Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 8: Chương 8: Kết quả.




Lăng Túc Nhân càng nghĩ càng thấy đúng, do dự trong mắt biến mất không tồn tại nữa, ông cười lạnh nói: “Nếu vợ Lăng Tiêu đã nói như vậy, Lăng giachúng ta cũng không thể làm khó người khác, sau này Lăng Lan đi con đường nào, Lăng gia chúng ta sẽ không hỏi đến nữa.”

“Nếu là Lăng Lan được quyền thừa kế , Lăng gia trong vòng một tháng phải rút khỏi Doha, bác Nhân, khi đó đừng trách ta vô tình?” Lam Lạc Phượng nhướng mày nhìn thoáng qua đại biểu hai phía quân chính, nhắc nhở Lăng Túc Nhân, quân chính hai phương là những người làm chứng, sẽ không cho phép ông ta không làm những việc đã nói trong ngày hôm nay.

Đối mặt với lời thách thức mạnh mẽ của Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thẹn quá thành giận nói: “Nếu Lăng Lan không thể kế thừa, ta có phải cũng có thể yêu cầu các ngươi trong vòng một tháng rời đi Doha hay không?”

Lam Lạc Phượng cười lạnh nói: “Ta dám nói như vậy, thì nhất định có thể làm được. Chẳng lẽ Lăng gia các người còn không quyết đoán bằng phụ nữ như ta sao? Đương nhiên nếu các người nguyện ý tự động từ bỏ quyền kế thừa, tôi cũng có thể nhắm một con mở một con mắt đề cho các vị có thể tiếp tục ở tại Doha.”

Lời nói này của Lam Lạc Phượng chính là lấy lui làm tiến. Một là bức Lăng Túc Nhân khiến cho Lăng gia không có cơ hội đổi ý. Hai là cũng muốn để cho Lăng gia một cơ hội cuối cùng. Nếu là bọn họ tham lam ít một chút thì hai mươi năm tiếp theo bọn họ vẫn có thể sống tại Doha, cũng có thể cam đoan địa vị của Lăng gia không thay đổi. Lam Lạc Phượng tin tưởng tiếp qua hai mươi năm nữa, Lăng gia nếu tiếp tục cố gắng đạo tạo một người ưu tú thì vẫn có cơ hội tiếp tục ở lại Doha.

Nghe được lời nói của Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thầm nghĩ quả nhiên như thế, Lam Lạc Phượng muốn cược một ván bài cuối cùng. Ông ta không còn băn khoăn nữa, cười lạnh trả lời: “Nếu ngươi khăng khăng như thế, được, chúng ta Lăng gia liền đáp ứng ngươi. Giống như ngươi nói, nếu Lăng Lan kế thừa, chúng ta Lăng gia từ đây rút khỏi Doha, nếu như đứa trẻ mà chúng ta chọn được kế thừa, như vậy Lăng Lan nhất định phải rời khỏi Doha, cả đời này cũng không được tiến vào Doha, cũng như không được tiến vào hệ thống quân nhân của quốc gia.” Một khi đã như vậy, thì cần phải hủy tất cả những khả năng có thể xảy ra, ông không muốn mười mấy năm sau lại nhìn thấy Lăng Lan trở về báo thù bọn họ.

Lam Lạc Phượng nghe xong lời này trong lòng cực kỳ hối hận, cô vừa rồi mềm lòng, tưởng cho bọn hắn chừa chút đường lui. Không nghĩ tới đối phương lại ngoan đến như vậy, một chút cơ hội đều không cho cô, nếu Lăng Lan Thật sự là con trai, cách này của Lăng gia đã hoàn toàn huỷ hoại tiền đồ của nó, để cho nó trở thành một kẻ bình thường. Nguyên bản còn có một tia không đành lòng, Lam Lạc Phượng giờ phút này trở nên cứng rắn, ánh mắt lạnh băng nói: “Được! Như các người mong muốn.”

Lam Lạc Phượng cho người dưới chuẩn bị thiết bị kiểm tra nhưng Lăng Túc Nhân lại ngăn lại, ông ta đối với người đại diện quân bộ nói: “Quân bộ lần này tới đây hẳn là có mang theo thiết bị kiểm tra đo lường nghi sức khỏe, như vậy đành phải làm phiền các vị rồi.”

