Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 25: Chương 25: Hắc Long bang




Edit: Phạm Mai

Cái gì.

Rất khác thường.

Gia Cát Tĩnh Trạch cùng Bắc Đường Quân Liên đều choáng váng, Thủy Yên cũng trợn tròn mắt, này, này cũng thật sự quá tốt đi?

Thần Tịch duỗi thân người, “Ai, thật là mệt mỏi a, hôm nay sáng sớm của ta đều bị các ngươi chiếm mất, Tĩnh Trạch, đi kêu Tuấn Thần cùng Phi Sương đến hoa viên đánh đàn cùng với đọc sách cho ta, ta muốn hảo hảo nghỉ ngơi hai ngày.”

Ngạch.

Đánh đàn đọc sách.

Gia Cát Tĩnh Trạch khuôn mặt vặn vẹo một chút, coi nàng mới học, ai, chỉ sợ chính là đàn gảy tai trâu thôi.

Thủy Yên ánh mắt vừa động, thành tâm thỉnh cầu nói: “Công chúa, nếu ngươi không chê, Thủy Yên nguyện ý ở phủ công chúa, cấp công chúa đánh đàn giải trí, thậm chí ca múa cũng biết.”

Bắc Đường Quân Liên mở lớn miệng, cổ quái nhìn về phía Thủy Yên, ngày thường nàng không phải là một người không biết nhìn sắc mặt người khác a, hôm nay như thế nào cùng Xích Dương công chúa giống nhau nổi điên?

Thần Tịch nghĩ nghĩ cười nói: “Cũng tốt, ngươi lưu lại thử xem.”

......

Kết quả là, Xích Dương công chúa cấp hồng bài của Vạn Hoa Lâu chuộc thân, còn cho nàng ở lại phủ công chúa, tin tức như vậy liền trong hai đến ba khắc liền truyền khắp toàn bộ đô thành Hạ quốc.

Ngay cả mọi người trong hoàng cung cũng nghe tới, các vị chủ tử trong hoàng cung Hạ quốc thời điểm thu được tin tức sắc mặt có chút vặn vẹo khác nhau, cứng ngắc nhất chính là Hoàng đế Hạ quốc Hạ Thượng Vũ, việc này nếu rơi vào tai Nhai Nữ quốc thì chẳng phải nói chính là hắn cấp phu thị cho nàng là một người bất trung sao.

Hạ Thượng Vũ nghĩ nghĩ phân phó nói: “Người tới, thỉnh Xích Dương công chúa và Bắc Đường Quân Liên vào cung một chuyến tham gia cung yến đêm nay.”

“Hoàng Thượng, việc này chỉ sợ không được......” cung nhân bên người Hạ Thượng Vũ Lưu Hâm lo lắng liếc mắt nhìn chủ tử của mình một cái, lo lắng trong lời nói kế tiếp sẽ làm cho hắn cảm thấy buồn bực.

“Vì sao?”

Lưu Hâm gãi gãi đầu, “Cái kia, thuộc hạ nghe nói thân mình của Xích Dương công chúa mấy ngày nay thật không tốt, hôm qua Đại công chúa đi một chuyến cũng không có gặp được người.”

Hạ Thượng Vũ đau đầu, “Lần trước trẫm thỉnh nàng vào cung nàng không thoải mái, lần này vẫn là không thoải mái? Cung Thần Tịch bạo ngược trước kia đi đâu mất rồi?”

Lưu Hâm âm thầm oán thầm, Hoàng thượng thà chịu đối mặt với Xích Dương công chúa điêu ngoa kia cũng không nguyện ý nàng bị bệnh. Này không phải là giống như chính mình chịu tội sao, xứng đáng sao?

“Khụ khụ, Hoàng Thượng, việc này thuộc hạ khó mà nói, kỳ thật người của chúng ta mật báo Xích Dương công chúa cũng không có gì, bất quá chính là lười biếng, ngự y mà Đại công chúa phái đi đã khám qua, kết quả vẫn là giống nhau, Xích Dương công chúa thân trúng kịch độc, lại sẽ không trí mạng...... Thuộc hạ đoán có thể là bởi vì trúng độc, Xích Dương công chúa mới lười biếng, làm sao cũng không muốn đi.”

