Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

Chương 143: Chương 143




Vẻ mặt Liệp Ưng không thay đổi ngồi trên ghế sa lon, lưng nửa dựa vào thành ghế sa lon.

Ngũ Nhật ngồi bên cạnh Liệp Ưng, ưu nhã nghiêng chân, cũng là vẻ mặt không chút thay đổi.

“Cạch. . . . . .” một tiếng, cửa mở ra.

Chu Tiêu và Y Sâm từ bên ngoài đi vào.

Vừa tiến đến, Chu Tiêu liền mở miệng hỏi: “Sao rồi, đã xảy ra chuyện gì?”

Liệp Ưng ngẩng đầu, không trả lời vấn đề của Chu Tiêu, mà mở miệng hỏi: “Bên các ngươi thế nào?”

Chu Tiêu nhún vai, “Chỉ tìm được một chiếc bông tai mà Tiểu Thất để lại.”

“Còn nữa, tôi tìm được một tin tức ở trong máy vi tính của Lộ Á Sâm.” Y Sâm cũng ngồi trên ghế sa lon, tự mình rót một chén nước, “Ngày mai trung tâm thành phố Milan!”

Liệp Ưng và Ngũ Nhật đều nhíu mày.

Ngày mai?

Trung tâm thành phố Milan?

Liệp Ưng dường như không nghe được lời Y Sâm, tiếp tục nói “Nói như vậy là không tìm được vị trí của Lộ Á Sâm hoặc là của Tiểu Thất?”

“Không có!” Chu Tiêu lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Ngũ Nhật nói nhận được tin tức quan trọng, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?”

“Bên chúng ta báo lại, ở trung tâm thành phố Milan tìm được một người nghi là Lộ Á Sâm!” Ngũ Nhật nhìn Chu Tiêu, “ Không phải các ngươi cũng ở trong máy vi tính tại phòng của Lộ Á Sâm tra được tin tức gì quan trọng sao?”

Y Sâm ngẩng đầu lên, nhìn Liệp Ưng, “Ưng, cậu cảm thấy người xuất hiện ở trung tâm thành phố Milan thật sự là Lộ Á Sâm sao?”

Liệp Ưng lắc đầu.

Tên Lộ Á Sâm này thật không phải là người đơn giản.

Nếu như tin tức tìm được trong máy vi tính của hắn là thật, như vậy ngày mai ở trung tâm thành phố Milan sẽ xảy ra chuyện gì? Da.nlze.qu;ydo/nn Có liên quan gì đến việc Tiểu Thất biến mất?

Nếu như, tin tức này không phải thật.

Như vậy, Lộ Á Sâm lại muốn làm gì?

“Y Sâm, chúng tôi còn tra được một điểm!” Ngũ Nhật ngẩng mặt lên, vẻ anh tuấn trên mặt tựa hồ vĩnh viễn không chút dao động, “Cái người bỏ tiền mua đầu Lộ Á Sâm, các người có biết là ai không?”

“Ai?” Y Sâm nhìn Liệp Ưng, chợt nảy ra một đáp án trong đầu.

Y Sâm nhướng mày, hẳn không phải là như vậy chứ!

Nếu quả thật là như vậy, thế thì cách làm của tên Lộ Á Sâm lại khiến bọn họ càng không thể lý giải được.

“Anh đoán phải không sai, chính là Lộ Á Sâm!” Ngũ Nhật gật đầu, “Đích xác là hắn!”

Nói chuẩn xác phải là từ khi Tiểu Thất nhận lấy nhiệm vụ này, tất cả bọn họ cũng đã bắt đầu từng bước từng bước đi vào cái bẫy mà Lộ Á Sâm bày ra.

“Hắn rốt cuộc muốn như thế nào?” Chu Tiêu đưa tay ôm ngực, “Bỏ tiền mua đầu bản thân, chính là vì bắt được Tiểu Thất. Như vậy, kế tiếp thì sao?”

“Tôi cảm thấy ngày mai ở trung tâm thành phố Milan sẽ xảy ra chuyện gì đó!”

“Bất kể như thế nào, trước đó phải cứu Tiểu Thất. Tiểu Thất ở trong tay Lộ Á Sâm thêm một giây đồng hồ, cô cũng sẽ nguy hiểm thêm một phần. Chúng ta cũng không thể dự liệu được rốt cuộc Lộ Á Sâm muốn thế nào!” Y Sâm mở miệng, trong lòng lại càng thêm lo lắng.

Dựa theo tính biến thái kia của Lộ Á Sâm, hắn còn có chuyện gì mà làm không được?

