Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y

Chương 4: Chương 4: Giới Thiệu 4




Ra khỏi không gian đến sân bay, bay đến chỗ khuất sáng nàng đưa mắt nhìn máy bay cất cánh, Tịch Tình Nhi dù tiếc hận nhưng cũng chỉ đành chúc phúc, sau này khó mà có thể gặp lại được, ba, mẹ, Thiến Nhi, cả ba phải sống thật tốt

Không còn chuyện gì nữa, Tịch Tình Nhi cảm thấy cả người mệt mỏi cực kỳ, liền đi vào trong không gian, nàng phải nghỉ ngơi vài ngày mới được.

Giấc ngủ này, không biết đã bao lâu, chờ đến khi Tịch Tình Nhi tỉnh lại, cảm giác thân thể như có thật, thầm vui mừng, chẳng lẽ mình có thể tu luyện thành người sao?Có thực thể? Vậy không phải là nàng có thể xuất hiện trước mặt ba mẹ? ý nghĩ vừa động, lại cảm thấy đây có phải là mộng không.

Vòng ngọc này biết nàng không thể đứng dưới nắng được, cho nên mỗi lần nàng đi ra ngoài vào buổi sáng thường đứng ở nơi có bóng râm, cũng không sợ bị ánh nắng gây nguy hiểm.

Duỗi người, trong đầu nghĩ đến muốn ra ngoài, thì đã thấy chính mình đứng an tĩnh ở trong một góc phòng, bên ngoài trời đã tối đen, trời tối như vậy không biết có gặp phải quỷ không, trong sách đều viết là quỷ thường đi lại vào buổi tối.

Theo dự định trước đây thì nàng muốn đi du lịch ở vài địa danh nổi tiếng, không biết có phải trở thành quỷ hay không mà giờ nàng không còn hứng thú, ngược lại đến trong chốn thâm sâu cùng cốc này này nàng lại cảm thấy thoải mái tự tại hơn. vì vậy cũng có nhiều lúc nàng thường bay đến mấy nơi như vầy, gặp được rất loài động vật quý hiếm mà ít khi nào có thể thấy được, bọn chúng rất cảnh giác, thường đối với cái thứ không xác định được trên không trung cảnh giác, nhưng khi Tịch Tình Nhi bay xa thì chúng liền dở bỏ cảnh giác. Thử vài lần, Tịch Tình Nhi rốt cuộc tin những động vật từ ở phương diện khác mà nói, quả thực vượt qua nhân loại.

Hôm nay Tịch Tình Nhi thức dậy , bay ra khỏi không gian trong vòng ngọc, tinh thần phấn chấn, theo thói quen nhìn trên trời trước, trời đang mưa, nghĩ đến cuộc hành trình của mình lại bị cảnh tượng trước mắt dọa cho giật mình, trước khi nàng vào vòng ngọc nghỉ ngơi, nơi này rõ ràng là một cánh rừng, phủ đầy bóng râm nhưng mà bây giờ…Cây cối ngã đổ khắp nơi, đất đá lỏm chỏm nhô lên như quái thú mở miệng.

Chỉ có một khả năng rằng nơi này đã chịu một trận động đất, Tịch Tình Nhi nhanh chóng bay lên núi nhìn xem, cả ngọn núi đều bị tàn phá, vậy thị trấn dưới núi sẽ ra thảm trạng như thế nào?

Bay đến thị trấn dưới núi, Tịch Tình Nhi thiếu chút nữa còn cho là mình thấy được ngày tận thế, nhà cao tầng sập xuống, trên mặt đất xuất hiện nhiều hố sâu, còn có tiếng khóc của người bị nạn, khắp nơi là tiếng chó mèo kêu như là đang tìm chủ nhân, có người thì chỉ còn lại nửa thân, còn giữ được một chút hơi thở, không có cánh tay, không có chân, hiện trường xảy ra động đất này làm cho người có trái tim sắt đá như Tịch Tình Nhi cũng phải thổn thức thay.

Trong TV , trên internet, báo chí cũng hay nhắc tới những trận động đất như thế này, nếu ở xa thì lực lượng cứu hộ không tới kịp cũng là chuyện thường, Tịch Tình Nhi nhìn chung quanh một lần, cả con đường bị đất đá chặn lại, muốn chạy đến tiếp cứu thì còn phải chờ thêm nữa, trước khi họ đến, nàng có thể giúp được gì đây.

Bay tới một một cửa hàng vốn là một cửa tiệm tạp hóa, nơi này chính là tâm của cơn địa chấn, cửa hàng sập xuống, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một đống đổ nát, cũng không thấy người đâu hết, hay là đã chết bên trong rồi, nhưng đối với Tịch Tình Nhi mà nói muốn biết cũng không phải là khó, cứ trực tiếp xuyên tường vào xem là xong.

Vươn hai tay thử một chút, xém chút nữa quên , nàng cầm đồ không được, làm sao bây giờ? Nếu có thể đem một ít thức ăn vào trong, biết đâu có thể cứu được mấy người còn sống, nàng rất muốn dùng phương pháp này để chuộc lại tội lỗi mà nàng đã làm trước kia, mặc dù không phải là do nàng tự nguyện, thế nhưng những người đó là mất mạng trong tay nàng.

Thử vài lần, cũng không được, nhớ đến chỗ thần kỳ của vòng ngọc, nhãn tình sáng lên, Tịch Tình Nhi tin rằng cổ vật kỳ lạ này có thể nghe hiểu lời nàng nói, bèn giơ cổ tay lên: “Tiểu Ngọc, ngươi có thể giúp ta đem tất cả đồ ăn này vào trong không gian được không?”

Vòng ngọc không có động tĩnh, Tịch Tình Nhi không ngừng cố gắng, “Ta biết những đồ vật này có thể làm dơ không gian, nhưng chờ ta sau khi làm xong chuyện ta nhất định dọn dẹp sạch sẽ lại cho ngươi, cho nên ngươi giúp ta chuyện này được không?”

Vẫn là không có động tĩnh, Tịch Tình Nhi không tiếp tục dụ dỗ, “Không giúp ta chuyện này, ta liền đem ngươi bỏ chỗ nào đó, không cần ngươi nữa.”

Vòng ngọc lúc này mới giật mình, phảng phất như không tình nguyện rời khỏi cổ tay của Tịch Tình Nhi, khôi phục lại bộ dạng vốn có của mình, rồi bay một vòng phía trên, đem mọi thứ hút vào trong không gian.

Tịch Tình Nhi lúc này mới cao hứng tiếp tục đến nhà thứ hai, nàng tin rằng cái không gian này rộng vô cùng này chắc chắn sẽ chứa được hết đồ vật còn sót trên đường, nàng không quản đó là những thứ gì, toàn bọ đều để vòng ngọc bay một vòng thu hết. Một đường càn quét từ đầu đường đến cuối đường, nếu bị mọi người nhìn thấy nhất định sẽ bị dọa cho sợ, tại sao trong mấy cửa hàng lại sạch sẻ đến vậy…

“Tiểu Ngọc, quay trở lại đây, cám ơn ngươi.’ Tịch Tình Nhi nhẹ giọng nói cám ơn,”còn nữa, ta nhất định sẽ không bỏ ngươi đâu, có ngươi đi cùng, ta mới biết rằng mình không có cô đơn, chúng ta hãy dựa vào nhau mà sống đi.”

(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y-Quỷ Quỷ Mộng Du được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ >.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.