Nhắc tới vấn đề này Hạ Thượng Vũ càng thêm phiền chán, “Ngự y rốt cuộc ăn cái gì, ngay cả độc gì cũng giải không được.”

“Hoàng Thượng bớt giận, nhóm Thái y đã muốn thực cố gắng, chính là Xích Dương công chúa độc tố nghe nói thật sự là cổ quái, ngay cả Lục công tử Hứa Phi Sương trong phủ công chúa đều không có biện pháp.”

“Hứa Phi Sương cũng không có biện pháp?”

“Đúng vậy, kỳ quái là Hoàng Phủ công tử trở về một lần lại vội vàng rời đi, thần sắc tựa hồ cũng không có gì không ổn, thuộc hạ lớn mật đoán tánh mạng Xích Dương công chúa không lo, cho nên Hoàng Phủ tướng quân mới yên tâm rời đi.”

Hạ Thượng Vũ ai thán một tiếng, thật sự là đau đầu.

“Hoàng Thượng, thuộc hạ cho rằng Xích Dương công chúa không có cùng người kêu khổ, Hoàng Thượng người cũng nên mở một con mắt nhắm một con mắt, ra lệnh cho người ta ban cho nàng một ít dược liệu trân quý biểu hiện sự nhân từ cùng ưu ái của Hoàng Thượng thế là đủ rồi.”

“Ai!”

Hạ Thượng Vũ nhìn một đống tấu chương trên bàn kia liền đau đầu, mấy việc quốc sự còn không xong...... Ai, thôi, thôi, trước kệ nàng đi.

Thơi điểm Hoàng Phủ Cảnh Hạo cũng không khẩn trương hắn cũng không cần phải khẩn trương.

......

Thời điểm Hạ Thượng Vũ làm việc tới sứt đầu mẻ trán, thì phủ công chúa bên này.

Hoa viên, bên trong tiểu đình.

Ngũ công tử ngâm thơ, Lục công tử đảo dược, Thủy Yên đánh đàn, Thần Tịch ăn chậm nuốt nhấm nháp mỹ thực......

Còn có nha hoàn xoa bóp chân, cuộc sống như thế thực sự là quá dễ chịu.

Thủy Yên không hổ là hồng bài Vạn Hoa Lâu, giọng hát kia, thật sự là dễ nghe, mỗi lần nghe Thủy Yên ca, tâm trí đều có thể thảnh thơi ngủ, còn ngủ an an ổn ổn.

Này không, một khúc xong, nàng lại đang ngủ.

Tiếng đàn Thủy Yên vừa hết, hơi hơi thở dài, nàng cũng không biết Xích Dương công chúa là sống như thế này.

Thật sự thực lười a, mỗi ngày ngay cả việc trang điểm cũng không muốn họa, tóc thì mấy ngày nay đều giống nhau đều dùng một cây trâm cài lên đơn giản, quần áo hoàn hảo, mặc đều là có người chuẩn bị tốt.

Cuộc sống như vậy nàng cảm thấy có chút an nhàn, lại tựa hồ có chút nhàm chán.

Đương nhiên, nàng tình nguyện nhàm chán, cũng không nguyện ý trở lại Vạn Hoa Lâu đi làm kỹ nữ.

Một trận tiếng bước chân truyền đến, Cơ Tĩnh Viễn cùng Tiêu Băng hai người phong trần mệt mỏi đã trở lại, bọn họ vì đi tra sự việc thích khách kia mà đã năm ngày không hề trở lại.

Thần sắc thoạt nhìn cũng có chút mệt mỏi, sau khi bọn họ bước nhanh đi vào liền thấy Xích Dương công chúa thần thái nhàn tản đang nằm ngủ, Tiêu Băng khuôn mặt vốn lãnh khốc càng thêm lạnh, cả người tản ra hàn khí, nói là muốn đóng bang ba thước cũng còn không đủ.

Lâm Tuấn Thần nhún nhún vai, thấp giọng nói: “Công chúa vừa mới ngủ, nếu như sự tình khẩn cấp thì hãy kêu nàng tỉnh dậy đi.”

Cơ Tĩnh Viễn sắc mặt luôn luôn ôn hòa cũng không thể nào có sắc mặt tốt, dời tầm mắt khỏi khuôn mặt đang ngủ của Thần Tịch có chút cứng ngắc nói: “Đánh thức nàng.”