Ngay cả chuyện giam cầm cha ruột, sát hại anh em hắn cũng làm được.

Huống chi, bọn họ đều là người giết anh em kết nghĩa của hắn, đoạt quyền lợi của anh em kết nghĩa của hắn đắc tội.

Nếu hắn mà không giết cho thống khoái mới là lạ!

Nếu như là anh em bình thường thì cũng thôi đi.

Nhưng là người anh trai kết bái La Tư Lộ Dịch đã từng có ân với Lộ Á Sâm, dưới lúc Lộ Á Sâm chán nản nhất cứu hắn một mạng.

Đừng nói là một mạng, lúc La Tư Lộ Dịch còn chưa có chết đối xử với Lộ Á Sâm quả thật so với anh em ruột của hắn còn tốt hơn.

Nói hợp ý cũng tốt, nói có quan hệ lợi ích cũng tốt, nhưng Lộ Á Sâm đối với La Tư Lộ Dịch lại thật sự nghiêm túc.

Phải, hiện tại La Tư Lộ Dịch chết ở trên tay bọn họ, Lộ Á Sâm hắn đương nhiên đến báo thù đấy!

“Không sai. Có lẽ Tiểu Thất có thể giữ được chính mình nhưng thời gian càng dài, nguy hiểm lại càng lớn!” Liệp Ưng gật đầu.

Má nó, tên Lộ Á Sâm này thật sự là không chịu được cô đơn.

Từ thành phố A đến Italy, nơi nào có chuyện liền nhất định có một phần của hắn.

Thật sự oai phong ở nước Mĩ đã lâu, thế lực ở các nơi trên thế giới hắn cũng muốn có một chân sao? Thật cho hắn là người nào chứ?

Nói đến thành phố A, Liệp Ưng nhướng mày.

Tin tức cha tổng giám đốc bên kia đã bị hắn đè lại. Lộ Á Sâm hẳn còn chưa biết chuyện của cha hắn.

Hắn chính là không muốn để cha hắn biết. Cha và mẹ kết hôn, hẵn sẽ phải bắt đầu cuộc hành trình đi tuần trăng mật của bọn họ.

Được rồi! Hắn sẽ làm một đứa bé ngoan hiếu thuận, sẽ để cho cha và mẹ đi chơi thật vui vẻ!

Chuyện gì cũng sẽ giao cho đứa con trai này làm thật tốt.

Hắn nhất định sẽ làm cho bọn họ không buồn không lo trải qua một tuần trăng mật lãng mạn!

Về phần, em gái của hắn, Thược Thược. . . . . .

Cũng không biết gần đây em ấy đang bận làm những thứ gì, tại sao không có liên lạc với hắn!

Thời gian bọn họ ước định gặp mặt gần như sắp tới rồi, Thược Thược cũng có thể đến tìm hắn.

Liệp Ưng khẽ thả lỏng.

Hắn nói qua, cho Thược Thược thời gian một năm! Thời gian một năm vừa qua, Thược Thược sẽ gia nhập đội ngũ của bọn họ!

“Ưng, hiện tại làm sao đây?” Chu Tiêu hỏi.

Mặc dù Liệp Ưng ở trong mắt bọn họ chỉ là một đứa bé, nhưng hắn xử sự, gặp chuyện còn bình tĩnh hơn bất kỳ người nào trong bọn họ! Cho nên nói, người lãnh đạo La Tư Sài Nhĩ Đức phải là Liệp Ưng!

“Tiếp tục điều tra vị trí của Lộ Á Sâm!” Cặp mắt Liệp Ưng thoáng qua một tia hung dữ, “Nơi này là Italy, là địa bàn của chúng ta, nếu không tìm được người, như vậy chúng ta cũng không cần lăn lộn ở chỗ này!”

“Dĩ nhiên. Chỉ cần tìm được Lộ Á Sâm, vị trí của Tiểu Thất tất nhiên cũng sẽ biết. Hiện tại trước hết phải tìm được cô ấy!” Chu Tiêu gật đầu =, “Ngũ Nhật, lúc nào người của ngươi có thể mang tin tức trở lại?”

Ngũ Nhật nhún vai, “Mặc dù nơi này là Italy, nhưng Lộ Á Sâm có thế lực ở chỗ này không thì không biết. Nếu không, chúng ta làm sao có thể tìm một người tìm lâu như vậy. Tin tức có lẽ cũng đã tới lâu rồi. . . . . .”

Bốn người lẳng lặng ngồi trên ghế sa lon, từng vẻ mặt đều không chút thay đổi, trong khoảng thời gian ngắn không khí thậm chí có chút quỷ dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.