng đại thần thông chính là thời gian lĩnh vực để phong ấn địch nhân.

Có đại đạo thủy tổ không khỏi ngưng trọng.

Mộc gia với tư cách một trong tam đại cự đầu Đế Thống giới, đó cũng không phải hư danh. Phải biết rằng nắm đó Mộc gia ở Tiên Thống giới cũng là uy danh hiểm hách. Nếu như không chọc tới Trọng Hoa Chân Đế, nói không chừng Mộc gia hôm nay vẫn sừng sững tại Tiên Thống giới, căn bản không xuất hiện ở Đế Thống giới.

- Đệ nhất hung nhân không phải nói Vô Địch sao? Cứ như vậy bị phong ấn sao?

Nhiều cường giả thấy vậy không khỏi có chút nghi hoặc, đối với đệ nhất hung nhân vô địch tỏ vẻ hoài nghi.

- Thiếu niên, ngươi tuổi còn rất trẻ. Hãy chờ xem, nắm giữ thời gian không phải chỉ có mình Mộc Vân thủy tổ.

Có vị lão tổ cường đại tận mắt thấy đệ nhất hung nhân ra tay, cười nói.

- Ông!

Vị lão tổ này vừa nói xong, chỉ thấy trên thân thể Lý Thất Dạ bị phong ấn xuất hiện chấn động nhỏ. Ngay sau đó là những tiếng răng răng vang lên. Phong ấn trên người Lý Thất Dạ không ngừng xuất hiện khe hở.

- Phanh!

Rất nhanh thời gian phong ấn nứt vỡ, Lý Thất Dạ từ bên trong đi tới.

- Ta nói đúng chứ! Thiếu niên, ngươi tuổi vẫn còn trẻ, không thể khinh thường đệ nhất hung nhân.

Vị lão tổ này cười nói.

- Lực lượng thời gian của Mộc Vân thủy tổ cũng chỉ có thế thôi, nếu như đích thân hắn đến còn có thể.

Lý Thất Dạ một bước bước ra khỏi phong ấn, vừa cười vừa nói.

- Phong!

Thân ảnh sáu mươi bốn tổ lại một lần nữa ra tay. Thời gian phong ấn lại một lần nữa giáng xuống.

- Da lông mà thôi.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười nói, thân thể hắn có chấn động rất nhỏ bé, phát ra điện quang. Hắn giống như xuyên việt, khiêu thoát, lập tức tan biến. Thời gian phong ấn không thành công, nhanh chóng thất bại.

Lý Thất Dạ bước vào trong lĩnh vực của sáu mươi bốn tổ. Một bước này bước đến để cho người cảm nhận lực lượng độc nhất vô nhị trấn áp Mộc gia đạo thống.

- Giết!

Thân hình sáu mươi bốn tổ đồng loạt ra tay, hàng tỉ thần kiếm phong lên trời hình thành một thanh cự kiếm.

Cự kiếm trấn giết vạn vực, kiếm khí tàn sát bừa bãi thiên địa. “Keng! Keng! Keng!” tiếng kiếm minh không dứt bên tai, chỉ thấy vô số thần kiến từ trên chém xuống chặt đứt đại đạo, chém giết quang âm, một kiếm đồ thần, ức vạn kiếm đồ diệt chúng thần chi địa.

- Tiểu đạo...

Đối mặt với đồ thần diệt ma ức vạn kiếm chém tới, Lý Thất Dạ bước tới một bước, đánh ra một chưởng. Chỉ nghe “rầm! ào! ào!”, theo một chưởng này một đầu sơn mạch dài ngàn vạn dặm bị hút tới. Tay Lý Thất Dạ khẽ vuốt, cả đầu sơn mạch bị luyện hóa thành một cây côn lớn.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Từng tiếng nứt vỡ vang lên, Lý Thất Dạ vung côn sắt hung hăng đánh xuống, bên tai không ngừng vang lên tiếng nứt vỡ, hàng tủ thần kiếm đang chém xuống nát bấy.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.