“Không cần quan tâm, ta tỉnh, có chuyện nói đi.” Trên ghế truyền tới thanh âm nữ tử, lập tức nhìn đến hai mắt nàng đang từ từ mở ra, quét qua hai phu thị liếc mắt một cái, mỉm cười, “Đã trở lại?”

Tiêu Băng ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng, lời nói mang sự châm chọc, “Công chúa thật đúng là thản nhiên.”

“Đúng vậy, chẳng lẽ muốn ta bởi vì một lần ám sát ăn không ngon ngủ không tốt?”

Mọi người nhất thời nghẹn lời, lời này cũng thật có lý.

“Vất vả cho hai người các ngươi, không bằng đi rửa mặt chải đầu một chút trước đi?”

Cơ Tĩnh Viễn hô khẩu khí, tận lực làm cho chính mình bình tĩnh, “Công chúa, sự tình có một chút rắc rối, thích khách là người của Hắc Long bang trong giang hồ mới nổi lên mấy năm nay.”

Hắc Long? Thần Tịch môi đỏ mọng mím lại, “Tên này nhưng thật ra không sai, như thế nào, người của bang hội này rất lợi hại sao?”

Cơ Tĩnh Viễn nhìn nàng liếc mắt một cái, thầm nghĩ: Lợi hại không lợi hại ngươi không phải tận mắt thấy sao, còn hỏi cái gì a.

“Công chúa, lần này chỉ sợ là một kẻ có tiền bỏ tiền ra thuê bọn họ làm việc, Hắc Long bang này hai năm nay còn không có thất bại bất kì lần làm ăn nào đâu.” Thời điểm Tiêu Băng nói lời nói này có chút vui sướng khi người gặp họa.

Thần Tịch thở dài, nếu người khác muốn giết nàng, nàng cũng không có biện pháp làm cho người ta chuyển hồi tâm ý a.

“Công chúa, việc này có lẽ nên thỉnh Hoàng Phủ công tử cho người về hỗ trợ, bằng không, trước mắt người của phủ công chúa còn không có thể cùng người của Hắc Long bang đối chiến.” Lâm Tuấn Thần lo lắng nói.

Thủy Yên cũng thực lo lắng, nàng một chút cũng không hy vọng Xích Dương công chúa có việc, bằng không những ngày an lành của nàng cũng biến mất.

Thần Tịch đánh giá mọi người liếc mắt một cái, vẻ mặt thoải mái, “Không ngại, kệ bọn họ đi. Có bản lĩnh cứ đi giết.”

Ngạch!

Cách đối chiến này cũng quá tiêu cực đi.

Thần Tịch phiêu Tiêu Băng liếc mắt một cái nhẹ giọng nói: “Nếu chỉ là người của Hắc Long bang cũng muốn điều động tới hộ vệ của ta, như nậy những người ở đây lưu lại làm gì đây? Quan viên Hạ quốc lưu trữ làm cái gì? Tính mạng của bản công chúa chẳng lẽ không đáng giá tiền?”

Trong lời nói của Thần Tịch làm cho bọn người Cơ Tĩnh Viễn đều trầm mặc, ý tứ trong lời nói của xích Dương công chúa bọn họ đều hiểu rõ, không chỉ có bọn họ không thể làm cho Xích Dương công chúa có việc, Hạ quốc Hoàng đế cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua tánh mạng của nàng.

Mười vạn tinh binh nhưng là chỉ nghe theo Xích Dương công chúa hiệu lệnh đấy.

Lời nói của nàng làm cho họ đều cảm thấy khó chịu, giống như bọn họ chỉ là một con cờ.

Thần Tịch nhìn Thủy Yên liếc mắt một cái, “Thủy Yên, tiếp tục đánh đàn, ta nghĩ muốn ngủ trưa một chút.”

“Là, công chúa.” Thủy Yên vụng trộm nhìn mấy nam nhân liếc mắt một cái, rất là vô tội tiếp tục đánh đàn.

Cơ Tĩnh Viễn không nói gì, cùng Tiêu Băng nhìn nhau trước sau rời đi, bọn họ bận làm việc vài ngày cũng nên đi rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi một chút

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.