Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 94: Chương 94: Chương 94: Cầu xin anh trả lại con cho tôi (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hô hấp của Bạch Dạ Kình trở nên nặng nề hơn rất nhiều. Môi mỏng của anh mím chặt, anh không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt càng ngày càng sắc bén.

Giọng nói của cô có chút nghẹn ngào, ngước mắt đối diện với ánh mắt của anh: “Nhưng mà, ý nghĩa của Đại Bạch với tôi không giống vậy, con chính là cả thế giới của tôi Không có con, thì sinh mạng của tôi, cuộc sống của tôi cũng trở nên vô nghĩa... Cho nên, Bạch Dạ Kình, coi là tôi cầu xin anh, ít nhất là để cho con ở cùng tôi đến 18 tuổi. Tôi bảo đảm, tôi sẽ không giống như anh cấm túc con vậy, ngăn cản con gặp anh. Khi con muốn anh hoặc là anh muốn con, thì con đều có thể tới nơi này của anh ở. Thậm chí, sau này mỗi khi sinh nhật con anh đều có thể ở cùng con, tôi sẽ không tham dự.”

Cô nói xong lời này, thì ánh mắt của anh đã trở nên u lãnh giống như băng vậy.

Những lời này là có ý gì, Bạch Dạ Kình hiểu rõ! Cô muốn con, đồng thời, cũng muốn phủi sạch mọi quan hệ với anh. Bọn họ cùng có thể tham dự vào tương lai hơn mười năm của con, nhưng mà, cô hoàn toàn không muốn để cho anh tham dự vào tương lai của cô!

Anh sẽ không để cho cô được như ý nguyện!

“Xin tôi?” Anh hừ lạnh, giễu cợt nhìn chằm chằm vào cô: “Em lấy cái gì để cầu xin tôi?”

Trừ con ra, thì cái gì cô cũng không có!

“Anh muốn cái gì? Chỉ cần anh nguyện ý cho tôi nuôi con, chỉ cần anh muốn thì cái gì tôi cũng đều nguyện ý cho anh!” Cô kiên quyết nói.

“Đều nguyện ý phải không? Hạ Tinh Thần, nếu như tôi muốn em dùng thân thể của mình cầu xin tôi ở trên giường thì sao?” lúc anh nói những lời này, mỗi một chữ đều trở nên rất nặng nề, thậm chí như ngầm làm cho người ta cảm thấy khuất nhục giễu cợt.

Dường như Hạ Tinh Thần hoàn toàn không nghĩ tới anh sẽ nói ra yêu cầu như vậy, bối rối chớp chớp mắt, sau đó lại trợn mắt nhìn anh. Lửa giận trong lòng của Bạch Dạ Kình đang bùng cháy, khi thấy cái phản ứng này của cô, lửa giận trong lòng lại càng hừng hực cháy lên.

Anh ép tới gần một bước, khóa cả người cô lại ở trước ngực của mình, mở miệng nói: “Tôi có thể cho em thời gian quyết định! Nhưng thời hạn là trong tối nay. Tối nay kết thúc, thì tất cả những lời mà hôm nay tôi đã nói, sẽ lập tức bị hủy bỏ! Đời này, em cũng đừng đến chuyện nghĩ mang con đi!”

“Tiểu Bạch, sao ba còn không đi ra?” Không đợi Hạ Tinh Thần nói gì, bên ngoài, Hạ Đại Bạch đang liều mạng vỗ cửa. Hạ Tinh Thần như đột nhiên tỉnh lại, lùi nhanh một bước. Tựa người vào tủ lạnh, cúi đầu, trong đầu tất cả đều là câu nói anh vừa mới nói kia… dùng thân thể của em… cầu tôi… ở trên giường...

Bạch Dạ Kình không tiếp tục nói với cô nữa, chỉ xoay người đi tới cửa phòng bếp. Không nghe được động tĩnh gì bên trong, Hạ Đại Bạch ở bên ngoài gấp đến độ muốn giơ chân: “Tiểu Bạch, có phải ba lại đang khi dễ Đại Bảo hay không? Không cho phép ba khi dễ mẹ! Con muốn...”

“Ầm” một tiếng, cửa mở được ra, Hạ Đại Bạch đem lời nuốt ở trong cổ họng. Cậu nghiêng đầu nhỏ, vừa vặn đối diện với ánh mắt của ba cậu đang bắn tới, cái nhìn kia, lạnh lẽo nghiêm túc, cậu bị anh dọa sợ, khiếp đản rục cổ lại, ngay cả hừ cũng đều không dám.

Nhìn có vẻ như tâm tình của Tiểu Bạch không tốt à nha ~

Bạch Dạ Kình không thèm để ý đến cậu, chân dài bước ra, lướt qua cậu, ra khỏi phòng bếp. Hạ Đại Bảo lập tức 'Đông đông đông' chạy vào trong phòng bếp: “Đại Bảo, tiểu Bạch không có khi dễ mẹ chứ ? Nhìn có vẻ như tâm tình của ba rất kém à nha!”

Hạ Tinh Thần sợ con lo lắng cho mình, vội vàng quay lưng lại, điều chỉnh lại cảm xúc. Một lát sau, cười chúm chím cúi đầu nói chuyện cùng con: “Yên tâm đi, mẹ cũng không phải là dễ bị bắt nạt như vậy.”

