Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 60: Chương 60: 072 tập họp!




“Chỉ có chúng tớ biết.” Hàn Kế Quân giành trước trả lời.

Vẻ mặt Lăng Lan lập tức hòa hoãn, xem ra tình huống vẫn chưa quá tệ. Giờ phút này Lăng Lan còn chưa nhận ra trong lòng cô đã nhận định mấy đứa trẻ này, cho nên cô mới không để ý việc chúng biết bí mật của mình.

Hàn Kế Quân cẩn thận quan sát vẻ mặt Lăng Lan, khóe miệng hơi cong, biểu hiện của Lăng Lan cho cậu rất vui vẻ, như tỏ vẻ đối phương cũng nhận bọn họ rồi .

Tề Long, Lạc Lãng không có nhiều tiểu tâm tư như Hàn Kế Quân, bọn họ vẻ mặt sáng lên vây quanh Lăng Lan, tò mò hỏi cảm giác khi ngồi cơ giáp bay tới là như thế nào.

Bọn họ vừa hỏi đến vấn đề này thì Lăng Lan liền xấu hổ . Bởi vì cô không biết phải trả lời như thế nào mới đuợc, không lẽ cô nói mình hôn mê nên không biết gì sao...

Không được, vì bảo vệ hình tượng uy vũ của mình, cô tuyệt đối không thể để nhược điểm của mình bị bại lộ.

Hạ giọng xuống, Lăng Lan trả lời hàm hồ: “Chờ về sau các cậu tự mình thử thì biết thôi. “

Đám Tề Long nghe xong đương nhiên vẻ mặt thất vọng, điều này khiến Lăng Lan cảm thấy mình quá không có trách nhiệm với những đứa trẻ sùng bái mình, vì thế cô nói thêm: “Có vài thứ các cậu phải tự mình trải nghiệm, người khác nói cho các cậu thì vĩnh viễn đều là của người khác, chỉ có bản thân tự mình thử thì mới là của mình.”

Lời nói quá tiêu chuẩn khiến mắt đám Tề Long như nổ đom đóm, bắn ra tinh quang giống như được khai sáng, cả bọn lại bị phong thái cao thủ, phong phạm bất phàm thuyết phục.

Nhìn thấy ánh mắt sùng bái của đám nhỏ ( kể cả đứa trẻ thông minh như Hàn Kế Quân ánh mắt cũng sáng rọi), Lăng Lan liền không thể tiếp tục duy trì vẻ lạnh nhạt, cô quằn người cười điên cuồng....trong lòng.

Cô cũng không muốn dụ dỗ mấy đứa trẻ này mà, sao giá trị sùng bái của chúng với cô lại không ngừng tăng thế?

Cứ như vậy, chủ đề cơ giáp đi vào kết thúc, đám người Tề Long, Lạc Lãng bắt đầu kể lại những việc diễn ra sau ngày kiểm tra, tất cả đều chỉ là chăm chỉ luyện tập, xem ra khả năng của Lăng Lan đã làm cho cả bọn bị kích thích rất lớn.

Đến khi cả bọn tò mò hỏi một tháng qua Lăng Lan đã làm những gì thì... Cả đám bất ngờ khi ngìn thấy khuôn mặt lạnh băng của Lăng Lan hiện lên nụ cười hữu khí vô lực. Cô nói: “Còn có thể thế nào, cũng huấn luyện giống các cậu thôi. “

Lạc Lãng và Hàn Kế Quân nhìn vậy cũng biết huấn luyện này chắc chắn không bình thường, nếu không Lăng Lan cũng sẽ không biểu hiện vẻ mặt đau khổ đó, chỉ có Tề Long không cảm giác gì, vẻ mặt hỏi han Lăng Lan huấn luyện những gì.

Lăng Lan sâu kín nói: “Huấn luyện cách cảm nhận cái chết là như thế nào, tất cả các loại chết. Thế nào, muốn thử? “

Câu trả lời đậm mùi tử khí của Lăng Lan làm cho kẻ luôn luôn tùy tiện không sợ trời không sợ đất như Tề Long sợ hãi, phát lạnh không dám nói tiếp. Không chỉ có Tề Long hoảng sợ, cả Lạc Lãng và Hàn Kế Quân cũng nhanh chóng tránh xa Lăng Lan, sợ bị liên lụy. Bọn họ tin những gì Lăng Lan nói tuyệt đối là thật ... Bởi vì bọn họ đã cảm giác được trên người Lăng Lan bắt đầu tràn ra sát khí, đây không phải là thứ mà những huấn luyện bình thường có thể dạy.

