Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 407: Chương 407: Đệ tử!




Định vị có nghĩa là số 9 Lôi Đình đã bị vũ khí viễn trình của số 7 Lăng Thiên khóa chết, nếu không thể thoát ly phạm vi định vị của đối phương thì cơ giáp của số 9 Lôi Đình nhất định sẽ bị trúng đạn, mà cơ giáp số 9 Lôi Đình chỉ còn sót lại 17% năng lượng, cho dù mở quang thuẫn thì cũng không đủ để đối kháng với vũ khí đồng đẳng cấp dù chỉ một lần.

Lúc này số 9 Lôi Đình mới phát hiện từ lúc bắt đầu hắn đã bị đối phương thiết kế, bao gồm cả việc hắn điên cuồng lui về phía sau né tránh vừa rồi, không phải đối phương không nghĩ đi theo mà là đối phương đã sớm tính tốt bước tiếp theo đối phó với hắn như thế nào.

“Phanh!” Một tiếng, số 7 Lăng Thiên bình tĩnh mà nhấn cò súng, họng của khẩu súng ánh sáng trong tay đột nhiên phát ra một chùm tia sáng cực mạnh rồi lao về phía đối thủ.

Hai mắt của số 9 Lôi Đình mở lớn, có lẽ bởi vì phẫn nộ nên đôi mắt đỏ đậm, hắn lớn tiếng kêu lên: “Nhanh lên!”

Trận chiến đấu vừa mới vừa mới bắt đầu, hắn không nghĩ trở thành người đầu tiên thất bại rời khỏi nơi này, hơn nữa còn dưới tình huống bị người ta đè đánh, hắn không tiếp thu được. Phải biết rằng, mới vừa nhìn thấy số 7 Lăng Thiên, hắn cho rằng chính mình có thể thoải mái mà giải quyết đối phương, đối phương lỗ mãng xông tới càng làm cho hắn cảm thấy buồn cười, cho rằng tên cao cấp cơ giáp sĩ đồng cấp với hắn này chỉ là một tên mãng phu xúc động, không biết dùng đầu óc suy nghĩ thì không xứng trở thành đối thủ của hắn?

Đúng vậy, từ lúc bắt đầu, hắn liền khinh địch, hắn thả lỏng cảnh giác cho nên mới không nghiêm túc mà chiến đấu, chỉ mù quáng tiến hành tấn công viễn trình. Không lựa chọn kéo khoảng cách ngay từ đầu chính là sai lầm lớn nhất của hắn, càng theo sau, những hành động xả súng càng biểu hiện sự nguxuẩn của hắn. Mà hắn ngu xuẩn đã làm đối phương có cơ hội, thành công bị đối phương tiếp cận…… Từ lúc bắt đầu chiếm ưu thế lập tức mất hết, đảo mắt biến thành tuyệt cảnh.

Số 9 Lôi Đình trong lòng hối hận dị thường, nếu quay lại một lần nữa thì hắn tuyệt đối sẽ không để đối phương tiếp cận mình, bởi vì hắn cũng là một tay công kích từ xa…

“Ầm vang!” Một tiếng vang lớn. Số 7 Lăng Thiên phóng ra chùm tia sáng không ngoài ý muốn đánh trúng Số 9 Lôi Đình. Số 9 Lôi Đình cho dù nổ lực hết sức nhưng cũng không có cơ hội vãn hồi, cơ giáp nháy mắt nổ tung biến thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống dưới đất.

Lúc cơ giáp số 9 Lôi Đình bị nổ thì đầu não liền tuyên bố hắn tử vong, bị trục xuất khỏi thế giới cơ giáp. Chỉ có chờ thời gian tử vong đi qua thì mới cơ thể đăng nhập vào thế giới cơ giáp lần nữa, lựa chọn cơ giáp mới, một lần nữa bắt đầu.

“Ồ, đồng thời phát hiện đối phương thế mà từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc chỉ mất cơ một phút, đây cũng quá nhanh rồi.”Nhóm quân giáo quan chiến trận đấu ngạc nhiên. Phải biết rằng trận chiến giữa những người đồng đẳng cấp nếu không kéo dài từ mười đến ba mươi phút thì không thể kết thúc. Dù sao hai người có thực lực tương đương nhau thì muốn đánh bại đối thủ cũng thực khó khăn.

Đương nhiên, nếu người chiến thắng cuối cùng trong trận đấu này là Số 9 Lôi Đình thì bọn họ có lẽ còn có thể tìm điểm lý do, dù sao cũng là tân sinh, không có gì kinh nghiệm chiến đấu, một giây kinh hoảng, bị hạ gục trong nháy mắt cũng không phải không có khả năng. Nhưng cố tình người thắng trận này lại thuộc đoàn cơ giáp Lăng Thiên mới thành lập, điều này làm cho bọn họ tìm không thấy lý do có thể thuyết phục chính mình.

Trái ngược với nhóm quân giáo sinh đang thắc mắc không hiểu gì thì Đường Ngọc đang xem trận đấu đang vô cùng vui vẻ, ông biết rõ Số 7 Lăng Thiên có thể nhanh kết thúc trận thi đấu này như vậy là bởi vì cậu đã lợi dụng tâm lý đối phương, phải nói từ lúc bắt đầu Số 7 Lăng Thiên đã bắt đầu thiết kế mọi chuyện.

