Chí Tử Bất Du

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 3

Thời điểm chúng tôi đến Hualien County, đã là sáu giờ tối.

Mấy ngày nay trời mưa to, tôi xem tin tức khí tượng thì, toàn bộ các đài cơ hồ đều là hiển thị một cảnh tượng sét đánh chớp loé mưa giăng mây đen, nhưng mà không ngờ tới ở Hualien County này cư nhiên trời không có mưa? Tuy không mưa, nhưng trong không khí loáng thoáng vẫn nghe được cái hương vị ẩm ướt.

Tôi chán ghét trời mưa, nhưng lại mâu thuẫn thích trời mưa, bởi vì trời mưa xong không khí đặc biệt tốt, bầu trời làm cho con người tôi có cảm giác đặc biệt sạch sẽ.

Tiêu Hoằng đặt trước chính là một gian phòng có gió hiu hiu, tuy rằng khách sạn này không phải kiểu nhà trệt mà là building tám tầng lầu cao, nhưng sàn nhà của phòng chúng tôi lại là chiếu tatami, cửa phòng cũng là cửa kéo, hơn nữa ngay cả sân vườn cũng là phong cách Nhật Bản. Vừa rồi lúc Tiêu Hoằng làm thủ tục đăng ký, tôi vội vàng nhìn vài lần, cảm giác cũng không tệ, rất thích hợp để chụp ảnh.

Buông hành lý, tôi mượn được cái máy ảnh để cùng Tiêu Hoằng đi xung quanh đình viện chụp ảnh, có lẽ bởi vì không phải ngày nghỉ, mà mấy ngày nay mưa to liên miên, bên trong đình viện rộng lớn ngoài chúng tôi ra rốt cuộc nhìn không thấy người khách nào khác.

Cũng may hiện tại là mùa hè, tuy rằng mới mưa xong, nhưng bầu trời vẫn rất sáng, cho nên hiệu quả chụp ảnh xem như không tệ.

Ngắn ngủn một giờ tôi chụp được gần trăm bức ảnh, thế mới cảm thấy mỹ mãn rồi cùng Tiêu Hoằng đến nhà ăn của khách sạn để ăn cơm chiều.

Khách sạn này cho tôi cảm giác đẳng cấp hẳn là rất cao, nhưng là đẳng cấp cao tới đâu quyển menu bình thường cũng là tự mình xem, khác nhau duy nhất chính là đồ ăn thế nào, thái độ phục vụ sinh có tận tâm với thượng đế hay không mà thôi.

Tôi và Tiêu Hoằng hai người lại dùng bàn ăn bốn người, dù sao toàn bộ nhà ăn khách nhân ngồi không đến một phần tư, sinh ý lăn tăn thê thảm, phục vụ sinh cũng sẽ không đến mời chúng tôi di chuyển tấm mông sang chỗ khác.

Trong nhà ăn chính là tiệc buffet kiểu Trung Quốc, còn có thêm kiểu Tây Âu, chủng loại vô cùng đa dạng, nhìn thấy mà con mắt tôi bận bịu túi bụi, cảm thấy mỗi một thứ đều ăn ngon ghê lắm, bởi vậy tôi cùng Tiêu Hoằng mới đi dạo một vòng xung quanh, toàn bộ trên bàn đều bày đầy thức ăn, chính là Tiêu Hoằng chỉ được ăn một miếng nhỏ, còn toàn bộ đều bị tôi chiếm đoạt.

Chúng tôi vừa hưởng dụng bữa tối, vừa bàn bạc ngày mai bắt đầu đi chỗ nào chơi. Tôi rất ít xuất môn, đối với thắng cảnh ở Đài Loan thì không quá quen thuộc, Tiêu Hoằng cũng biết tôi như vậy, cho nên cậu ấy cầm một quyển sổ tay hướng dẫn du lịch Hualien County đến cho tôi, để tôi chọn chỗ muốn đi.

Thời điểm chúng tôi nhiệt liệt bàn bạc (trên cơ bản nhiệt liệt là tôi, Tiêu Hoằng chỉ là phụ trách gật đầu đáp ứng), tôi nhạy cảm phát hiện khách nhân tứ phía dùng ánh mắt tò mò nhìn chúng tôi, dù sao là hai tên đại nam nhân, cũng không phải bởi vì công sự mới đến nơi này, khó tránh khỏi dẫn nhân chú mục.

