Đại Chúa Tể

Chương 1501: Chương 1501: Chính phẩm




hống!

thân ảnh ám kim ngửa mặt lên trời thét dài, trên thân thề nó huyết văn ngọ nguậy, trong 2 mắt càng là huyết quang ngưng tụ, quanh thân nó, ba động ám kim kinh khủng nhộn nhạo, ngay cả hư không cũng vì thế mà run rẩy.

uy áp đáng sợ quét ra, dưới thánh phẩm, căn bản không ai dám đỡ mũi nhọn.

cảm thụ uy áp tản ra từ thân ảnh ám kim, trên mặt ma ha u cũng thoáng hiện vẻ tàn nhẫn, hắn thấy, lúc trước chẳng qua chỉ là thân ảnh ám kim ứng phó không kịp nên mới chịu thiệt thòi, hiện giờ được hắn dùng thánh văn mạnh mẽ thúc giục, càng là kích thích tất cả sức mạnh, sức chiến đấu đã đạt tới một cấp độ tương đối kinh khủng.

- Mặc dù không biết rốt cục thân thể lưu ly này của ngươi là vật gì, nhưng hôm nay, ta nhất định phải phế tiểu tử ngươi!

Ma ha u lạnh lẽo cười một tiếng, tâm niệm vừa động, chỉ thấy thân ảnh ám kim kia vọt ra, vô số tàn ảnh xẹt qua hư không, khiến cho người khác căn cản không phân biệt ra vị trí chân thân của nó.

ngoài vạn cổ tháp, đông đảo cường giả nhìn cảnh này, đều rùng mình trong lòng, biết Ma Ha u đã động sát ý, hiện tại thân ảnh ám kim này kinh khủng vô cùng, sợ rằng chỉ có thánh phẩm chân chính xuất thủ mới có thể trấn áp.

- Mục Trần lần này thật sự chọc giận ma ha u rồi...

thế mà, dưới đủ loại ánh mắt chăm chú, thần sắc mục trần ngược lại là bình tĩnh, chỉ là ánh mắt nhìn về phía thân ảnh ám kim kia cũng có một chút kinh ngạc, hiển nhiên cũng là cảm thán về uy áp mà nó bộc phát ra.

- Cái biến dị thể này không biết đã cắn nuốt bao nhiêu bất hủ bản nguyên vốn thuộc về vạn cổ bất hủ thân, lại có được uy thế bực này....

có điều, tuy thân ảnh ám kim này uy áp kinh thiên, nhưng mục trần cũng không thấy kinh hoảng, mà là nhẹ nhàng gật đầu với thân ảnh bao trùm trong hào quang lưu ly bên cạnh.

ánh sáng lưu lý hơi lóe lên, sau đó chậm rãi bước ra, đứng trước người mục trần.

hống!

tiếng gầm gừ của thản ảnh ám kim vang dội, đánh ra một quyền, chỉ thấy một dòng ám kim hồng lưu quét ra, bên trong dòng lũ, có phù văn cổ xưa lưu động, hàm chứa sức mạnh của bất hủ bản nguyên, uy lực vô vùng, cho dù là cường giả tiên phẩm hậu kỳ đỉnh phong như ma ha u nếu bị chính diện đánh trúng, sợ rằng cũng sẽ trọng thương trong nháy mắt, thậm chí vẫn lạc.

ám kim hồng lưu hàm chứa thanh thế kinh thiên gào thét tới, vậy mà thân thể lưu ly vẫn không nhúc nhích, chỉ đợi đến khi hồng lưu sắp đánh trúng, nó mới đưa bàn tay lưu ly nhẹ nhàng giơ ra.

xẹt.

ám kim hồng lưu tràn đầy ba động hủy diệt rơi vào bàn tay nó, trong khoảnh khắc từ sư tử biến thành dê non, quấn quanh thân thể lưu ly, cuối cùng thu nhỏ lại, biến thành một đạo kim quang, bị thân thể lưu ly kia hút vào trong miệng.

