Chiến Thần Bất Bại

Chương 74: Chương 74: Khe hở năng lượng




Tỉnh Hào không dùng toàn lực để bay, hiển nhiên có chiếu cố tới khinh công cấp ba kém cỏi của Đường Thiên. Điều này cũng khiến hắn có cơ hội được nhìn rõ khinh công của Tỉnh Hào trong khoảng cách gần. Khinh công của Tỉnh Hào rất đặc biệt, thẳng tắp như dùng thước kẻ. Nếu gặp vật cản phải chuyển hướng gấp khúc rồi lại theo đường thẳng, vật cản càng lớn góc chuyển càng lớn, cảm giác vô cùng quái dị, thật giống như một người máy cứ bước từng bước một.

Tỉnh Hào để ý thấy Đường Thiên đang quan sát khinh công của mình bèn mở miệng nói: “Khinh công của ta là 【 Xích Bộ 】 di chuyển theo đường thẳng.”

“Vậy lúc tấn công thì sao?” Đường Thiên tò mò hỏi: “Đối phương sẽ rất dễ phòng thủ!”

“Đúng vậy, nhưng đặc điểm lớn nhất của đường thẳng chính là khoảng cách ngắn, tốc độ di chuyển nhanh, nếu có thể tăng tốc độ lên một mức nhất định, cho dù đối phương biết ý đồ của ngươi cũng không thể phòng thủ được.” Tỉnh Hào thản nhiên nói.

“Vậy phải nhanh tới cỡ nào!” Đường Thiên hơi ngạc nhiên, đường thẳng là ngắn nhất, đây là đạo lý mọi người đều hiểu, nhưng trong số các loại võ kỹ, công kích theo đường thẳng lại cực kỳ hiếm thấy. Lý do là bởi nó quá dễ bị kẻ địch nhận ra, trong chiến đấu một khi lộ ý đồ ra cho đối phương cũng đồng nghĩa với việc bản thân rơi vào hoàn cảnh xấu.

“Đủ nhanh là được.” Tỉnh Hào liếc sang khinh công của Đường Thiên, nhíu mày, trên tay lại nhiều thêm vài tấm thẻ hồn tướng: “Đây là mấy tấm thẻ khinh công, ngươi xem xem có vừa mắt loại nào không.”

Bốn tấm thẻ hồn tướng cấp bốn, tất cả đều là thẻ bạc. 【 Đạp Táp Lưu Quang 】, 【 Cánh Đại Bàng 】, 【 Bát Quái Bộ 】, 【 Thiên Lâm Đãng 】.

"【 Đạp Táp Lưu Quang 】chú trọng tốc độ, cũng rất thích hợp chạy đường trường. 【 Cánh Đại Bàng 】có thể bay cao, rất khá, nếu phối hợp với võ kỹ đặc biệt uy lực sẽ tăng gấp bội. 【 Bát Quái Bộ 】biến hóa phức tạp, chú trọng tới thay đổi phương vị nhưng lại rất khó nhập môn. 【 Thiên Lâm Đãng 】thích hợp né tránh trong địa hình phức tạp, mỗi cái đều có ưu điểm khuyết điểm.” Tỉnh Hào giới thiệu.

Đường Thiên suy nghĩ rồi đáp: “Ta muốn Bát Quái Bộ.”

Di chuyển đường dài hắn có đà điểu đồng máy, hai loại khinh công khác đều không thích hợp với phương thức chiến đấu của hắn, chỉ có Bát Quái Bộ hợp với con đường chuyên gia cận chiến của hắn.

Tỉnh Hào không hỏi nhiều, đưa 【 Bát Quái Bộ 】 cho Đường Thiên.

Càng tiến xa về phía trước, thần sắc Tỉnh Hào càng trở nên căng thẳng và cảnh giác, hai tay hắn cũng đặt hờ lên thanh kiếm bên hông.

Viu!

Một bóng đen lóe lên từ trong bóng tối, Đường Thiên thầm cả kinh, chỉ thấy một luồng gió tanh phả vào mặt, tốc độ cực nhanh, hướng tới đột ngột, hắn thậm chí không kịp phản ứng lại.

