Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 51: Chương 51: Lời đồn đãi chuyện nhảm




Thần Tịch cẩn thận nghe xong hộ vệ báo cáo nhịn không được bật cười, Thủy Yên kia thật đúng là một cái bịa chuyện thật hay đâu. Cư nhiên nghĩ ra biện pháp như vậy báo đáp lại nàng.

Bổng đánh uyên ương?

Cũng không biết ở trong mắt Bắc Đường Quân Liên nàng có tính đucợ là một cái hông nhan tri kỉ hay không?

Mọi người thấy nàng không giận mà cười đều sửng sốt, chẳng lẽ công chúa là giận dữ mà cười? Khí choáng váng?

“Công chúa, chuyện này để cho ta đi xử lý đi.” Gia Cát Tĩnh Trạch chủ động xin đi giết giặc, hắn là thật sự rất tức giận, cái nữ nhân Thủy Yên kia chết không hết tội, nàng cư nhiên dám lấy oán trả ơn, còn muốn hủy thanh danh của công chúa, thật sự là tội đáng chết vạn lần.

Thần Tịch nhìn hắn mỉm cười: “Xử lý như thế nào? Muốn giáo huấn nàng hay là muốn cùng đoàn người giảng đạo lý?”

“Công chúa yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết việc này.”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo lạnh nhạt nhìn hộ vệ liếc mắt một cái, “Công chúa, chuyện này liền giao cho Đại công tử xử lý đi, tin tưởng lấy năng lực Đại công tử nhất định có thể xử lý thích đáng.”

“Đi đi, khiến cho ngươi bận việc đi.”

......

Đêm đó, Thần Tịch tính đi ra ngoài đi một chút, đi dạo chợ đêm, thuận tiện ăn vặt một chút, chỗ ăn vặt của Phong thành vẫn là không tệ.

Sau khi đi ra phủ tướng quân, Phong thành cũng không có bởi vì đã đến ban đêm mà trở nên lạnh lùng, ngược lại càng càng ngày càng náo nhiệt, cũng không có đi bao lâu Thần Tịch chợt nghe đến thanh âm của những người đi đường đang nghị luận.

Nhất là thời điểm mình ngồi vào một chỗ ở quán trà, khách nhân trong quán đều đang nghị luận rất sôi nổi, đề tài mười phần là giống nhau, đều là nói Nhai Nữ quốc Xích Dương công chúa thân là con tin nhưng là ở hạ quốc kiêu ngạo như thế nào. . .

Sau đó bổng đánh uyên ương chia rẽ Bắc Đường Quân Liên cùng một thế hệ hoa khôi Thủy Yên cô nương, gần đây nhất là giả tốt bụng chuộc thân cho Thủy Yên cô nương, kì thực là muốn giành được ưu ái của Bắc Đường công tử, sau đó lại tìm cơ hội hãm hại Thủy Yên cô nương vô tội là hạ độc mưu hại công chúa, nhẫn tâm trừ bỏ đi đứa nhỏ trong bụng nàng......

Thần Tịch nghe khách nhân vừa uống trà vừa tán gẫu mê say, nàng cũng không nghĩ vén lên cái khăn che mặt nói cho những người đang nghị luận này biết chánh chủ đang ngồi một bên nghe bọn họ nói đây.

Mà đi theo nàng ra ngoài Tiêu Băng ngày càng phát ra lãnh khí bức người, những hộ vệ cũng là người người sắc mặt âm trầm, chỉ chờ công chúa ra lệnh một tiếng sẽ ra tay giáo huấn những người ngu dân này một phen.

Nhưng công chúa nhà bọn họ tính tình luôn không tốt bây giờ lại vẫn luôn trầm mặc, một câu cũng không có nói, còn có tâm tình chậm rì rì ăn mỳ sợi.

Thật sự là làm cho bọn họ vô cùng khó hiểu, trong đó có một cái hộ vệ thật sự nghe không nổi nữa, thấp giọng xin chỉ thị nói: “Công chúa, không bằng thuộc hạ......”