'cái gì?'

Ma ha u sắc mặt kịch biến, không cách nào ngờ tới, thế công của thân ảnh ám kim kinh khủng như vậy, lại bị thân thể lưu ly thần bí kia dễ dàng hóa giải.

- làm sao có thể!

Ma ha u cắn răng nghiến lợi, một lần nữa thúc giục thản ảnh ám kim, một khắc sau, tiếng gầm gừ vang dội, vô số dải ánh sáng ám kim xé rách chân trời, giống như ám kim cự long, ùn ùn đánh về phía thân thể lưu ly kia.

vậy mà, đối mặt với thế công kinh thiên động địa này, thân thể lưu ly kia vẫn không nhanh không chậm,bởi vì bất kỳ tia sáng ám kim nào tiếp cận phạm vi một trượng quanh nó, liền trở nên cực kỳ ngoan ngoãn, bị nó một hớp nuốt sạch...

vậy nên, một màn cổ quái xuất hiện, bất kể thân ảnh ám kim kia thi triển ra sóng lớn kinh thiên động địa thế nào, nhưng một khi tiếp cận thân thể lưu ly kia thì đều hóa thành mưa phùn gió nhẹ, không gây nổi chút sóng gió nào đã tiêu tán.

Mục Trần nhìn cảnh này, cũng không cảm thấy chút bất ngờ nào, nờ nụ cười, thân ảnh ám kim kia dù gì cũng chỉ là một cái biến dị thể, sức mạnh của nỏ chính là bất hủ bản nguyên trộm được từ vạn cổ bất hủ thân

mà hiện giờ, kẻ nắm giữ bất hủ bản nguyên chân chính đã xuất hiện, nó còn vọng tưởng muốn dùng loại sức mạnh này đi đối phó, không nghi ngờ gì chính là lấy bánh bao ném chó, ném đi là đừng hòng lấy lại...

hống hống!

từng dải bất hủ bản nguyên bị vạn cổ bất hủ thân nuốt chửng, ánh sáng xung quanh thân ảnh ám kim kia cũng trở nên ảm đạm, nỏ nhận ra được sức mạnh thoát đi mất, liền bộc phát tiếng gầm gừ kinh thiên, cặp mắt huyết hồng gắt gao nhìn chằm chằm vạn cổ bất hủ thân, trong đó tràn đầy tham lam, mặc dù vạn cổ bất hủ thản khiến nó cảm giác sợ hãi, nhưng nếu có thể cắn nuốt được, như vậy bản thân nó cũng sẽ phát sinh sự lột xác to lớn, thậm chí thoát khỏi hỗn độn, hóa thành sinh linh, tiêu dao thế gian.

vù!

sau khi nhận đủ thiệt thòi, nỏ cũng không dám lấy bất hủ bản nguyên tấn công nữa, mà là thân thể đột nhiên bành trướng, ánh sáng ám kim lưu động, khiến cho nó giống như một ám kim cự nhận, giơ tay nhấc chân cũng có sức mạnh hủy diệt.

ám kim cự nhân dậm chân một cái, thân hình liền quỷ mị xuất hiện trước mặt vạn cổ bất hủ thân, sau đó nắm đấm hàm chứa sức mạnh hủy diệt của nó hung hăng đánh tới.

Quyền thế tuy đơn giản, nhưng dưới sự phụ trợ của sức mạnh tuyệt đối, cũng khiến cả thiên địa run rẩy.

ầm!

ám kim quyền đánh ra, có điều khi sắp đánh lên thân thể vạn cổ bất hủ thân, một bàn tay lưu ly giơ ra, nhẹ nhàng chắn lấy đầu quyền.

đang!