Một luồng sáng trong trẻo lạnh lùng đột nhiên tách ra trước mặt Đường Thiên.

Bóng đen kia bị chém thành hai nửa.

Kiếm của Tỉnh Hào đã vào vỏ.

Tới tận lúc này tóc gáy Đường Thiên mới đột nhiên dựng đứng lên, sắc mặt đại biến. Nếu không có Tỉnh Hào hắn đã chết! Trong lòng sợ hãi, cúi đầu nhìn xuống dưới chân, bóng đen bị chém thành hai nửa, nửa trên vẫn còn cặp cánh mày đen.

“Là Thâm Địa Biên Bức.” Giọng nói của Tỉnh Hào vang lên bên cạnh Đường Thiên: “Tinh hồn thú cấp năm, tốc độ rất nhanh. Ngươi tìm thử xem, có lẽ có hồn hạch.”

Chẳng trách đáng sợ như vậy, hóa ra là tinh hồn thú cấp năm!

Đường Thiên tái mặt song vẫn cố tự trấn tĩnh, hắn nhanh chóng tìm được hồn hạch của Thâm Địa Biên Bức, như một hạt đậu nành đen bóng. Đường Thiên đưa cho Tỉnh Hào, hắn lắc đầu: “Cho ngươi, nó vô dụng với ta!”

Đường Thiên nghe vậy cũng không nói nhảm, thu lại. Tới tận bây giờ hắn mới hiểu ra, kiếm vừa rồi của Tỉnh Hào nhanh tới mức nào!

Hít sâu một hơi, giáp thân của hắn hiện lên, Khổng Tước Lam màu xanh đậm không chút ánh sáng giữa màn đêm, hắn siết chặt hai bao tay.

“Đi thôi.” Tỉnh Hào không nói nhảm, lại tiếp tục đi tới.

Đường Thiên theo sát phía sau, ánh mắt thi thoảng lại cảnh giác quét khắp nơi, miệng nhỏ giọng hỏi: “Ở đây có nhiều tinh hồn thú lắm sao?”

“Rất nhiều.” Tỉnh Hào đáp: “Cho nên lúc đầu mới cho rằng ở đây có bí bảo. Sau mới phát hiện Tinh Hồn thú thật quá nhiều. Cũng may ở đây đa số đều là cấp thấp, phải xuống sâu hơn mới có một số tinh hồn thú lợi hại. Thậm chí cả các đại nhân vật trong hội cũng không dám đi xuống. Phía dưới rốt cuộc có gì, không ai biết.”

Cấp thấp...

Đường Thiên âm thầm buồn bực, bản thân thiếu chút nữa chết dưới tay một tinh hồn thú cấp thấp...

Cũng may đoạn đường tiếp theo không gặp phải thứ gì đáng sợ, đột nhiên Đường Thiên để ý thấy cách đó không xa có ba mươi cái vũng lớn lớn nhỏ nhỏ, những vũng này nhỏ thì đường kính không tới nửa mét, còn rộng thì hơn mười mét. Đường Thiên có thể cảm nhận rõ ràng được nồng độ năng lượng trong những vũng đó cao hơn những nơi khác nhiều.

Để ý thấy ánh mắt của Đường Thiên, Tỉnh Hào nói: “Đó là hồ năng lượng.”

Nói xong cũng chẳng hề có ý dừng lại, tiếp tục đi tới.

Đường Thiên lấy làm lạ, chẳng lẽ không phải hồ năng lượng à? Đường Thiên đương nhiên nhận ra những hồ năng lượng này là nơi tu luyện chân lực tốt nhất, nồng độ năng lượng của nó đã vượt xa những địa điểm bình thường ở bên ngoài. Những địa điểm thế này nếu ở bên ngoài đã sớm bị những thế lực lớn cướp đoạt. Chỉ có dưới mặt đất đen tối nguy hiểm mới không ai hỏi thăm đến.

Lại đi tiếp khoảng một giờ, rẽ tới rẽ lui, phức tạp tới mức Đường Thiên choáng váng đầu óc.