“Trận chiến đấu này thật hoàn mỹ.” Hiệu trưởng có kinh nghiệm phong phú đương nhiên cũng nhìn ra huyền bí trong đó, sắc mặt ông nhịn không được lộ ra tươi cười vui mừng, đối với việc trường quân đội có thể xuất hiện một học sinh vừa có tâm cơ vừa có thực lực xuất sắc như vậy, ông thập phần cao hứng.

“Ừm, cơ hồ đoán được tất cả những khả năng mà đối thủ phản ứng, Số 9 Lôi Đình ngay từ đầu liền khinh địch. Đương nhiên phân khinh địch này cũng là do Số 7 Lăng Thiên cố ý thiết kế thành, Số 7 Lăng Thiên là một chiến sĩ có rất nhiều ý tưởng.” Đường Ngọc đồng dạng mỉm cười nói.

Lúc này ông đã quyết định, vô luận Số 7 Lăng Thiên cuối cùng có thể chuyển tới ban thao tác cơ giáp chuyên nghiệp hay không thì ông cũng muốn mang vị thiên tài thiếu niên này. Bởi vì phong cách chiến đấu của đối phương không khác ông là mấy, lần đầu tiên trong lòng Đường Ngọc có ý muốn thu đồ đệ. Đúng vậy, giờ phút này Đường Ngọc không đơn giản là muốn đem Lâm Trung Khanh thu làm học sinh mà còn muốn đối phương trở thành đệ tử chân truyền, kế thừa y bát của ông.

“Cậu thật sự động tâm.” biểu tình của Đường Ngọc làm hiệu trưởng nở nụ cười, Đường Ngọc từ lúc chuyển nghề đến trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo làm đạo sư, cho dù thu vô số học sinh có thiên phú cực tốt nhưng lại chưa bao giờ có ý tưởng muốn thu đệ tử chân truyền. Mà hiện tại, đối phương rõ ràng tâm động, điều này làm cho hiệu trưởng thập phần cao hứng, phải biết rằng, có thể thu được một đệ tử chân truyền vừa lòng đẹp ý là một sự kiện cực kỳ khó khăn, không chỉ có thiên phú tốt mà còn phải xem vừa mắt mới được, ngoài ra còn phải có cơ duyên.

Đây cũng là nguyên nhân cho dù thu Kiều Đình-người có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt-nhưng Đường Ngọc vẫn không có ý để Kiều Đình trở thành đệ tử chân truyền, bởi vì không có duyên phận, cũng không làm ông động tâm, chỉ có Lâm Trung Khanh làm Đường Ngọc coi trọng, hao hết tâm tư muốn thu vào môn phát, tỉ mỉ bồi dưỡng.

“Đúng vậy, tôi muốn có một đệ tử như vậy, sư phụ của tôi cũng sẽ vì tôi mà cao hứng.” Hiệu trưởng nói làm Đường Ngọc biểu tình càng thêm ôn hòa, nếu tâm động liền lập tức hành động, nếu không chần chờ một chút thì đệ tử mình để ý sẽ bị người khác đoạt mất, Đường Ngọc phát hiện, Số 7 Lăng Thiên biểu hiện ưu tú đã làm không ít đạo sư đang ngồi cũng lộ ra thần sắc thưởng thức ……

“Ha ha, vậy muốn chúc mừng cậu.” Đường Ngọc có thể thu được đệ tử vừa lòng, hiệu trưởng cũng vì ông mà cao hứng. Kỳ thật, có đoạn thời gian hiệu trưởng thực lo lắng cho Đường Ngọc, sợ sư môn của Đường Ngọc bị tầm mắt quá cao của ông mà thất truyền, phải biết rằng cho dù ưu tú như Kiều Đình cũng vô pháp làm Đường Ngọc tâm động. Hiệu trưởng thậm chí cho rằng trên thế giới này còn chưa xuất hiện đứa trẻ có thẻ có khả năng làm Đường Ngọc tâm động, không thể tưởng được, mấy năm sau người này rốt cuộc xuất hiện, hơn nữa xuất hiện đột nhiên như thế cứ như thế là đương nhiên.

Số 7 Lăng Thiên thập phần đơn giản mà giải quyết Số 9 Lôi Đình, dưới sự kinh ngạc và cảm thán của mọi người thì tiếp tục điều khiển cơ giáp bay về mục đích đã định sẵn ban đầu. Rất nhanh, cậu cùng hai đội viên khác của Lăng Thiên hội hợp. So với Lâm Trung Khanh xui xẻo, hai thành viên còn lại tương đối thuận buồm xuôi gió, cũng không đụng tới người của đoàn cơ giáp Lôi Đình. Sau khi ba người hội hợp thì cùng thương nghị một chút, sau một phút nghỉ ngơi chỉnh đón, ba cơ giáp hình thành trận hình tam giác rồi nhanh chóng lao về một hướng.

