Đế Bá

Chương 43: Chương 43: Đại trưởng lão mưu lược. (1)




Đồ Bất Ngữ nhẹ lắc đầu, cười tủm tỉm nói ra:

- Tình huống của Sư phụ có chút đặc biệt, cùng Đại trưởng lão khác biệt. Ở bên trong đệ tử đời thứ nhất, cho tới nay, Đại trưởng lão là cực kỳ có cơ hội kế thừa chức chưởng môn, trên thực tế, bên trong sáu đại trưởng lão, ngoại trừ Nhị trưởng lão Tào Hùng ra, bốn vị trưởng lão khác trên nguyên tắc đều là ủng hộ Đại trưởng lão .

- Vậy ý nghĩ của Đại trưởng lão thì sao?

Lý Thất Dạ cười cười nói ra.

Đồ Bất Ngữ lắc đầu, nói ra:

- Đại trưởng lão nghĩ như thế nào, cái này chỉ sợ cũng chỉ có hắn biết. Tào Hùng vẫn muốn trèo lên chức chưởng môn, đây là sự tình mọi người đều biết, nhưng mà, Đại trưởng lão nha, hắn cho tới bây giờ không có tỏ qua thái độ, coi như là các trưởng lão khác ủng hộ hắn. Nhưng thái độ, là chịu không được thời gian dày vò, ta xem ra, chỉ sợ những năm gần đây này, thái độ của bốn vị trưởng lão khác đều có chỗ dao động.

Nhìn Đồ Bất Ngữ, Lý Thất Dạ không khỏi phì cười, tự nhiên tự tại nói ra:

- Sư phụ nhiều năm bên ngoài, sư đệ lại không ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, xem ra, sư phụ, sư đệ tin tức vẫn là rất linh thông!

Trong này đáng giá nghiền ngẫm, Tô Ung Hoàng không tọa trấn Tẩy Nhan Cổ Phái, mà lại đối với sự tình của Tẩy Nhan Cổ Phái lý giải quá sâu. Có điều, Lý Thất Dạ đối với sự kiện này, hắn không quan tâm Đại trưởng lão, Tô Ung Hoàng là thái độ gì, hắn quyết tâm trùng kiến Tẩy Nhan Cổ Phái, ai cũng không ngăn cản được! Không ai có thể ngăn cản bước tiến của hắn, coi như sư phụ Tô Ung Hoàng trên danh nghĩa cũng không được!

- Sư huynh nói đùa, làm đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, Tẩy Nhan Cổ Phái chính là nhà của chúng ta, đối với nhà mình, đương nhiên phải để tâm.

Đồ Bất Ngữ hòa ái cười nói.

Đồ Bất Ngữ mở lời, Nam Hoài Nhân thức thời ngậm miệng, đứng ở một bên, Đồ Bất Ngữ sống hơn một nghìn năm, hắn đối với Tẩy Nhan Cổ Phái càng có quyền lên tiếng.

Không hề nghi ngờ, Đồ Bất Ngữ là một lão hồ ly, Lý Thất Dạ nhìn hắn, thong dong cười một tiếng, nói ra:

- Sư đệ đã trở về, như vậy, sư đệ nên biết sư phụ cầm thái độ như thế nào mới đúng.

Là người thông minh đều nghe hiểu được Lý Thất Dạ, hơn nữa, Lý Thất Dạ cũng không che giấu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Đồ Bất Ngữ y nguyên sắc mặt không thay đổi, cười tủm tỉm nói ra:

- Sư huynh chính là thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, đại biểu cho vinh quang của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, sư huynh sở tác sở vi, ngươi tự nhiên có chỗ định đoạn, sư phụ sẽ không can thiệp.

Khá lắm, đánh Thái Cực đánh cho xinh đẹp, không hổ là lão hồ ly sống hơn ngàn năm. Khiến Lý Thất Dạ đối với Đồ Bất Ngữ có chút hứng thú, Đồ Bất Ngữ làm đồ đệ, sống hơn một ngàn tuổi, cái Tô Ung Hoàng kia làm sư phụ thì sao đây.

Đối với Đồ Bất Ngữ, Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, không có nhiều bình luận. Có điều, hắn đối với đại cục của Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng không vội mà động thủ, chờ hắn đi vào cảnh giới càng cao hơn, hắn tự sẽ có ý định.

Nghe xong Đồ Bất Ngữ nói, Lý Thất Dạ không làm bình luận, chỉ là phân phó Nam Hoài Nhân nói ra:

- Hoài Nhân, đem công pháp mà đệ tử Thụ Võ đường sở tu đều đưa tới cho ta, ta xem xem bọn hắn tu là công pháp gì.

Nam Hoài Nhân lên tiếng, vội vàng đi làm, không dám có nửa điểm lãnh đạm.