“Không cần, chó cắn ngươi một ngụm ngươi còn muốn cắn trở lại sao?”

Ngạch!

Hộ vệ cứng người lại, chẳng lẽ cứ như vậy quên đi?

“Ai, mọi người cũng không biết a, Xích Dương công chúa kia không có phụ đức cỡ nào nha, chỉ cần nam nhân nàng xem trúng đều sẽ nghĩ ý tưởng đoạt lấy đem về phủ công chúa tra tấn một phen đấy.”

“Di, lão huynh, sao ngươi biết như vậy?”

“Hắc hắc, đó là do ta có một cái huynh đệ bộ dạng có chút tuấn tú đã bị người công chúa phủ bắt đi, đến nay còn không có trở về, Xích Dương công chúa kia quả thực chính là một cái nữ nhân dâm đãng a.”

Trên mặt Hoa Tử Huyễn cười như không cười cuối cùng cũng có vết rách, nam nhân này thật sự là đáng đánh đòn.

Bộ dáng giống gấu kia của hắn, vậy thì huynh đệ của hắn sẽ tuấn tú như thế nào? Xích Dương công chúa cho dù hảo nam sắc cũng sẽ không coi trọng người như vậy đi.

Tiêu Băng đã nghĩ trức tiếp một chưởng chụp bay đi người nọ, lại bị Hoa Tử Huyễn cản lại, liếc mắt nhìn hắn chậm rì rì nói: “Tứ công tử đừng nóng vội, thời điểm như thế này để cho ta biểu hiện a, ta thật sự là chờ cơ hội biểu hiện để cho công chúa mềm lòng thu ta đây.”

“Khụ khụ......”

Thần Tịch sặc, những từ này một chút cũng không mới mẻ, nhưng nàng vẫn là bị sặc, làm sao có thể giống như này......

Ai!

Chỉ thấy Hoa Tử Huyễn cười tủm tỉm nhìn về phía nam nhân đang nói chuyện muốn văng nước miếng kia, “Ai, vị huynh đài kia, tại hạ bất tài, muốn thỉnh giáo một chút, không biết vị huynh đệ kia của ngươi cùng bộ dạng của ta nếu so sánh với nhau, ai xuất sắc hơn ai?”

Hán tử nghe được có người đánh gãy lời của hắn có chút bực bội quay người nhìn lại, này vừa thấy, hắn thấy được hai cái nam nhân tuấn tú thuộc hàng nhất đẳng a. Tuy rằng hắn thực không nghĩ thừa nhận chính mình không có phong độ như vậy, nhưng là sự thật hắn không thể nào không tiếp thu nha.

Rất nhiều người bên trong đám người tự nhiên cũng có đồng cảm, trong đó lại có người cười: “Vị công tử này yên tâm, huynh đệ hắc cẩu tử này làm sao có thể cùng với ngươi so sánh, căn bản chính là khác nhau một trời một vực.”

“Đúng thế đúng thế, mấy người chúng ta đều nhận thức huynh đệ hắn đây.”

Mấy người tân khách ngươi một lời ta một lời đều là làm thấp đi người đucợ xưng là huynh đệ của hắc cẩu tử, Hoa Tử Huyễn có chút ngượng ngùng nhìn người nọ: “Huynh đài, thật có lỗi, đem huynh đệ ngươi ra so sánh không bằng thật xin lỗi.”

“Hừ!”

“Nhưng là, công tử phong độ giống ta như vậy thế mà Xích Dương công chúa cũng không hề muốn, làm sao có thể coi trọng huynh đệ nhà ngươi đâu? Điểm ấy bản công tử thật sự là tò mò a.”

Ách --

Trong đám người một trận hút khí, Xích Dương công chúa không cần tuấn nam như vậy?

Nàng bị ngu sao?

“Nói không chừng nhân gia Xích Dương công chúa sẽ không thích nam nhân như ngươi đâu.” Lời này hắc cẩu tử nói cũng không thể nào nắm chắc được khẩu khí, dù sao chỉ cần là ánh mắt tốt thì sẽ không có khả năng không cần một người nam nhân như thế này.