Đột nhiên, Tỉnh Hào tiến vào một khe nhỏ, cái khe nhỏ tới mức cần nghiêng người mới chui vào được. Trong lòng đất khe hở như vậy nhìn đâu cũng thấy, Đường Thiên vội vàng đuổi theo.

Đường Thiên chui qua khe hở, bị cảnh tượng trước mặt làm cho kinh ngạc tới ngây người.

Vực sâu sâu không thấy đáy, từng đốm sáng màu xanh da trời từ từ bay bổng lên trên, số lượng đốm sáng rất nhiều, như một hải dương màu xanh da trời. Chúng không ngừng bay lên từ sâu trong vực sâu, lại từ từ bay bổng lên bầu trời, dần dần ảm đạm tới khi tiêu tán trong không trung.

Những đốm sáng lớn cỡ hạt gạo đó cứ thế sinh ra, rực rỡ rồi lụi tàn.

“Những đốm sáng đó là năng lượng.” Giọng điệu Tỉnh Hào không giấu nổi vẻ phấn khích: “Tu luyện ở đây sẽ giúp tốc độ tu luyện của ngươi tăng lên nhiều lần. Trên chỗ này là hồ năng lượng nhưng nồng độ năng lượng ở đây lại cao hơn hồ năng lượng cả trăm lần.”

“Trên đời còn có nơi thần kỳ vậy sao?” Đường Thiên lắp bắp hỏi.

Một điểm sáng bồng bềnh bay tới trước mặt hắn, hắn xòe bàn tay ra, tiếp lấy điểm sáng đó. Điểm sáng tạo cảm giác mát mát, vừa chạm vào da, một hơi lạnh truyền qua da tiến vào cơ thể hắn, Đường Thiên chỉ cảm thấy tinh thần chấn động.

“Ta cũng không biết.” Tỉnh Hào lộ vẻ si mê hiếm thấy, song ánh mắt của hắn cũng nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh: “Ta cũng chỉ vô tình phát hiện ra nơi này. Những đốm năng lượng này không có thuộc tính, cấp bậc lại chỉ xấp xỉ cấp bốn, thích hợp nhất với trình độ của ngươi hiện giờ. Với ta nó không mấy tác dụng nhưng so với bên ngoài vẫn tốt hơn nhiều. Ngươi tự tu luyện đi.”

Dứt lời, Tỉnh Hào liền khoanh chân ngồi xuống tu luyện.

Đường Thiên thấy vậy cũng ngồi xuống.

Hắn vừa vận chuyển tâm pháp đã lập tức thấy vài điểm sáng năng lượng như bị thu hút bay về phía mình.

Đường Thiên vô cùng tập trung, hắn chỉ cảm thấy thoải mái không nói nên lời, chân lực tiến vào liên miên không ngớt, chỉ trong chớp mắt, ao đan điền cấp bốn đã chứa đầy chân lực. Đường Thiên ngừng hấp thu những điểm năng lượng đó, bắt đầu vận chuyển chân lực trong cơ thể lưu chuyển theo kinh mạch.

Đường Thiên mới bắt đầu tu luyện 【 Tứ Thiên Long 】chưa được bao lâu, kinh mạch trong tâm pháp cũng chưa khai phá toàn bộ. Chân lực của Đường Thiên tựa như mũi khoan, gian khổ di chuyển trong kinh mạch, không ngừng mở rộng chúng. Quá trình này cực kỳ chậm chạp, theo từng bước tiến hành, chân lực của Đường Thiên cũng nhanh chóng tiêu hao gần hết.

Đường Thiên lại như ngày thường, vận chuyển tâm pháp, không ngừng lặp lại.

Đường Thiên rốt cuộc cũng hiểu vì sao Tỉnh Hào lại tự tin như vậy, tu luyện ở nơi có năng lượng dồi dào như thế này khiến thời gian phục hồi chân lực của Đường Thiên rút ngắn đi rất nhiều.

Quả nhiên là thánh địa tu luyện!

Đường Thiên nhanh chóng chìm trong tu luyện.

