Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 90: Chương 90: Chương 90: Người phụ nữ của tôi còn không đến lượt cậu mơ ước!




Editor: Puck

Đổi lại bên kia, sau khi cúp điện thoại xong, Trâu Thịnh càng nghĩ càng thấy không tốt, anh tuyệt đối không quên được giọng người đàn ông kia, chỉ có điều, sao anh ta biết số điện thoại của mình?

Nên nói chuyện này với Tuệ Tuệ, “Người mới vừa rồi gọi điện thoại cho tớ 90% là Úy Nam Thừa.”

Tuệ Tuệ đang xem ti vi giật mình kêu lên, “Sao anh ta biết số của cậu?”

Trâu Thịnh lắc đầu, chắc là dì Đinh lộ ra trong lúc vô tình, chỉ có điều những thứ đó đã không quan trọng, quan trọng là lấy trí thông minh của Úy Nam Thừa rất có thể đoán được là anh.

Thiên Ca Tuệ lật mình đứng lên từ trên ghế sa lon, “Chúng ta mau chóng rời đi thôi.”

“Rời đi? Dù Úy Nam Thừa gọi tới, anh ta cũng không có cách nào điều tra ra được địa chỉ của chúng ta!” Trâu Thịnh cảm thấy người đàn ông kia không đến nỗi thần thông quảng đại như vậy.

“Khó nói lắm, nếu như anh ta thật sự tìm tới thì làm thế nào?” Thiên Ca Tuệ cảm thấy tên đàn ông khốn kiếp kia ở đây ba năm, chắc chắn đều quen thuộc mỗi chỗ nơi này, hơn nữa còn làm nghề IT, bây giờ ngành khoa học kỹ thuật internet phát triển như vậy, lỡ như bị anh ta tìm được, cô cũng không muốn ngoan ngoãn đi về! Quan trọng nhất là cô vốn không muốn nhìn thấy anh ta!

“Nếu như cậu không muốn trở về, chẳng lẽ anh ta còn dám dùng sức mạnh?” Trâu Thịnh không thể tin hỏi.

“Anh ta dám! Nếu anh ta dám đụng vào tớ, tớ tuyệt đối cho anh ta đẹp mặt!” Thiên Ca Tuệ kích động kêu lên.

“Tuệ Tuệ, chỉ cần có tớ ở đây, tớ tuyệt đối không cho phép anh ta làm tổn thương đến cậu.” Trâu Thịnh thề son sắt đảm bảo, nhưng khi anh chân chính gặp phải Úy Nam Thừa khí thế cường đại thì rõ ràng không có khí thế như vậy.

“A Thịnh, cám ơn cậu.” Thiên Ca Tuệ cảm thấy a Thịnh thật sự là bạn bè, cô sẽ không quên lần đưa than sưởi ấm trong này tuyết rơi lần này.

“Về sau không cho phép nói cám ơn nữa.” Trâu Thịnh cố ý vênh mặt lên, “Đừng suy nghĩ quá nhiều, bọn họ tạm thời không tìm được nơi này, lại nói tìm được cũng không thể mạnh bạo dẫn cậu đi, yên tâm đi.”

“Ừ.” Thiên Ca Tuệ gật mạnh đầu.

Nếu như không có Thiên Chỉ Dương, có lẽ trong lúc nhất thời Úy Nam Thừa thật sự không tìm được nơi này, có thể vì có Thiên Chỉ Dương tham dự, ba người nhanh chóng tìm được nhà cô Trâu Thịnh.

Suốt dọc đường, Úy Nam Thừa suy nghĩ rất nhiều, toàn bộ ký ức về Tuệ Tuệ đều dâng lên trong lòng, nhớ khi còn bé mình không quen nhất thậm chí ghét nhất dáng vẻ nữ sinh như tomboy của Thiên Ca Tuệ, hoàn toàn không có dáng vẻ nào của nữ sinh, cả ngày điên cuồng náo loạn khắp nơi như một nam sinh nhỏ.

Sau đó, lên đại học, anh còn thấy may mắn cuối cùng mình thoát khỏi nam sinh nhỏ đó, về sau cô hoàn toàn phai nhạt ra khỏi phạm vi tầm mắt của mình.

Thế cho nên thời gian trôi qua mười năm, khi vừa mới nhìn thấy Thiên Ca Tuệ mặc như thôn cô thì anh hoàn toàn không nhận ra, cho đến khi ông nội nói để cho anh cưới cô thì anh chỉ có thái độ qua loa lấy lệ, nghĩ tới đồng ý xong rồi tính, một năm sau xóa bỏ hôn ước.

Nhưng ai ngờ không tới mười tháng, bóng dáng xinh đẹp của cô nhóc kia đã khắc thật sâu trong lòng anh, không biết bắt đầu từ lúc nào, đã không có cách nào xóa sạch.