Loại hành động hội hợp này của Lăng Thiên cũng xuất hiện ở những nhóm 3 người khác. Trên chiến trường, cuộc va chạm của hai phe dần dần xuất hiện.

Cả hai phen đều có tổn thất sau các trận giao chiến nhưng tổng thể mà nói thì Lôi Đình tổn thất lớn hơn một chút, trong chiến đấu, bọn họ tổn thất năm đội viên, mà Lăng Thiên, chỉ tổn thất ba đội viên.

“Không nghĩ tới chiến đấu vừa mới bắt đầu liền kịch liệt như vậy.” Nhóm quan chiến lại bắt đầu thảo luận sôi nổi. Vốn đa số đều cho rằng kết quả cuối cùng chắc chắc đoàn Lôi Đình sẽ thắng thì mọi người bắt đầu thay đổi quan điểm, nghiêng về phía Lăng Lan. Thậm chí có rất nhiều người ẩn ẩn chắc chắn trận chiến đấu này người thắng sẽ là đoàn cơ giáp Lăng Thiên.

Đương nhiên bọn họ biết đây chỉ là một loại hy vọng xa vời, có được Vương bài sư sĩ Kiều Đình, Lôi Đình cho dù chỉ còn lại có một người Kiều Đình thìbằng thực lực, Kiều Đình cũng có thể nghịch chuyển chiến cuộc, Lăng Thiên vẫn không thể chống lại Kiều Đình, liền dù có ba Đặc cấp sư sĩ cũng vô pháp thay đổi kết quả này.

Vì sao biết rõ Lôi Đình sẽ thắng lợi dưới bất kỳ tình huống nào mà nhóm quan chiến vẫn cho rằng Lăng Thiên có thể chiến thắng sau 10 phút chứ? Đó là bởi vì trong 10 phút này, biểu hiện của các đội viên đội cơ giáp Lăng Thiên ưu tú hơn đội Lôi Đình rất nhiều, bọn họ chỉ tổn thất 3 người trong suốt các cuộc đấu, tinh thần không chịu thua nhóm làm quân giáo sinh quan chiến tâm phục không thôi.

Mà ba đội viên “hy sinh” kỳ thật không thể nói là kẻ thua cuộc bởi vì hai đội viên trong đó đã chọn phương thức đồng quy vu tận với đối phương khi rơi vào tình huống xấu, không để đoàn Lôi Đình chiếm được tiện nghi. Càng làm cho người ta kinh ngạc chính là đệ tam danh đội viên, người sáng suốt đều nhìn ra được tới, tuy rằng đều là Cơ giáp sĩ cao cấp nhưng trong 24 người thì bọn họ chính là những người kém nhât, không những vậy vận khí của bọn họ cũng không tốt, đụng phải một người có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú đứng thứ 5 của Lôi Đình. Hai bên thực lực kém nhau quá lớn, mọi người cho rằng đoàn cơ giáp Lôi Đình sẽ đánh bại đối thủ dễ như trở bàn tay. Nhưng không nghĩ tới thành viên của Lăng Thiên lại mạnh mẽ như vậy, tuy thất bại bị cho là “hy sinh”, buộc phải rời khỏi thế giới cơ giáp nhưng mọi người theo dõi trận đấu đều biết cơ giáp mạnh thứ 5 của Lôi Đình đã bị tổn hại một nữa, chỉ cần một thành viên của Lăng Thiên tùy ý đi qua thì đều có thể nhẹ nhàng đem đối phương phá huỷ. Nói cách khác, tuy rằng về mặt số liệu, Lôi Đình bị tổn thất 5 người nhưng trên thực tế thì là sáu người, người may mắn còn có thể ở lại kia chỉ là chiếm một số chứ cũng không làm nên tác dụng gì nữa.

“Người của Lăng Thiên quá hung tàn.” Nhóm quân giáo sinh quan chiến đối với hành động có chết cũng kéo theo đối phương của đoàn vừa phấn chấn đồng thời cũng cực kỳ kiêng kị, ở trên chiến trường sợ nhất chính là gặp phải đối thủ như vậy, cho dù thực lực cao hơn đối phương một đường nhưng cũng không có nắm chắc tất thắng.

Mà đội trưởng Lôi Đình-Kiều Đình vừa tiến vào bản đồ cũng đồng dạng giống như Lăng Lan, quan sát tình huống xung quanh. Sau khi phát hiện chung quanh là sa mạc mênh mông cùng mặt cỏ thì trong lòng tức khắc vui vẻ. Hắn biết rõ bản đồ này vô cùng có lợi, loại bản đồ này bọn hắn đã tiếp xúc quá rất nhiều lần, trên cơ bản đều đã rõ ràng nơi nào có bẫy rập, nơi nào nào sẽ phát sinh tình huống bất ngờ, địa phương nào có thể che dấu…… Điều này làm cho hắn càng thêm tự tin nắm chắc.

Bất quá tâm tình tốt đẹp của hắn cũng không duy trì được lâu, một phút sau hắn liền nhận được thông tin nhắc nhở Lôi Đình đã tổn thất một đội viên, nhân số từ 12 người giảm còn 11.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.