Đại Giá Huynh Trưởng

Chương 4: Chương 4




Cù Diệc vô lực ngước đầu thở hổn hển, thân thể như bị làn sóng thuỷ triều nóng bức bắt đầu từng làn từng làn sóng xông tới. Hai tay Quý Cẩn Du làm loạn không ngừng ở hông của y, rồi dạo chơi trên cánh mông của y, thỉnh thoảng nhẹ nhàng bóp một cái làm hại Cù Diệc cả người trở nên dị thường mẫn cảm mặc cho bàn tay của Quý Cẩn Du sờ loạn. Cho dù sờ đến chỗ có xiêm y che đậy thì nơi đó vẫn như bị đốt lửa rất nóng, không kìm lòng được trán của y rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

Quý Cẩn Du ung dung thong thả hưởng thụ bữa tiệc của hắn.

Hắn dùng hàm răng cắn mở y phục Cù Diệc, từng chút chậm rãi mở ra áo lót của y, lồng ngực bắt đầu dần dần loã lồ lộ ra trong không khí, hai điểm thù du màu nâu vừa tiếp xúc với không khí mẫn cảm run rẩy, Quý Cẩn Du nhìn thấy cũng đỏ mắt.

Không do dự, Quý Cẩn Du cắn vào chỗ đó một cái.

“A…” Cù Diệc không chịu được kích thích này muốn đẩy cái đầu của hắn trước ngực mình ra, nhưng Quý Cẩn Du vẫn không nhúc nhích dùng đầu lưỡi ôn nhu liếm láp đầu nhũ của y thỉnh thoảng khẽ cắn mấy lần, chỗ đó lập tức sung huyết đứng thẳng, hơi sưng tấy lên, dáng dấp vô cùng đáng thương. Thù du sưng to lên mấy phần, mặt trên dính đầy nước bọt sáng lấp lánh, lúc Quý Cẩn Du rời khỏi, nơi đó thậm chí còn kéo ra một sợi chỉ bạc dâm mỹ.

Một bên đầu nhũ khác của Cù Diệc bị bỏ quên, thậm chí có chút lạnh, có chút khát vọng muốn được người xoa.

Quý Cẩn Du dùng ngón tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng gảy một bên thù du cô quạnh làm Cù Diệc kinh ngạc thốt lên: “A…” Lập tức hắn liền dùng ngón tay trỏ và ngón tay cái nắm vào chỗ lồi ra, hơi dùng sức vò nắn làm người dưới thân từng trận run rẩy.

Đem hai đầu nhũ chơi đùa đến sưng tấy, Quý Cẩn Du rốt cục mở lòng từ bi bỏ qua cho chúng, một đôi tay lại đi xuống phía dưới cuối cùng nắm chặt mệnh căn của y.

Quý Cẩn Du đem quần của y kéo xuống, cởi ra đến chân, môi lưỡi bắt đầu ở trên bụng y liếm láp, cái lưỡi trơn trợt ở rốn kích thích, mô phỏng theo tư thế giao hợp ra ra vào vào, đôi tay cũng không nhàn rỗi, vô cùng có kỹ xảo mà xoa nắn ngọc hành hình dáng xinh đẹp thẳng tắp, từ hai túi cầu đến quy đầu đều được chăm sóc thoả đáng.

Cù Diệc thường ngày cũng không nặng dục vọng, rất ít khi tự mình làm, đồng nam như vậy làm sao có khả năng chống lại một người lão luyện chơi đùa, linh khẩu hơi ướt, thân thể run lên, thiếu một chút là xuất ở trong tay hắn.

Quý Cẩn Du cảm nhận được y đã động tình, cúi xuống ở bên tai bỏ y thêm cây đuốc: “Làm sao lại nhanh như vậy, hả?” Một chữ cuối cùng như mang theo lửa nóng, mang theo ý tứ hàm xúc vô tận, cuối cùng duỗi đầu lưỡi liếm vào tai y.

Lỗ tai của Cù Diệc là nơi mẫn cảm nhất, bị tiếng nói khàn khàn của hắn đâm một kích, rốt cục không nhịn được bắn ra, Quý Cẩn Du bị bắn tóe một tay đầy bạch trọc.

Quý Cẩn Du cũng không nghĩ tới y lại bắn quá nhanh, vốn đang dự định chậm rãi khiêu khích dục vọng y, nhưng ai biết thân thể này nhạy cảm như vậy, lần này hắn phải sớm tiến vào vấn đề chánh.

Là nam tử không thể chịu đựng được khi người khác nói mình “Nhanh”, Cù Diệc bị kích thích làm cho đôi mắt phải chảy nước mắt hung hăng trợn mắt liếc nhìn Quý Cẩn Du một cái nhưng một chút lực sát thương cũng không có.

Quý Cẩn Du dùng bạch trọc trên tay làm chất bôi trơn, ngón tay trỏ chậm rãi đưa vào hậu đình Cù Diệc tinh tế làm công tác mở rộng.

Cù Diệc lần này thật sự bị kinh sợ khí lực khôi phục lại một chút, thân thể cử động muốn tránh khỏi tay hắn. Quý Cẩn Du sao có thể cho phép y trốn, dùng một tay chế trụ vai y, môi lưỡi bên tai ôn nhu liếm láp, y lập tức nhuyễn thành một bãi xuân thủy, y thực hận lỗ tai mẫn cảm của mình!