Lam Lạc Phượng cũng không ngăn cản, không nói bởi vì cô cũng chẳng có ý định gian lận gì, mà cho dù có cô cũng không ngu xuẩn tới mức diễn trước mặt đám người hai bên quân chính.

Nghe được yêu cầu của Lăng Túc Nhân, quân bộ cũng không có đưa đẩy từ chối, chung quy bọn họ cũng hy vọng có được số liệu chuẩn xác nhất, mà nói tới độ chuẩn xác thì thiết bị dân dụng làm sao có thể so với thiết bị quân dụng.

Rất nhanh một thiết bị kiểm tra tiên tiến được một chiến sĩ nâng vào.

Mà lúc này, nằm ở trong lòng ngực Lam Lạc Phượng, Lăng Lan lại đang cùng Tiểu Tứkhẩn cấp thảo luận.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

“Có thể bị bọn họ kiểm tra ra giới tính hay không của ta hay không? Còn có sự tồn tại của ngươi nữa?” Lăng Lan có chút nôn nóng, nếu như bị phát hiện, cô phải cùng mẹ rời đi nơi này, tuy rằng không biết thế giới bên ngoài là cái dạng gì, nhưng nghe Lăng Túc Nhân cùng Lam Lạc Phượng nói chuyện, cô khẳng định nó sẽ không bằng với cuộc sống hiện tại.

Lăng Lan không phải người sợ khổ, nhưng cô biết rõ có người dám muốn cướp đi quân công vị=inh ự của cha mình, vì cái gì con của mình lại không được kế thừa mà lại đem phần tiện nghi đó cho một đứa trẻ không biết từ đâu lòi ra?

Không sai, đối với suy nghĩ về quyền thừa kế ở Địa Cầu hơn một vạn năm trước, cô không có cách nào nhận định được việc này, cho nên cô không định bỏ qua, vinh dự quân công của Lăng Tiêu này nhất định phải là của cô.

Tiểu Tứkhẩu khí khinh thường nói: “Nhưng thứ còn chưa thành công tiến hóa vào giai đoạn tự trí năng thì làm sao có thể so sánh với ta được. Yên tâm đi, nếu như cái máy kia có thể dò ra giới tính của cô thì ta cũng có thể thay đổi nó, để cho cô biến thành nam.”

Nghe khẩu khí tự đại của Tiểu Tứkhiến cho Tâm thần Lăng Lan vừa động: “Tiểu tứ, ngươi có thể sửa đổi tư liệu kết quả thí nghiệm sao?”

Tiểu Tứkhuôn mặt hất lên kia ngạo nói: “Đúng vậy, cuộc thí nghiệm lúc cô vừa mới sinh ra chính là ta giúp cô che dấu đó, nếu không tinh thần lực của cô đã khiến cho thiết bị đó nỗ tung rồi!”

Nổ tung? Không hiểu vì sao khi nghe điều này Lăng Lan lại cảm thấy có điềm xấu. Nhưng không đợi Lăng Lan tìm hiểu rõ thì liền nghe thấy người đại diện quân bộ hỏi: “Không biết, ai muốn thử trước?”

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

Lam Lạc Phượng nắm thật chặt Lăng Lan trong tay, mặt lạnh nói: “Vẫn là để cho đứa trẻ Lăng gia tuyển thí nghiệm trước đi.”

Lăng Túc Nhân cho rằng Lam Lạc Phượng còn không chịu hết hy vọng, cho nên muốn kéo dài thời gian, ông cũng không nghĩ muốn cùng Lam Lạc Phượng tốn miệng lưỡi, liền gật gật đầu, ý bảo bên người phụ nữ đem đứa trẻ trong lòng đặt vào thiết bị kiểm tra.

Rất nhan, kết quả thí nghiệm của đứa trẻ kia đã có:

Tố chất thân thể: s cấp!

Tinh thần lực: Cấp 1!

Tiềm năng: Cấp a+!

Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng.

Số liệu này cừa ra, khuôn mặt người đại diện quân bộ hơi thay đổi, nếu là đứa trẻ này thì cũng đáng để quân bồi dưỡng, chung quy những đứa trẻ có tiềm năng a+ thì xác suất trở thành người điều khiển in cơ giáp cũng vẫn được, tuy rằng hy vọng thực xa vời, nhưng có hi vọng còn hơn không hy vọng gì.