Có điều, Lý Thất Dạ không đợi Nam Hoài Nhân mang tới công pháp, lại bị Đại trưởng lão phái đệ tử tới mời đi, Đại trưởng lão phái đệ tử của mình tới, mời Lý Thất Dạ đi qua nói chuyện.

Tẩy Nhan Cổ Phái đã từng có ngàn chủ phong, có điều, hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái có thể chân chính chấp chưởng chủ phong kỳ thật chỉ có bảy mươi ba tòa, hơn nữa, hiện tại bảy mươi ba tòa chủ phong của Tẩy Nhan Cổ Phái cũng bắt đầu suy sụp, thiên địa tinh khí bắt đầu khô héo.

Cổ trưởng lão làm Đại trưởng lão, đương nhiên là có tư cách độc chiếm một mạch chủ phong, hơn nữa Cổ trưởng lão chiếm đoạt chủ phong thiên địa tinh khí vẫn tương đối tràn đầy .

Đại trưởng lão ở trong điện tiếp kiến Lý Thất Dạ, làm đệ tử đời thứ ba, có thể làm cho Đại trưởng lão đơn độc tiếp kiến, đây đối với rất nhiều đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, là một loại vô cùng vinh hạnh.

Lý Thất Dạ ở trong điện ngồi xuống, thong dong tự tại, đối mặt Đại trưởng lão, không có nửa tia câu thúc, y nguyên nhàn định thoải mái.

Đại trưởng lão ngồi ở vị trí đầu, nhìn lấy Lý Thất Dạ, thật lâu không nói, Lý Thất Dạ cũng thật lâu không nói , chờ lấy Đại trưởng lão.

Qua hồi lâu, rốt cục Đại trưởng lão mở lời, hắn nhìn Lý Thất Dạ, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

- Lý Thất Dạ, bản tọa là xem không hiểu ngươi rồi, nếu như ngươi là Cửu Thánh Yêu Môn phái tới, như vậy, ngươi cũng quá khoa trương.

Đại trưởng lão ngay từ đầu nói lời như vậy, cái này rất có tư thế mở ra cửa sổ nói thẳng. Mà Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Trưởng lão cho là thế nào? Ta là gian tế Cửu Thánh Yêu Môn phái tới sao?

- Phải hay không phải, đây không phải ta một người định đoạt.

Đại trưởng lão nhìn lấy Lý Thất Dạ, cuối cùng trầm giọng nói.

Lý Thất Dạ nghe nói như thế, không khỏi lộ ra tiếu dung, trong lòng của hắn đã có ý nghĩ. Hắn nhìn Đại trưởng lão, sau đó nói ra:

- Người khác xem như thế nào, cái này không trọng yếu, trưởng lão là xem như thế nào đây? Nói thí dụ như, ta đảm nhiệm Tẩy Thạch Phong Thụ Võ đường thụ đạo.

Đại trưởng lão đứng lên, đi đến cửa sổ, đứng bình tĩnh tại đó, đứng yên thật lâu, tựa hồ gần thành một thạch điêu, qua rất lâu, hắn mới phản ứng lại, nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng mở lời nói ra:

- Tẩy Nhan Cổ Phái hết thảy sự tình cũng không phải ta một người có thể khống chế, đặc biệt là cho đến ngày nay!

- Bốn vị trưởng lão khác thái độ dao động!

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nghĩ tới Đồ Bất Ngữ, hắn hiểu được Đại trưởng lão xử trí. Mặc dù nói, bốn vị trưởng lão khác vẫn luôn ủng hộ Đại trưởng lão, thậm chí ủng hộ hắn trở thành chưởng môn nhân của Tẩy Nhan Cổ Phái, có điều, thái độ luôn sẽ biến thiên, đối với việc đoạt chức chưởng môn này, thái độ của Đại trưởng lão một mực khiến người ta cân nhắc không chừng, mà Tào Hùng lại dã tâm bừng bừng, không hề nghi ngờ, qua thời gian dài, bốn vị trưởng lão khác cuối cùng là có chỗ dao động.

- Ta từ nhỏ ở Tẩy Nhan Cổ Phái lớn lên, tiên sư đối với ta ân trọng như núi.

Cuối cùng, Đại trưởng lão mở lời, trầm giọng nói ra:

- Ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, ta so với bất luận kẻ nào đều không hi vọng nhìn thấy một ngày Tẩy Nhan Cổ Phái tai vạ đến nơi!

Lý Thất Dạ ngồi lẳng lặng, chờ lấy Đại trưởng lão. Một lát sau, Đại trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:

- Địch nhân của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, không tới từ bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, mà là ngoại bộ, như Thánh Thiên Giáo.

- Trưởng lão chỉ điểm sai lầm.

Lý Thất Dạ khó được nghiêm túc gật đầu, thái độ nghiêm túc nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.