Tiêu Hoằng đối với mấy loại ánh mắt này là nhìn như không thấy, mà tôi cũng không kém cạnh gì, dù sao cùng Tiêu Hoằng bên nhau, nếu ngay cả vấn đề đối phó loại ánh mắt này cũng không quen, vậy cũng đừng làm cái gì mà đồng tính luyến ái.

Một chút cơm mà phải hai tiếng chúng tôi mới ăn xong, nhưng đã an bài tốt lắm hành trình năm ngày này, ngày mai ngủ dậy chúng tôi sẽ đi Hualien Farglory Ocean Park chơi, đối với màn trình diễn tứ đại chủ đề của họ tôi ôm chặt hứng thú dạt dào.

Nhưng một lúc sau đến phòng, tôi thấy được hình ảnh làm cho tôi dại mắt – nệm ngủ của tôi và Tiêu Hoằng, cư nhiên là bộ đôi?

Tôi từng đi Nhật Bản, cũng từng viết tiểu thuyết kinh dị bối cảnh Nhật Bản, bởi vậy đối với phong tục Nhật Bản ít nhiều cũng quen thuộc một ít. Khi ở Nhật Bản dừng chân, chỉ có với vợ chồng hoặc là tình nhân, phục vụ sinh mới đem đến nệm đôi, khách sạn này tuy rằng là của Đài Loan, nhưng chắc là không đến nỗi ngay cả loại thường thức Nhật Bản này cũng không biết đi? Huống chi tôi và Tiêu Hoằng lại là hai người đàn ông nha!

Nhìn bộ dạng tôi sắp làm rớt cái cằm lên chiếu tatami, cuối cùng Tiêu Hoằng công bố đáp án, “Lúc mình gọi điện thoại đặt phòng, đã nói chúng ta là tình nhân, mình làm sai sao?” Cậu ấy hỏi, vẻ mặt vô tội thanh thuần.

Khóe mắt tôi run run “Cũng không phải không đúng… Chỉ là cảm thấy có chút rêu rao…”

Xã hội hiện tại quan niệm về giới tính đã cởi mở hơn, nhưng vẫn có người kỳ thị đồng tính luyến ái, tôi tuy rằng không quan tâm mình là đồng tính luyến ái, cũng không để ý bị người ta dùng ánh mắt khác thường đánh giá, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ đi rêu rao đồng tính luyến ái, bởi vì như vậy quả thực là khiêu khích tổ chức phản đồng tính luyến ái nói: “Tôi chính là đồng tính luyến ái, khó chịu anh tới chém tôi đi” …

“ Chỉ là như vậy mà thôi, sẽ rêu rao sao? ” Tiêu Hoằng cư nhiên còn sợ thiếu mà cho thêm câu hỏi, hoàn toàn không hiểu tâm hồn bé bỏng của tôi… Được rồi, tuy rằng phần lớn thời điểm thần kinh của tôi cũng là rất to bự.

Nhìn Tiêu Hoằng mang một bộ dáng đáng thương hoàn toàn không biết chính mình làm sai, tôi ngay cả khí lực thở dài cũng không có, đành phải kéo tay cậu ấy, nói: “Quên đi, là mình suy nghĩ nhiều quá, chúng ta đi ngủ đi.”

Nghe được hai chữ “đi ngủ” này, Tiêu Hoằng nguyên bản đang mang một đôi “ảm đạm ánh mắt” trong nháy mắt sáng ngời lên, trong lòng tôi lập tức phát ra cảnh báo, mau chóng bổ sung nói: “Mình nói ngủ, cũng chỉ là đơn thuần ngủ mà thôi, mình cũng không muốn ngày mai cho phục vụ sinh thêm một cái đề tài!”

Tiêu Hoằng nghe vậy, đôi mắt lóe sáng lại trong nháy mắt khôi phục ảm đạm, mân môi không tiếng động chăm chú nhìn tôi, nhưng mà ánh mắt cậu ấy lại bức thiết biểu đạt: “Thật sự không thể sao? Thật sự không thể sao?”

Chợt trong lúc đó, tôi giống như lại thấy được trên đầu cậu ấy ủ rũ buông xuống một đôi tai cún, còn có cái đuôi ngoe nguẩy không ngừng… Vì cái gì gã này ở trong mắt người khác hình tượng ít lời lãnh đạm, bất cẩu ngôn tiếu mà khi tôi nhìn đến, lại luôn đáng yêu như thế? Chả lẽ đây là “Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” trong truyền thuyết sao?