Rất nhanh đám người Lăng Lan đã đến nơi làm thủ tục, hoàn thành thủ tục đăng ký chương trình học. Sau đó cả đám tới phòng hậu cần nhận giáo phục. (đồng phục quân đội)

Hôm nay chỉ mới là ngày báo danh nên trường học cũng không để học sinh học tập gì, chỉ để bọn trẻ làm quen với hoàn cảnh của trường và làm quen lẫn nhau. Nhân cơ hội rãnh rỗi, Lăng Lan nói bọn Tề Long, Lạc Lãng, Hàn Kế Quân dẫn cô đi tham quan ký túc xá của bọn họ. Tuy rằng cấp đặc biệt có thể lựa chọn học ngoài trú nhưng gần như không ai chọn phương án này, cho nên quyền lời này của học sinh cũng chỉ có trên giấy chứ không hề có thực.(giờ có chị đó)

Ba người Tề Long được sắp xếp ở chung một biệt thự, phải nói nhà trường cực kỳ quý trọng những đứa trẻ thuộc cấp đặc biệt, chỉ cần thuộc cấp này thì nhà trường sẽ ghép 3 người lại ở cùng một biệt thự, đây là đặc quyền duy nhất của học sinh cấp đặc biệt.

Biệt thự ở đây có thể nói là vô cùng xa hoa, còn được miễn phí tất cả chi phí, biệt thự còn được trang bị phòng bếp và phòng khách đầy đủ, trừ ban phong ngủ, phòng khách và phòng bếp, biệt thự còn có phòng luyện tập luyện thể thuật và một phòng dùng để đăng nhập vào thế giới ảo của học viện đồng quân.

Đối với việc đăng nhập vào thế giới ảo của bọn trẻ, Liên Bang đưa ra phạm vi kiểm soát vô cùng chặt chẽ, nếu không đủ 16 tuổi thì học sinh chỉ có thể tiến vào thế giới ảo trong phạm vi trường học. Những đứa trẻ còn đang học ở học viện đồng quân thì đều không có tư cách tiến vào thế giới ảo thật sự, chúng chỉ có thể xem một ít tin tức về thế giới ảo “thật” trên các trang web.

Việc đặt một phòng để đăng nhập vào thế giới ảo ở mỗi biệt thự chính là cơ hội để bọn trẻ có thể đăng nhập vào thế giới ảo, đương nhiên nó cũng có hạn chế về phạm vi. Ở đó, bọn trẻ chỉ được tiếp xúc với không gian ảo kín của học viện, có giáo viên và học sinh, bọn trẻ có thể được dạy học ở thế giới ảo, cũng có thể bàn luận chuyện học tập với bạn bè ở đó, chỉ giới hạn như vậy thôi. Đây là cách mà nhà trường dùng để bảo vệ học sinh tránh bị tiếp xúc với thế giới phức tạp bên ngoài, sợ là ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của bọn trẻ.

Những biệt thự cho học sinh ở đây sống đều thuộc loại tốt nhất, phong cách cổ điển và hiện đại được thiết kế sao cho hòa hợp với nhau hoàn toàn khiến Lăng Lan thèm không thôi, thậm chí cô còn xúc động muốn đổi thành nội trú.

Lăng Lan còn muốn nhìn biệt thự mà Lạc Triều và Hàn Tục Nhã ở nữa nhưng đáng tiếc, tuy cả bọn đều chỉ mới sáu tuổi nhưng nhà trường đã phân rõ ranh giới giữa học sinh nữ và học sinh nam, biệt thự của học sinh nữ, học sinh nam không được vào.

Đợi hai cô bé trong nhóm sắp xếp đồ của mình ra ngoài thì cũng đã tới giờ ăn trưa, Tề Long cực kỳ hào phóng tỏ vẻ hôm nay cậu ta mời khách.

