Cuộc Sống Ở Dị Thế Của Mặc Liên

Chương 17: Chương 17: Chương 13: phí tổn thất tinh thần (1)




“Tướng. . . Khụ khụ. . . Đem nhi tử của bổn tọa giao ra đây!” Liệt Diễm chiến sư có chút lúng túng, miễn cưỡng lên tiếng nói, nếu giờ phút này nhóm nhân tộc kia cẩn thận quan khán nó, bọn họ sẽ có thể nhìn ra khuôn mặt dưới lớp lông xù kia hơi phấn hồng.

Miệng phun ra ngôn ngữ loài người!

Hóa ra là Địa giai huyền lực thú!

Những người có thế lực trong nhóm loài người kia, hễ là người có hiểu biết một chút cũng hiểu được con ma thú đang nói chuyệ với bọn chúng không hề tầm thường, vì vậy đều bị dọa đến toát mồ hôi lạnh, mấy người này ngay lập tức liên tưởng đến thân phận cao quý của Liệt Diễm chiến sư, ào ào cúi đầu vái chào!

Tam Trưởng Lão Lam gia cuống quít lên tiếng giải thích: “Liệt Diễm Lĩnh Chủ đại nhân, chúng ta có gan to đến mấy cũng không dám có tư tưởng xấu với nhi tử của ngài.”

Nhi tử? Liệt Diễm Lĩnh Chủ là một trong ba đại Lĩnh Chủ! Bọn họ có chết cũng không dám bắt cóc nhi tử của vị đại nhân này!

“Hừ!” Chuyện có đúng hay không nó cũng chả quan tâm, có trách thì trách bọn họ sao lại đến đây đi, nó vẫn nên làm xong chuyện hai chủ tớ kia bảo rồi chuồn êm là tốt nhất, “Các ngươi lần này cùng nhau tới đây, chẳng lẽ không phải vì nhi tử của bổn tọa mà đến sao? Nó ở nơi nào rồi? Mơ tưởng lường gạt bổn tọa! Đúng là không muốn sống nữa đi!”

Mọi người sửng sốt, nhớ tới mục tiêu lần nàycủa bọn h là một tân sinh Linh Thú!

Đích xác, nếu nó là nhi tử của Liệt Diễm chiến sư thì mọi chuyện đều dễ hiểu rồi, huyết mạch chi lực nồng đậm như thế, đích xác có khả năng vừa sinh ra nó đã là một Linh Thú!

Nhưng mà nhóm Linh Sư của thuần Linh Sư công hội đã thấy qua dáng vẻ của tiểu Tuyết Cầu, nhìn như thế nào nó cũng không giống sư tử a!

Vì vậy hai con ma thú đó làm sao có thể là phụ tử đây! Đây là một chuyện quá khác thường đi!

Hơn nữa quan trọng nhất, nhóm bọn họ mới đem nhi tử của Lĩnh Chủ đại nhân làm cho hôn mê a!

Đáng chết! Thật là xui xẻo mà!

“Lĩnh Chủ đại nhân, chúng ta thật sự đúng là bởi vì tân sinh Linh Thú mà đến, nhưng mà nó. . . Nó. . . Thấy thế nào cũng không giống như có huyết thống của Liệt Diễm chiến sư bộ tộc ngài a. . .” Trưởng Kiều Tư là Phó Hội của Thuần Linh Sư công hội ở Á Đặc Lan đế quốc đưa tay lau mồ hôi, vội vàng giải thích.

Tin tức xuất thế của con linh thú này là thuần Linh Sư công hội bọn hắn phát ra, hơn nữa bọn họ giờ phút này còn vây bắt nó, nếu này nó thật sự là này nhi tử của Liệt Diễm Lĩnh Chủ, ngài ấy thật sự diệt một trăm thuần Linh Sư, bọn họ cũng thể oán thán a!

Mỗ thú kia nghe vậy xấu hổ vội ho một tiếng, nổi giận nói: “Muốn chết sao! Nhi tử của bổn tọa sao bổn tọa có thể nhân nhầm được chứ!”

Đáng chết, muốn hắn đường đường một lĩnh chủ băng thanh ngọc khiết cứng rắn bị hai người chủ tớ phúc hắc kia bôi đen, hu hu, nếu tin này bị truyền ra, không biết bị bao nhiêu người chê cười đây!

Lập tức Liệt Diễm chiến sư giống như chợt phát hiện Tiểu Tuyết Cầu bị té xỉu ở đằng sau nhóm người kia, nhanh chóng tiến lên, dụng ý niệm nâng thân hình, tiểu Tuyết Cầu lên, khóe mắt thậm chí còn có chút nước mắt vì thương tâm khi nhi tử của mình bị những nhân loại nhỏ bé kia tổn thương, giận dữ hét: “Nhi tử, nhi tử của ta! Ngươi làm sao vậy! Ai dám tổn thương ngươi! Toàn tộc bọn họ sẽ không được chết tử tế!”

Ở trong mắt Liệt Diễm chiến sư, tuy rằng những nhân loại kia chỉ như những con kiến hôi, yếu kém, đến ngay cả cơ hôi chất vấn nó cũng không có!

Liền tính oan uổng bọn họ thì bọn họ lại có thể như thế nào!

Bổn tọa nói là cái gì thì sẽ là cái đó!

Nghĩ xong, Liệt Diễm chiến sư càng cảm thấy phẫn nộ, bỗng nhiên ngọn lửa quanh thân phình to, không gian bốn phía đều bị bốc cháy, không khí ngột nhiên trở nên mỏng manh, những người có tu vi không đủ giống như đều bị cướp đi hô hấp, toàn bộ hai mắt trợn ngược lên, rồi ngất đi.

Mấy vị trưởng lão có tu vi cao cường không có ai là miệng không phun máu tươi, trong lòng bọn họ đều đem thuần Linh Sư công hội và Tiểu Tuyết Cầu mắng mấy chục lần!

Thuần Linh Sư công hội đáng chết cũng dám bắt giữ nhi tử của Lĩnh Chủ, đây không phải là trắng trợn muốn hại chết bọn họ sao?

Còn có cái kia tiểu Tuyết Cầu đáng chết, mới vừa rồi rõ ràng tinh lực dư thừa, như thế nào lại lập tức ngất đi! Như thế này thì bọn họ làm sao mà giải thích với Lĩnh Chủ đại nhân đây!

Lửa đỏ của Liệt Diễm chiến sư đốt cháy cả một mảng Sâm Lâm, ngọn lửa chói mắt có thể chiếu sáng rọi cả một phía chân trời, các vị cao thủ trong những đại gia tộc và các vị trưởng lão đều run rẩy trên mặt, những nơi bị đồng tử màu vàng kim cao quý mỹ lệ kia nhìn tới đều trở nên nhỏ bé không có sức phản kháng giống như cỏ dại.

Cảm thụ được nguồn uy áp nồng liệt kia, cảm thấy thủ hạ của mình đều đã hôn mê bất tỉnh, Mặc Phú Thiên chỉ đành cắn răng lên tiếng: “Liệt Diễm Lĩnh Chủ đại nhân xin ngài bớt giận, nhi tử của ngài chỉ là có chút mệt nhọc nên đã nghỉ ngơi trước, mà việc này đúng là thuần Linh Sư công hội không đúng, chuyện này cùng với chứng ta không ó nửa điểm quan hệ, xin Lĩnh Chủ đại nhân hạ thủ lưu tình, để tránh cho việc phá hủy ước định giữa Thú Tộc và nhân tộc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.