Ngày thứ năm.

Tỉnh Hào trợn tròn mắt nhìn Đường Thiên ngồi xếp bằng cách đó không xa, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc. Tu luyện mười ngày liên tục, cho dù là bản thân Tỉnh Hào cũng khó lòng chịu nổi. Tu luyện trong thời gian dài cực kỳ buồn chán, tâm thần dễ bị mỏi mệt.

Cho nên thường cứ qua năm ngày Tỉnh Hào lại trở về nghỉ ngơi vài hôm, đó là cực hạn của hắn.

Không bao lâu sau, thấy Đường Thiên mở mắt, Tỉnh Hào bèn nói: “Ta sẽ trở lại căn cứ nghỉ ngơi một chút, ngươi định làm gì?”

“Ta tiếp tục tu luyện.” Đường Thiên trả lời kiên định: “Ta đem theo lương khô.”

Tỉnh Hào cũng không phản đối, chỉ đáp: “Nếu tâm thần quá mệt nhọc, ngươi cứ nghỉ ngơi đi, tu luyện không phải chuyện một ngày một đêm.”

“Không sao, ta không mệt.” Đường Thiên không nói dối, với hắn, tu luyện năm ngày liền quả không là gì.

Thấy Đường Thiên rất kiên quyết, Tỉnh Hào cũng không miễn cưỡng: “Ở đây rất an toàn, đừng ra khỏi khe hở.”

“Được!” Đường Thiên chân thành trả lời.

Tỉnh Hào dặn dò xong bèn quay người rời khỏi.

Đường Thiên đứng dậy thư giãn thân thể một chút, ngồi liền năm ngày, thân thể cũng hơi tê tê. Hắn đánh quyền vài lần cho thân thể hoạt động thoải mái trở lại rồi mới bước vào cánh cổng ánh sáng.

“Binh đại thúc, trước đây ngươi từng thấy chỗ nào thế này chưa?” Đường Thiên không nhịn được hỏi Binh.

Binh gật đầu: “Đã từng thấy. Đây là khe hở năng lượng, trước kia binh đoàn cũng có một cái nhưng không ở nơi đóng quân này. Ta nhớ rồi, tác dụng lớn nhất của khe hở năng lượng là tẩy rửa thân thể.”

“Tẩy rửa thân thể?” Đường Thiên bị bốn chữ này thu hút.

“Ừ. Thân thể con người rất kỳ diệu, trăm ngàn chỗ lạ. Có một số người trời sinh đã không hòa hợp với năng lượng, bởi vậy tiến độ tu luyện của bọn họ sẽ cực kỳ chậm chạp. Cho dù bọn họ tu luyện ra chân lực nhưng thân thể họ cũng tự động bài trừ những chân lực này. Người nghiêm trọng gần như không cách nào tu luyện võ kỹ. Song những người này lại rất có thiên phú ở phương diện khác.”

“Chẳng lẽ ta cũng thuộc loại này?” Đường Thiên chỉ vào mũi mình.

“Ngươi không phải.” Binh giải thích: “Thân thể ngươi không bài xích chân lực. Thiên phú của ngươi bị coi là kém bởi lực tương tác ngũ hành của ngươi rất bình quân. Nói thật, ta thấy rất lạ về võ kỹ của các ngươi hiện giờ. Trong thời đại chúng ta người như ngươi mới là lựa chọn tốt nhất. Chúng ta cho rằng chỉ có ngũ hành cân đối mới không dễ bị người khác khắc chế.”

“Thế sao thế sao? Hóa ra ta lợi hại vậy à!” Đường Thiên hai mắt tỏa sáng.

“Ta còn không hiểu mấy về võ kỹ hiện giờ, không cách nào giải thích thêm cho ngươi.” Binh nói chi tiết: “Ngươi không cần tẩy rửa thân thể, thân thể của ngươi rất phù hợp với năng lượng.”

Đường Thiên vẻ mặt thất vọng.

“A, ta nhớ ra rồi, khe hở năng lượng còn có thể luyện hồn.” Binh đột nhiên nhớ ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.