Căn cứ vào tư tưởng không ăn của người nghèo, chỉ ăn của người giàu, Lăng Lan ngay lập tức đồng ý, tuy điểm danh dự của cô cũng nhiều đến mức có thể hù chết người (mấy năm tiểu Tứ đã trở thành nhà văn cực kỳ nổi tiếng và có thu nhập lớn nhất ở thế giới ảo, dù đã vài lần mua thuốc kích phát gen nhưng điểm vinh dự vẫn còn rất rất nhiều.)

Căn tin của học viện đồng quân cực kỳ lớn, có diện tích tới mấy ngàn m2 , bốn phía đều có những quầy bán hán để cho học sinh lựa chọn, món ăn cũng cực kỳ phong phú và đa dạng.

Đám người Tề Long, Lạc Lãng, Hàn Kế Quân đều là con cháu của quân bộ cao tầng nên điểm vinh dự nhiều vô kể, tuyệt đối sẽ không bao giờ thiếu tiền, vì thế nên trong lần mời khách này, Tề Long đã chọn những món ngon nhất và nổi tiếng nhất. Sau khi gọi món, cậu nhóc cực kỳ hùng dung, oai vệ, khí phách, hiên ngang, … mà dẫn mọi người đến nơi có vị trí tốt nhất của căn tin. Đương nhiên đã gọi món ăn đắt nhất, nổi tiếng nhất thì giá tiền….không rẻ chút nào.

Lăng Lan nhìn thấy chỉ một món ăn nhẹ thôi cũng đã mất một ngàn điểm vinh dự là cô vô cùng chua xót và có cái nhìn khác đối với Tề Long.

Lăng Lan biết giá trị của điểm vinh dự ở thế giới này cũng giống điểm vinh dự ở không gian học tập của cô, tuy không quý bằng ở không gian học tập, nhưng một điểm vinh dự cũng không phải là thứ dễ kiếm được, thế mà…. ở đây mỗi món ăn đều hơn một ngàn điểm. Đây rõ ràng không phải ăn cơm, rõ ràng là đang ăn tiền.

Lăng Lan quyết định từ bây giờ sẽ thu hết điểm vinh dự của đám trẻ trước mặt, tuyệt đối không thể để chúng có thói quen hoang phí khi còn nhỏ như vậy.

Cứ như vậy tiền tiêu vặt của năm bạn nhỏ đã bị Lăng Lan thu toàn bộ, đương nhiên cô cũng để cho mỗi người một ngàn điểm vinh dự phòng khi cần. Nếu như bọn trẻ dùng hết tiền vinh dự thì cũng có thể báo với cô để lấy thêm, điều kiện tiên quyết là khai báo đã dùng tiền vào những việc gì, nếu như để cô phát hiện dám dùng tiền lung tung thì…Tuy Lăng Lan chỉ cười lạnh không nói nhưng bọn nhỏ đều tự hiểu chuyện đó nhất định không phải chuyện tốt lành gì.

Hàn Kế Quân đối với chuyện này cũng không có ý kiến gì, tuy rằng cậu không biết vì sao Lăng Lan lại làm như vậy, nhưng cậu tin chắc Lăng Lan không có ác ý, thậm chí còn có thâm ý gì đó nữa, chẳng lẽ là đang dạy bọn họ tính độc lập tự chủ sao??? Hàn Kế Quân nghĩ đến đây thì ánh mắt sáng ngời.

Ách, những đứa trẻ thông minh chính là thích suy nghĩ bay xa như vậy, Lăng Lan căn bản không có ý gì, cô chỉ cảm thấy bọn trẻ dùng tiền quá xa xỉ, rất không tốt. Tuy cô cũng xuất thân từ giai cấp tư sản hàng đầu nhưng tư tưởng tiểu dân vẫn được khắc sâu trong lòng cô.

Vì biết về sau không thể thoải mái ăn ngon như vậy nên cả bọn trẻ đều cắm đầu vào ăn, đem những món ăn ngon lúc này bù cho khoảng thời gian khắc khổ sau này.