Tiêu Hoằng không biết hiện tại trong lòng tôi sóng cuộn mãnh liệt, còn tưởng rằng tôi trầm mặc là vì không vui, vội vàng đoan đoan chính chính ngồi vào trên giường, dùng sức vỗ vỗ nệm bên người.

“ Hàn Sanh, chúng ta ngủ đi, đơn thuần ngủ!”

Thấy thế, tôi cuối cùng nhịn không được cười ra tiếng – quên đi, dù sao Tiêu Hoằng đã nói chúng tôi là tình nhân, lại ở nhà ăn dẫn nhân chú mục như vậy, cho dù cho phục vụ sinh tiếp tục nảy sinh đề tài cũng không có cái gì ghê gớm lắm.

Liên minh phản đồng tính luyến ái, các người muốn chém thì chém đi!

Tôi ngồi vào bên cạnh cậu ấy, nâng tay nhẹ nhàng chạm vào hai má lạnh như băng của cậu ấy… Làm sao vẫn lạnh như thế a? Là do thời tiết sao?

“ Hàn Sanh?” Tiêu Hoằng nhìn tôi, vẻ mặt bất an không yên.

“ Thôi, ngẫu nhiên cho người khác chế tạo một ít đề tài cũng là một loại việc thiện.” Tôi thuận thế một phen ôm lấy cổ Tiêu Hoằng, hôn lên bờ môi của cậu ấy.

Đôi mắt vàng lục của Tiêu Hoằng, vừa rồi mới không ngừng ảm đạm nay lại sáng lên, nhưng mà tôi nghĩ hiện tại quang mang trong mắt cậu ấy tạm thời hẳn là sẽ không tiêu thất.

Tiêu Hoằng đầu tiên là sửng sốt, hai mắt lập tức toát ra tia sáng chói chang, lập tức ôm lấy tôi.

“ Hàn Sanh, mình yêu cậu… Chỉ cần có thể ở bên cạnh cậu…” Giọng nói của Tiêu Hoằng nhỏ đi, lập tức ở trên mặt tôi hạ xuống những cái hôn nhẹ nhàng dịu dàng.

Tôi vốn đang muốn hỏi cậu ấy kế tiếp định nói lời ngon tiếng ngọt gì để dụ dỗ tôi, tuy rằng tôi là đàn ông, nhưng mà cũng không có một cái pháp luật nào quy định nam nhân không thể thích nghe lời ngon tiếng ngọt đi?

Nhưng tôi còn không kịp mở miệng, một trận kích thích mãnh liệt làm cho đầu óc tôi trống rỗng – cách áo sơmi mỏng manh, Tiêu Hoằng há mồm hàm vào bộ vị mẫn cảm nho nhỏ trước ngực tôi, đầu lưỡi mềm mại liếm láp, không bao lâu, điểm đỏ trước ngực chậm rãi đứng thẳng trong miệng cậu ấy, ẩn ẩn còn có loại cảm giác trướng đau.

“ Ưm…” tôi cắn môi dưới, chỉ cảm thấy hai má mình nóng bỏng nóng bỏng, tựa hồ tùy thời đều có thể bốc cháy lên.

Bất tri bất giác, áo tôi bị bỏ qua một bên, quần lót và quần bò cũng bị tuột đến đầu gối, ngón tay Tiêu Hoằng tham nhập oa huyệt buộc chặt ở phía sau, ban đầu chỉ là nhẹ nhàng mà co rút, đến lúc chỗ đáng xấu hổ kia dần dần bị tiết tấu của cậu ấy mềm hoá, động tác ngón tay đột nhiên nhanh hơn, đồng thời cậu ấy cúi đầu vùi vào giữa hai chân tôi, hàm trụ hạ thể đang bành trướng một nửa, đong đưa đầu dùng sức hút.

“ Ah ah! Ưm…” toàn thân tôi kịch liệt run run, khóe mắt phiếm nước mắt vui thích, hai tay nắm chặt tóc Tiêu Hoằng, muốn cậu ấy càng kịch liệt, càng kịch liệt một chút!

Nhưng ngay lúc tôi cảm thấy cao trào sắp đến, Tiêu Hoằng bỗng dưng đình chỉ động tác, ngón tay và đầu lưỡi tất cả đều rời khỏi cơ thể tôi.