2 bên tiếp xúc, tựa như có tiếng kim loại vang lên, mảnh không gian kia điên cuồng sụp đổ, nhưng mà điều làm người ta hoảng sợ là, thân ảnh lưu ly kia vẫn giống như đá tảng, không chút nhúc nhích, mà thân ảnh ám kim lại như trúng trọng kích, chật vật bắn ngược ra hơn vạn trượng.

soạt!

thân ảnh ám kim vừa mới ổn định, còn chưa kịp gầm thét, không gian trước mặt nó dao động, thản ảnh lưu ly một lần nữa xuất hiện, một chưởng vỗ lên lồng ngực nó.

banh!

vào lúc này, toàn bộ lồng ngực của thản ảnh ám kim đều sụp xuống, thân hình một lần nữa bắn đi.

banh! banh! banh!

Ngắn ngủi mấy chục hơi thở tiếp sau đó, thân ảnh ám kim này bị đánh như quả bóng da, bay qua bay lại trên không trung, mà thân thể vốn khổng lò của nó, dưới mấy lần vỗ nhẹ của thân ảnh ám kim, đã sụp đổ hơn nửa.

hít!

ngoài vạn cổ tháp, vô số cường giả hít khí lạnh, vẻ mặt hoảng sợ, không ai ngờ được, thân ảnh ám kim thanh thế kinh người như vậy, lại không sức chống cự dưới tay thân thể lưu ly thần bí kia...

cái này căn bản là giao phong không cùng một tầng thứ a!

thanh diên tịnh cùng phù đồ huyền cũng mở to mắt nhìn cảnh này, sau đó 2 mặt nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên không cách nào tường tượng mục trần lại có lá bài tầy thế này.

- Thân thể lưu ly kia, rốt cục là thứ gì?

trong lòng 2 người tràn đầy nghi ngờ, bọn họ dù sao cũng chỉ quan sát qua gương, cho dù là thánh phẩm thiên chí tôn cũng không thể nào thăm dò.

trên đài cao, toàn bộ trưởng lão ma ha cổ tộc đều là sắc mặt xanh mét, mà phía trước bọn họ, vẻ mặt ma ha thiên cũng âm trầm như sắp nhỏ ra nước, bàn tay của hắn nắm lấy thạch trụ bạch ngọc trước mặt, toàn bộ thạch trụ đều có vết nứt ra lan.

- Đáng chết, sao cỏ thể như vậy? ma ha u không phải là đã lấy được vạn cổ bất hủ thân sao? làm sao lại không chịu nổi như thế?! Lưu ly thân của tiểu tử kia rốt cục là thứ gì?!

Ánh mắt ma ha thiên lạnh lẽo, vào lúc này, dù là lấy lòng dạ của hắn cũng phải phát ra tiếng gầm nhẹ trong lòng.

ầm!

lại một lần nữa trúng trọng kích, thân ảnh ám kim bắn ra ngoài, trên thân hình của nó lúc này đã móp mép bẹp dúm, từng dấu tay in vào mặt ngoài thân thể, trên những dấu tay này hiện lên ánh sáng lưu ly, tựa như đang không ngừng ăn mòn nó, khiến cho ánh sáng ám kim trên thân thể nó trở nên ảm đạm.

hống!

nhận ra tình huống trong cơ thể, thân ảnh ám kim này cũng cảm thấy nồng nặc bất an, huyết quang trong 2 mắt vỡ vụn ra, ánh sáng ám kim trở lại như trước...

phụt.

chợt một ngụm máu tươi từ trong miệng ma ha u phun ra, trong mắt hắn cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, ánh mắt kinh hãi không thôi, bởi vì một chớp mắt trước đó, hắn cảm giác được thánh văn trong cơ thề thân ảnh ám kim vỡ vụn...

hống hống!

thoát khỏi khống chế của ma ha u, thân ảnh ám kim kia cũng khôi phục một ít bản năng, nỏ nhìn vạn cổ bất hủ thân trước mắt, một cảm giác sợ hãi không cách nào hình dung xộc lên đầu.

đó là sự sợ hãi khi đối mặt thượng vị giả chân chính!

vì vậy, nỏ phát ra tiếng gào sợ hãi, không còn dám giao thủ với vạn cổ bất hủ thân, giao thủ hẳn phải chạy thục mạng.

có điều cũng chính lúc này, sau ót vạn cổ bất hủ thản có một vầng sáng lưu ly chậm rãi dâng lên, cuối cùng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao quanh thân ảnh ám kim.