Hoa Tử Huyễn thở dài: “Cũng không biết tên gọi của huynh đệ ngươi là gì, nói ra ta giúp ngươi tra thử, nhìn xem có phải bị Xích Dương công chúa cấp chiếm lấy hay không.”

“Ngươi, ngươi là người nào?”

“Ta a, chính là một cái hộ hoa sứ giả ở bên người Xích Dương công chúa thôi, huynh đài, đừng hoảng hốt a, chỉ cần ngươi nói là lời nói thật, công chúa sẽ không thể nào không nhận, công chúa nhà chúng ta có một đặc điểm lớn nhất chính là dám làm dám chịu.”

Hắc cẩu tử thật đổ mồ hôi, nương nha, hắn cư nhiên đụng vào người thủ bên cạnh Xích Dương công chúa, cái này chết chắc rồi. Ánh mắt trốn tránh người khác đứng lên muốn đi ra ngoài, vì bạc toi mạng thật sự là không đáng nha.

“Ôi chao ôi chao, bản công tử nói cấp cho ngươi chủ trì công đạo, ngươi như thế nào sẽ không cám ơn ngược lại muốn chạy hả?” Hoa Tử Huyễn rất là khách khí đè lại bờ vai của hắn.

Này nhấn một cái, hắc cẩu tử cũng là mồ hôi lạnh rơi, đau a. Hắn chịu đựng thống khổ ha ha nhìn Hoa Tử Huyễn: “Công tử giơ cao đánh khẽ, ta cũng chỉ là ấm ức, không có ý tứ khác......”

“Ân?”

Lực trên tay nặng hơn một chút, cũng không biết đối phương sử dụng tay chân như thế nào, hắc cẩu tử cảm thấy bả vai chính mình giống như muốn nứt ra rồi, miệng nhếch lên khóc ra tiếng nói: “Công tử tha mạng, nhỏ (tiểu nhân) không cần chủ trì công đạo...... Chỉ cầu công tử tha mạng.”

Thần Tịch nhìn xem lạnh nhạt nhìn lướt qua: “Tử Huyễn, đối với tiểu nhân như thế này chỉ làm ô uế tay của ngươi thôi , bỏ qua hắn, chúng ta đi thôi.”

Mọi người theo tiếng xem qua, cũng là một đạo bóng dáng mảnh khảnh, thân thể nữ tử nhẹ nhàng thướt tha, tiếc nuối là cái khăn che mặt che khuất mặt của nàng nhìn không được hình dạng.

Hoa Tử Huyễn nghe vậy cười cười, nhẹ nhàng vỗ bả vai hắc cẩu tử một chút, “Huynh đài, công chúa hôm nay tâm tình hảo, tính ngươi gặp may mắn đi.”

Cái gì?

Công chúa? Chẳng lẽ cái nữ tử che mặt kia chính là Xích Dương công chúa? Hắc cẩu tử mồ hôi lạnh rơi, nãy giờ hắn nói dối biết bao nhiêu nha, nay gặp phải chánh chủ còn không tự biết.

Thảm, thảm.

Bỗng dưng, trước mặt mọi người hắc cẩu tử liền hướng tới Cung Thần Tịch thẳng tắp quỳ xuống, “Tiểu dân bái kiến Xích Dương công chúa, vừa mới tiểu dân chỉ là nói hươu nói vượn, cầu công chúa tha mạng.”

Hoa Tử Huyễn bĩu môi cười nhạo: “Như thế nào, ngươi quên những gì ta vừa mới nói sao? Đều nói công chúa là người dám làm dám nhận, cho nên cũng liền chán ghét người dám làm không dám nhận. Ngươi đây là làm cho công cháu tức giận sao?”

Thần Tịch xốc lên mũ sa, hé ra khuôn mặt quý khí bức người, tóc hồng cùng với mắt lam xuất hiện trước mắt mọi người, khí thế khiếp người, chỉ cần liếc mặt quanh quán trà một cái, mọi người trong quán lập tức câm như hến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.