Tôi hô hấp cuồng loạn, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cậu ấy, mà Tiêu Hoằng thì cúi đầu hôn lên khóe mắt phiếm hồng của tôi, chậm rãi kéo quần xuống, rồi kéo mặt tôi đến gần bộ vị cương cứng của cậu ấy.

Tôi hơi ngập ngừng một chút, Tiêu Hoằng rất ít bảo tôi giúp cậu ấy làm loại chuyện này… Tôi vốn muốn cự tuyệt, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu giống con chó nhỏ của cậu ấy thì, một câu cự tuyệt chung quy cũng không nói ra miệng, chỉ là trong lòng thở dài một tiếng, há mồm hàm tính khí cứng rắn vào thật sâu trong yết hầu.

Kỹ thuật khẩu giao của tôi rất kém cỏi, có thể nói là chỉ biết dùng đầu lưỡi liếm liếm rồi thêm vài cái ngậm ậm ừ, dù sao tôi rất ít làm chuyện như vậy, nhưng Tiêu Hoằng cũng không so đo vấn đề kỹ xảo của tôi, rất nhanh, bộ vị cương cứng của cậu ấy trong miệng tôi càng thêm bành trướng.

“ Tốt lắm, Hàn Sanh.” Tiêu Hoằng ôn nhu nói, rút tính khí ra khỏi miệng tôi, dẫn dắt tôi ghé vào trên tấm nệm mềm mại.

Bàn tay lạnh như băng chậm rãi âu yếm từ bả vai đến lưng tôi, tiếp theo cậu ấy nâng cái mông của tôi lên cao, để một khối nóng rực cứng rắn ở phía sau tôi…

Rõ ràng thân thể cậu ấy lạnh như băng, nhưng mà cũng chỉ có cái chỗ kia độ ấm vẫn như trước, đây là chứng minh nam nhân quả nhiên là động vật tính dục? Tôi hoảng hốt nghĩ, nhưng rồi rất nhanh, đầu óc tôi trở nên trống rỗng.

Namnhân một cái động thân, cường bách khai mở cơ thể tôi, bắt đầu trước sau lắc lư lên.

“ Tiêu Hoằng…!” Đau đớn ngay ban đầu làm cho tôi nhịn không được la lên tên cậu ấy, mà Tiêu Hoằng dường như là muốn an ủi, nhẹ nhàng hôn lưng tôi, nhưng cũng không dừng lại động tác cướp đoạt, ngược lại càng thêm kịch liệt, mãnh lực dùng tính khí đánh tiến trong cơ thể tôi, phát ra tiếng vang thân thể va chạm.

Rất kịch liệt, tôi hoàn toàn theo không kịp động tác cơ hồ muốn xuyên phá cơ thể như thế này, chỉ có thể nắm lấy cái nệm dưới thân, tùy ý cậu ấy một chút lại một chút mãnh lực va chạm.

Không bao lâu, tôi cảm giác được một cỗ nhiệt phun ra lưu tại chỗ sâu trong thân thể, Tiêu Hoằng lại vẫn chậm rãi trừu sáp, bàn tay không ngừng ma sát hạ thể của tôi, cho đến khi tôi cũng phóng xuất ra, cậu ấy mới cuốn tôi lại đối diện cậu ấy, ngón tay mềm nhẹ vuốt mái tóc ướt mồ hôi của tôi.

“ Cậu lại bắn ở bên trong…” Tôi suyễn khí, tôi không quá mức chán ghét loại cảm giác bị dịch thể nam nhân thấm ướt trong cơ thể, nhưng mà cũng không có thích một chút nào.

“ Ưm… Thực xin lỗi.” Tiêu Hoằng ngoài miệng ngay thẳng nhận lỗi, hai tay lại không chút khách khí tách hai chân tôi ra, nhìn bộ vị vừa rồi bị cậu ấy chà đạp.

“ Hàn Sanh, cậu nơi này vẫn rất chặt… Mình muốn nhìn hình ảnh dịch thể của mình chảy ra từ thân thể cậu.”

Nghe vậy, cả mặt tôi đều đỏ lên, “Cậu đang nói bậy cái gì vậy?!” Tôi khốn quẫn muốn khép hai chân lại, nhưng mà chỉ cần dùng một chút lực, sẽ cảm giác chất lỏng chảy ra, cho nên vốn muốn cực lực kháng cự, thế nhưng ngược lại mang theo ý vị dục cự hoàn nghênh.