“Thật?”

“Uhm!”

Hạ Đại Bảo quan sát cô thật lâu, thấy cô cười híp mắt, cũng cười theo. Xoay xoay mũi chân, tham lam nhìn vào trong nồi: “Đùi gà của con được chưa?”

Đến lúc này, Hạ Tinh Thần mới nhớ tới đùi gà, đùi gà vẫn còn chưa nguội. “Con đến phòng ăn chờ đi, mẹ sẽ mang tới ngay.”

“Được rồi. Đại Bảo, con sẽ chờ mẹ à nha ~” Hạ Đại Bạch đưa tay ra làm một cái hôn gió, sau đó mới chạy ra khỏi phòng bếp, hứng thú bừng bừng chạy đến phòng ăn.

... ... ...

Hạ Tinh Thần mang đùi gà từ phòng bếp đi tới phòng ăn, các món ăn cũng đã được dọn lên trên bàn. Tuy nhiên, ngoài cái này ra, thì có một người đàn ông đang ngồi ở vị trí chính. Đèn pha lê sang trọng tỏa ra ánh sáng như ban ngày, càng chiếu rõ khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông đó.

Đèn pha lê sang trọng tỏa ra ánh sáng như ban ngày, càng chiếu rõ khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông đó.

Anh đang dùng bữa ăn, cho dù là lúc này đang tức giận, thì mỗi cái giơ tay nhấc chân cũng vô cùng tôn quý và thanh lịch, hiện ra phong thái của bậc đế vương. Nghe thấy tiếng bước chân cô tiến vào, anh thậm chí còn không thèm nâng mí mắt nâng lên. Tựa như cô chính là không khí, ngay cả nhìn bằng nửa con mắt cũng không thèm.

Toàn bộ không khí trong phòng ăn đều như bị đè nén, đừng nói là quản gia đang đứng bên cạnh để hầu hạ anh, ngay cả Hạ Đại Bạch luôn luôn không tim không phổi cũng đều cảm giác được.

Cậu ai oán len lén dẩu cái miệng nhỏ. Thật vất vả Đại Bảo mới trở lại, tại sao ba phải xụ mặt như vậy, làm cho người ta cảm thấy rất căng thẳng à nha! Đại bảo sẽ không bị ba dọa sợ chạy mất đấy chứ? Ba thật là ngu ngốc, ngay cả biểu hiện dịu dàng ở trước mặt con gái cũng không biết!

Cậu thầm mắng ba mình trong lòng, ngồi ở trên ghế nhi đồng hướng hai móng vuốt nhỏ về phía Hạ Tinh Thần, Hạ Tinh Thần từ từ đi qua, đã có người giúp việc kéo ghế giúp cô để cho cô ngồi xuống. Cô chỉ làm hai cái đùi gà, đều là làm cho con.

“Đại Bảo, mẹ ăn một cái, con ăn một cái...” giọng nói của Hạ Đại Bạch rất thận trọng, vô cùng vô cùng nhẹ, giống như là làm kẻ gian vậy. Cậu chỉ sợ mình mà lớn tiếng hơn, thì sẽ chọc đến pho tượng phật nào đó đang ngồi ở vị trí chủ vị. Khi nói chuyện, còn khiếp đản liếc nhìn người đang ngồi ở vị trí chủ vị kia, thấy thấy cảm xúc của anh không có chút biến hóa nào, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

“Mẹ không ăn, con ăn hết đi.” giọng nói của Hạ Tinh Thần cũng rất nhẹ, đưa đùi gà cho con, tự cầm đũa ăn thức ăn trước mặt.

Cô vốn đang rất đói, nhưng mà, tâm tư bây giờ hoàn toàn không đặt ở trên mấy món ăn. Trong lòng rất loạn, trong đầu đều là câu nói mà anh vừa mới nói kia, dùng thân thể của cô để cầu anh, anh đang nghiêm túc sao? Hạ Tinh Thần cắn đũa, theo bản năng liếc nhìn Bạch Dạ Kình đang xụ mặt kia. Cô không ngu ngốc, đã từng có kinh nghiệm của mấy lần trước đó, cô cảm giác được, người đàn ông này thật sự cảm thấy hứng thú với thân thể của cô.

Nói thật ra, anh là Tổng thống của một nước, là vị tổng thống trẻ tuổi nhất của quốc gia bọn họ, là người được hoan nghênh nhất, cũng là vị Tổng thống đẹp trai nhất. Cho dù là điều kiện bề ngoài hay là phương diện nào, chỉ cần anh muốn ngủ với một người phụ nữ, thì sẽ có rất nhiều người nguyện ý dẫm đạp lên nhau tiến lên. Giới truyền thông cũng không ít lần khảo sát về phương diện này, người đàn ông mà các cô gái trẻ tuổi muốn ngủ cùng nhất, thì số phiếu bầu của anh vĩnh viễn luôn xếp hạng nhất. Hơn nữa, còn vượt rất xa người xếp hạng thứ hai.

Người đàn ông như vậy, ngay cả lần đầu tiên của cô cũng là cho anh. Chỉ cần làm chuyện trước kia thêm một lần nữa, thì cô có thể mang Đại Bạch theo bên mình, dù thế nào thì cô cũng đều không thua thiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.