Lăng Túc Nhân vừa lòng nhìn biểu tình của người đại diện quân đội, ông chỉ biết, quân đội sẽ không có biện pháp cự tuyệt đứa trẻ này. Mặc dù rất tự đắc nhưng ông cũng không lộ rõ vui mừng trên mặt, ông biểu tình đạm nhiên, đối Lam Lạc Phượng nói: “Vợ Lăng Tiêu, hiện tại thu hồi những lời vừa rồi vẫn còn kịp, chỉ cần cô từ bỏ kế thừa, Lăng gia chúng ta hứa hẹn sẽ toàn lực bồi dưỡng Lăng Lan đến khi trưởng thành.”

Hừ… cướp của người còn muốn giả mù sa mưa mà làm người tốt sao? Nằm mơ!

Lam Lạc Phượng trào phúng nói: “Không cần, chỉ hy vọng thời điểm các người rời đi Doha nhanh một chút.”

Nói xong cô đi đến thiết bị kiểm tra, đem tiểu Lăng Lan để vào trong đó.

Lăng Lan cùng Tiểu Tứ lúc này cũng đã thương lượng xong, vẫn giữ nguyên kết quả kiểm tra như lần đầu tiên. Nguyên bản Tiểu Tứ còn nghĩ rằng tư liệu của đối phương tốt hơn so với Lăng Lan cho nên mới có chút rối rắm, làm cách nào bất động thanh sắc mà tăng kết quả của Lăng Lan Tư, nhưng hiện tại nhìn đến này kết quả, Tiểu Tứ thập phần thấp bình tĩnh.

Cứ như vậy, tư liệu của Lăng Lan nguyên bản bị phong tỏa giờ được trương ra cho mọi người cùng xem.

Tố chất thân thể: s cấp!

Tinh thần lực: Cấp 2!

Tiềm năng: Cấp s!

Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị toàn lực bồi dưỡng.

Tiểu Tứ vẫn lặng lẽ giật giật tay chân, nguyên bản kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng biến thành toàn lực bồi dưỡng. Tiểu Tứ rất đắc ý, như vậy cái này so với thằng nhóc kia mạnh hơn nhiều.

Kỳ thật Tiểu Tứ không thay đổi số liệu cũng không thay đổi được kết cục, kết quả thí nghiệm này xuất hiện, quân chính hai phương lập tức quyết định, Lăng Tiêu vinh dự quân công sẽ do Lăng Lan kế thừa.

Quân chính hai phương sở dĩ quyết đoán như vậy, đó là bởi vì bọn họ thấy kết quả đánh giá tiềm năng. Những hạng mục khác tuy rằng rất quan trọng, nhưng kỳ thật có thể dùng ngoại lực để tác động đền bù, mà tiềm năng chính là trời sinh, điều này quan hệ đến tương lai phát triển của đứa trẻ. Cấp a+ cùng cấp s sánh tuy rằng thoạt nhìn giống như chỉ kém một chút, nhưng đến lúc tưởng thành thì chênh lệch này rất lớn, để trở thành người điều khiển in cơ giáp thao, xác suất cấp s thành công rõ ràng vượt qua a+ năm đến mười phần.

Liền chỉ điểm này đã làm cho quân bộ toàn lực bồi dưỡng.

Lam Lạc Phượng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng cô đối với Lăng Lan rất tin tưởng, nhưng chưa công bố kết quả cuối cùng cô vẫn không dám buông long.

Lăng Túc Nhân lúc này làm sao không biết mình trúng kế của Lam Lạc Phượng, sắc mặt đỏ đậm, hắn hận không thể đem Lam Lạc Phượng chém thành tám khối ngay lập tức. Đối với chuyện này Lam Lạc Phượng cũng không sợ, quân chính hai bên còn ở tại hiện trường, Lăng gia chắc chắn không dám động thủ.

Cô lạnh lùng nói: “Lăng Túc Nhân, không tiễn!” Nếu đã thoát ly lăng gia, cùng bọn họ xé rách mặt, Lam Lạc Phượng cũng không muốn ủy khuất chính mình.

“Hừ, chúng ta đi!” Lăng Túc Nhân nhìn vẻ mặt trào phúng của đám khách nhìn mình, hắn biết có ở lại cũng không thay đỗi gì, quay đầu dẫn người của Lăng gia rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.