Ngón tay Tiêu Hoằng vùi vào bộ vị kia, bên trong bị dùng sức nong ra, chất lỏng màu trắng đục ồ ồ chảy ra.

“ Thì ra có nhiều như thế a… Hàn Sanh, cậu xem, chảy rất nhiều ra.”

Này có cái gì hay để cảm thán? Tôi rất muốn hung hăng gõ đỉnh đầu Tiêu Hoằng một cái, nhưng càng nhiều là xấu hổ muốn đào đất chôn mình vào, ngặt nỗi nơi này không có động, cho nên tôi chỉ có thể đem chăn bông bao lấy mặt mình, làm một con rùa đen rút đầu.

“ Hàn Sanh, không cần trốn, để cho mình ngắm cậu mà thôi… Này không có cái gì phải thẹn thùng…”

Thanh âm Tiêu Hoằng ngọt ngào tựa như dỗ dành một cái tiểu hài tử, điều này lại khiến tôi xấu hổ vô cùng, gắt gao giữ chặt chăn bông không chịu thả.

Tôi nghe được tiếng cười trầm thấp của Tiêu Hoằng, điều này làm cho độ nóng trên mặt tôi càng lúc càng cao, bỗng dưng, Tiêu Hoằng bế cả người tôi lên, để cho tôi ngồi ở trên đùi cậu ấy.

Tương phản với độ ấm toàn thân nóng bỏng của tôi, thân thể cậu ấy vẫn lạnh lẽo như cũ, tuy rằng tôi cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mà nhiệt độ cơ thể lạnh lẽo lúc này lại làm cho tôi thực thoải mái…

“ Cuối cùng cậu cũng chịu buông chăn nhìn mình.” Đôi mắt xanh lam bỡn cợt mị mị.

Tôi bất mãn lầm rầm thì thầm: “Cậu nghĩ rằng mình thích ôm cái chăn bông sao? Nếu không phải cậu ” Nói đến đây, tôi cảm thấy thẹn nên rốt cuộc nói không được nữa.

“ Hàn Sanh cậu quá đáng yêu rồi.” Mặt Tiêu Hoằng tựa vào bên vai tôi, cười đến độ ngay cả tôi cũng cảm giác được thân thể cậu ấy chấn động.

Tôi nhích mặt cậu ấy ra khỏi người mình, hai tay dùng sức mân mê hai má cậu ấy, hung tợn cảnh cáo: “Cái gì đáng yêu? Anh tuấn, đẹp trai tùy tiện cậu chọn một cái, chính là không cho phép nói mình đáng yêu!”

“ Hung cung bì, cụ cũng bẩu mình đá yêu…” Hai má Tiêu Hoằng bị tôi vô tình tàn phá, đến nỗi cậu ấy ngay cả một câu cũng nói không rõ ràng, nhưng mà tôi vẫn có thể hiểu được cậu ấy muốn nói cái gì.

Tôi buông hai má Tiêu Hoằng ra, cười với một bộ tiểu nhân đắc chí, “Không có cái gì không công bình, dù sao mình có thể nói cậu đáng yêu, còn cậu không được nói mình đáng yêu là được rồi.”

“ Nha…” Tiêu Hoằng mân môi, ai oán gật đầu.

“ Ngoan, ngoan.” Tôi nhu nhu đầu của cậu ấy một phát, ở trên miệng cậu ấy hôn một cái, cười nói: “Đây là bồi thường cho cậu, đừng khóc nữa.”

Tiêu Hoằng chu môi cao cao hơn, “Một chút không có đủ, Hàn Sanh, mình muốn hôn thêm một chút!”

Người đều sắp ba mươi tuổi, còn thích làm nũng như thế… Nhưng mà người có thể được cậu ấy làm nũng thế này, cũng chỉ có mình tôi đi? Cho nên biết rõ này một cái hôn xuống, chờ đợi tôi lại là một hồi mây mưa thất thường, tay của tôi vẫn là ôm lấy cổ Tiêu Hoằng, lại hôn môi cậu ấy.

Hy vọng ngày mai lúc phục vụ sinh thu dọn, sẽ không bị một đống chăn nệm thảm trạng dọa sợ. Khóe miệng tôi cong lên, có chút ý xấu nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.