ánh sáng lưu ly tản ra, thân ảnh ám kim phát ra tiếng kêu tuyệt vọng, bởi vì dưới ánh sáng chiếu rọi, thân thể nó đang nhanh chóng hòa tan...

hống hống hống!

tiếng gào thê lương vang dội thiên địa, nhưng nó cũng không cách nào ngăn cản, cuối cùng mấy chục hơi thở sau, thản ảnh ám kim nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một viên ám kim kim đan lớn chừng bàn tay.

bên trên kim đan, hiện đầy văn lộ thần bí, trong đó ẩn chứa bất hủ bản nguyên khó có thể tưởng tượng.

vạn cổ bất hủ thân nhẹ nhàng hút một cái, ám kim kim đan bị nó nuốt vào trong miệng.

ùng ùng!

ở thời điểm vạn cổ bất hủ thân nuốt viên kim đan kia vào, trong thiên địa này chợt có tiếng sấm vang dội, trên bầu trời, ức vạn đạo lôi đình giống như nộ long gầm thét.

mà quanh thân vạn cổ bất hủ thân, ánh sáng lưu ly đại phóng rực rỡ, chiếu rọi thiên địa.

từng đạo ánh sáng lưu ly rủ xuống quanh thân vạn cổ bất hủ thân, phía sau ót nó, hào quang lưu ly tản ra thần bí chi năng.

vào giờ phút này, cho dù là đông đảo cường giả bên ngoài vạn cổ tháp đều mơ hồ cảm giác được, một cỗ uy thế thần bí không cách nào hình dung, từ trong vạn cổ tháp tràn ngập ra.

đối mặt với uy thế này, cho dù là thánh phẩm cường giả cũng phải sinh lòng kiêng kỵ.

vô số cường giả ngắm nhìn quang ảnh lưu ly thần bí kia, khoảnh khắc này, trong tâm linh dường như hiểu ra điều gì, một cỗ rung động từ trong mắt họ bừng lên!

thì ra...thân thể lưu ly thần bí này mới thật sự là Vạn cổ Bất Hủ Thân, một trong 5 tòa nguyên thủy pháp thân của Đại Thiên Thế Giới.

thân ảnh ám kim lúc trước chỉ là một cái hàng giả mà thôi!

khó trách đứng trước thân ảnh lưu ly này, thân ảnh ám kim kia không cỏ chút lực phản kháng nào!

bởi vì đây là sự áp chế tuyệt đối của chính phẩm đối với hàng giả.

cho dù là thanh diên tịnh, lúc này cũng không nhịn được động dung, bên cạnh, phù đồ huyền cũng hít một hơi khí lạnh, thì ra bộ thân thể lưu ly mà Mục Trần lấy được, mới thật sự là Vạn cổ Bất Hủ Thân.

Thạch trụ trước mặt Ma Ha Thiên lặng lẽ vỡ vụn thành bụi bặm, ánh mắt của hắn lạnh lẽo như đao nhìn quang ảnh lưu ly kia, một lát sau, một thanh âm đè nén giận dữ cùng sát cơ, truyền vào trong tai tất cả các trường lão ma ha cổ tộc phía sau, làm cho họ không nhịn được rùng mình một cái.

- Truyền lệnh xuống, Ma Ha cổ Tộc cấp tốc chuẩn bị chiến đấu...

Ánh mắt của hắn đỏ ngầu nhìn thân ảnh Mục Trần trong quang kính, trên khuôn mặt có vẻ dữ tợn cùng ác độc hiện lên.

- Nhãi con, đồ của Ma ha cổ tộc ta, ngươi cũng dám đoạt! Hôm nay dù có Phù Đồ Cổ tộc che chở ngươi, ngươi có giữ thế nào, bản tọa cũng sẽ khiến ngươi phun đồ ra cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.