Trong lúc cả đám đang ăn uống vui vẻ thì ba người khác trong tổ khảo nghiệm hôm đó tới, bởi vì điểm vinh dự đã bị Lăng Lan lấy mất nên Tề Long cực kỳ hao phóng, không tiếc điểm mà mời ba người kia cùng vào ngồi cùng. Một bàn nhỏ sáu người bỗng chốc biến thành chín, cả bàn trở nên chật chội nhưng vui vẻ hơn.

Cảnh tượng vui vẻ, hòa hợp của bọn họ khiến những học sinh khác đều phải ghé mắt, dù sao mọi người ở đây đều là học sinh mới, cũng chưa quen thuộc nhau, mà chỗ của Lăng Lan lại vô cùng nhộn nhịp khiến những học sinh khác vừa hâm mộ vừa ghen tỵ

Ví dụ như cậu bé đang đứng cách đó không xa, vẻ mặt cực kỳ không vui khi nhìn khung cảnh đó. Mà một trong những người vừa đi theo cậu cũng vì thấy cảnh tượng ấy mà muốn rời cậu, gia nhập vào hội kia. Điều này làm cậu rất khó chịu.

“Lý Tinh Hoằng, không bằng giới thiệu mọi người cùng làm quen đi?” Tuy rằng rất tức giận, nhưng cậu bé vẫn duy trì bình tĩnh, khi chưa biết rõ đối phương là ai tuyệt đối không được khai chiến lung tung, gia huấn của Lý gia vẫn luôn khắc vào đầu cậu.

“Lăng Lan, Tề Long, Lạc Lãng... Đã lâu không gặp .” Lý Tinh Hoằng hưng phấn chạy tới chào mọi người. Lúc này, 10 thí sinh khảo nghiệm của phòng 072 đã cùng tập hợp một chỗ.

Hàn Kế Quân khuôn mặt càng ngày càng đen của thằng nhóc phía sau Lý Tinh Hoằng thì cười thầm trong lòng. Vẻ mặt không kiên nhẫn của Lý Tinh Hoằng và vẻ kiêu ngạo của đối phương, nhìn vậy thôi cậu (Kế Quân) cũng biết thằng nhóc kia nhất định không tốt lành.LEQUYDON

“Khụ.” Rốt cục không thể nhịn nữa, thằng nhóc kia lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này Lý Tinh Hoằng mới như nhớ ra, khoa trương chỉ vào người phía sau giới thiệu: “Đây là cháu nội thứ ba của gia chủ Lý gia, Lý Anh Kiệt.”

Lý Anh Kiệt kiêu ngạo chờ Lý Tinh Hoằng tiếp tục giới thiệu thành tích của mình, đáng tiếc Lý Tinh Hoằng cũng không phối hợp giống như cậu tưởng tượng, nói một câu xong cũng không nói gì nữa. Điều này làm cho Lý Anh Kiệt mặt càng đen, kém chút nỗi bão.

Hiện tại cho dù là Tề Long cũng biết Lý Tinh Hoằng cực kỳ không thích Lý Anh Kiệt này, chỉ là họ đều là người của Lý gia, nếu làm chuyện gì quá đáng thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi của gia tộc.

Bất quá Tề Long cũng không cố kị, nghĩ nhiều như Lý Tinh Hoằng, nếu Lý Tinh Hoằng không thích ai đó sàn tới sàn lui trước mặt thì Tề Long cũng sẵn sàng mài đao, giúp bạn tốt giải quyết việc khó này.

“Lý Anh Kiệt phải không, xin chào! Nhưng bây giờ chúng tôi đang ăn cơm, không thể tiếp đón, cậu có thể đi trước.” Tề Long không chút lưu tình đuổi người khiến sắc mặt Lý Anh Kiệt biến đổi. Từ bé đến giờ, cậu ta chưa từng bị đối xử như vậy, dù sao cậu ta cũng là thiên chi kiêu tử, là người có kết quả thí nghiệm sau sinh cao nhất, áp luôn hai người anh ở trên, là người chắc chắn sẽ kế thừa chức vị gia chủ của Lý gia.

“Mày đừng quá kiêu ngạo.” Lý Anh Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói, nếu không phải người lớn trong nhà đã dặn dò cậu không được gây chuyện khi chưa nắm rõ tình hình thì cậu đã xông vào đánh cho thằng nhóc này một trận rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.