“Ừm… A… Ngươi….. Ngươi đừng… Đừng như vậy…… A!”

Quý Cẩn Du không để ý tới sự chống cự của y, thêm một ngón tay hướng vào bên trong, lúc thêm đến ngón thứ ba không biết đụng phải chỗ nào làm Cù Diệc rên rỉ đến không kìm nén được.

Chỗ khó mở miệng nhất bí ẩn nhất của thân thể bị ngón tay linh hoạt tiến vào, Cù Diệc rất là khó nhịn và đau đớn, ruột vách tường không ngừng hướng ra phía ngoài ngọ nguậy, muốn đem dị vật tống ra ngoài, ngón tay của đối phương lại càng thăm dò càng sâu, cuối cùng bắt đầu có được khoái cảm khó giải thích được.

Quý Cẩn Du biết mình tìm thấy điểm nhạy cảm ngón tay không ngừng biến đổi góc độ đâm đâm vào chỗ kia, Cù Diệc vẫn luôn nỗ lực nhẫn nhịn nhưng tiếng rên rỉ bắt đầu phát ra không thể ngăn cản, dùng lực cắn môi dưới cũng không khống chế được tiếng phát ra, tính khí mới vừa bắn lại có dấu hiệu muốn ngẩng đầu, bên trong hậu đình dần dần thích ứng với dị vật xâm lấn.

Đến lúc rồi. Quý Cẩn Du rút ngón tay ra, ruột vách tường còn lưu luyến quấn lấy ngón tay hắn, nhẹ nhàng nhúc nhích muốn giữ lại, nhưng hắn muốn thay đổi công cụ.

Trường long khổng lồ sưng to đè ở nơi hậu đình của Cù Diệc thử thăm dò rồi bắt đầu chậm rãi tiến vào, nhưng chỗ kia nhỏ bé còn của hắn thật sự quá lớn, mới tiến một chút thì bị kẹp lại.

Hai chân dài của Cù Diệc bị kéo cong lên đến bả vai, y phục trên người đã bị cởi hết, áo lót màu hồng bị cởi lộ ra lồng ngực. Thân hình y vô cùng rắn chắc từ phần gáy đến bụng dưới một đường uốn lượn xuống phía dưới đều là dấu hôn ám muội, da dẻ trắng sứ làm nổi bật hai khỏa thù du như hoa đào, mỹ cảnh thực sự là bổ sung lẫn nhau.

Y thở dốc đến lợi hại, đầu bị ép nghiêng, hơi thở mùi đàn hương từ miệng thất thần mở ra, lộ ra đầu lưỡi màu đỏ tươi, lông mi thật dài mang theo một giọt lệ nhỏ trong suốt.

“Ba, ba, ba”, Quý Cẩn Du dùng lực vỗ mấy cái vào mông cánh hoa của y, ra hiệu cho y thả lỏng nhưng nội bộ của y lại xoắn đến càng ngày càng quấn chặt.

Quý Cẩn Du không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là mở miệng ngậm vào vành tai mẫn cảm của y, bên tai dùng sức liếm mấy lần.

“A…..” Cù Diệc không chịu đựng được kích thích như vậy thân thể căng thẳng lập tức mềm nhũn ra, lối vào phía dưới triệt để mở ra.

Quý Cẩn Du nắm lấy cơ hội đâm đến cùng, trong cổ họng của Cù Diệc phát ra một tiếng rên.

Đầu tiên là nhẹ nhàng đâm mấy lần, nhưng bên trong vừa ẩm ướt vừa mềm mại vừa nóng, vừa căng mịn, Quý Cẩn Du lập tức không nhịn được mạnh mẽ thoải mái đỉnh lộng, chậm rãi đem hậu huyệt của Cù Diệc khai bao.

Cù Diệc bị đỉnh lộng điên cuồng như thế không chịu nổi, nước mắt không ngừng chảy xuống nói: “Này… Ngươi chậm thôi…. Chậm thôi… A….. A… ah…”

“Gọi ta Cẩn Du.” Quý Cẩn Du một bên dùng sức mà làm, một bên ghé vào lỗ tai y thấp giọng nói.

Cù Diệc bị đỉnh đến da đầu tê dại, chỗ giao hợp hơi rát, có chút đau đau, rồi lại nổi lên một cảm giác ngứa ngáy kỳ đị rất khó nhịn. Khoái cảm cùng cảm giác đau đớn đan dệt, loại này chưa bao giờ lĩnh hội quá mức xa lạ, y cảm giác mình lại muốn bắn, âm thanh khàn khàn bắt đầu xin tha: “Cẩn Du….. Cẩn Du… A…ahh… Ta không chịu nổi…. Không muốn… Không muốn… A!”

Quý Cẩn Du làm sao cho phép y nói không muốn, chậm rãi thao tiến vào nơi sâu nhất trong hậu huyệt của y không ngừng đỉnh vào điểm mẫn cảm kia, lập tức trong phòng đều là thân thể va chạm “Ba ba” cùng với tiếng của hơi thở ám muội.

“A!” Hai mắt Cù Diệc thất thần, sảng khoái đến da đầu đều ngứa ngáy, lại một lần nữa phóng ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.