Anh quả thật khó có thể cởi bỏ khúc mắc về bạn gái mối tình đầu đã qua đời, cho nên vẫn không muốn nhắc đến, đã nhiều năm như vậy anh gần như quên cô, nhưng Tuệ Tuệ cố tình lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc tới, còn nói khó nghe như vậy, cảm xúc anh che giấu nhiều năm lập tức bị chọc giận, khó tự kiểm soát mà đánh Tuệ Tuệ một cái tát.

Một cái tát này cũng khiến cho anh thật sự biết, trong lòng anh Tuệ Tuệ quan trọng đến mức nào, a Dần nói đúng, chuyện cũ đã qua, người đang sống sao không sống vui vẻ chút?

Khoảnh khắc khi xe dừng lại, Úy Nam Thừa vội vàng không nhịn được phóng về phía trước, anh như thế thật sự muốn gặp Tuệ Tuệ.

“A Thịnh! Thằng nhóc thúi kia mau đi ra cho tôi!” Thiên Chỉ Dương còn chưa đi đến gần đã lớn giọng quát.

Tiếng quát to này thành công hù sợ Thiên Ca Tuệ, sao anh lại tới? Chẳng lẽ nói...

Vội vàng “Vụt” cái đứng lên, phóng lên lầu, “A Thịnh, tớ đi lên tránh một chút, cậu ngàn vạn lần đừng nói nhìn thấy tớ!”

Trâu Thịnh rất nhức đầu, anh Dương cũng tới, thật khó xử lý!

Chân trước Úy Nam Thừa vừa vào cửa, chỉ thấy trên lầu “Rầm”một tiếng cửa đóng lại, nhìn thân hình tuyệt đối là Tuệ Tuệ! Không nói lời nào phóng lên trên lầu.

“Đứng lại! Anh không thể đi lên!” Trâu Thịnh dang hai tay ra ngăn cản Úy Nam Thừa lại.

“Tránh ra!” Sắc mặt Úy Nam Thừa tái xanh thành đen, giọng nói lạnh lùng không hề có chút nhiệt độ nào, Trâu Thịnh này thật đáng ghét!

Trâu Thịnh bị ánh mắt lạnh lẽo của anh nhìn đến sợ hãi, khí thế người đàn ông này đúng là không phải cường đại bình thường, ánh mắt kia khiến cho cậu không có chỗ nào che giấu, cắn chặt hàm răng nói: “Nơi này là địa bàn của tôi!”

Thiên Chỉ Dương vào theo phía sau kéo Trâu Thịnh lại, “Nhóc thúi, cậu càng ngày càng có khả năng đó, lại dám tự mình giấu Tuệ Tuệ đi!”

“Anh Dương, anh hiểu lầm, là anh ta bắt nạt Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ vừa chạy đến, em chỉ vừa vặn ở Newyork thôi, bằng không Tuệ Tuệ chắc chắn bị những lưu manh đường phố kia bắt nạt!” Trâu Thịnh tức giận trợn mắt nhìn Úy Nam Thừa.

“Cậu nói cái gì? Bị lưu manh đường phố bắt nạt?” Sắc mặt Úy Nam Thừa như bao phủ một tầng sương, nếu để cho anh biết là tên lưu manh đáng chết nào, anh khẳng định lột ra bọn chúng!

“Bây giờ anh mới biết quan tâm? Sớm biết bây giờ sao lúc trước còn như thế! Không phải anh không biết buổi tối ở Newyork có nhiều hạng người, một mình Tuệ Tuệ thân con gái ở bên ngoài rất nguy hiểm! Nếu không phải cô ấy nhạy bén trốn trong nhà vệ sinh nữ, nói không chừng...”

Lời Trâu Thịnh còn chưa dứt, đã bị Úy Nam Thừa cắt đứt, “Đủ rồi! Cám ơn cậu ba ngày nay chăm sóc Tuệ Tuệ, tôi muốn đưa cô ấy về nhà!” Giọng nói hoàn toàn bá đạo.

“Tuệ Tuệ sẽ không đồng ý đi theo anh!” Trâu Thịnh tức giận kêu lên.

“Nhóc! Người phụ nữ của tôi còn chưa tới lượt cậu mơ ước!” Úy Nam Thừa lạnh lùng gằn từng câu từng chữ.

Trâu Thịnh giận đến bả vai run run, trong lòng không thể không thừa nhận mình kém xa người đàn ông trước mặt này.

Thiên Chỉ Dương thấy tình hình không đúng, đi tới vỗ vỗ bả vai Trâu Thịnh, giọng thành khẩn, “A Thịnh, tiểu Thừa và Tuệ Tuệ đã kết hôn rồi, có một số việc hãy để cho chính bọn họ giải quyết được không?”

Vừa nghe đến chữ kết hôn này, lửa giận của Trâu Thịnh lập tức biến mất, đúng vậy, hình như bản thân mình vẫn không muốn thừa nhận Tuệ Tuệ đã kết hôn rồi.

Nhưng mà, cuối cùng là sự thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.