Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )

Chương 9: Chương 9




Nói xong câu đó ta vốn có điểm hối hận, ta… Ta mới không hi vọng hắn thật sự đi tìm nữ nhân. Chứng kiến sắc mặt của hắn biến thành tái nhợt, tâm ta không hiểu sao bắt đầu đau đớn.

“Cha…”

Hắn một câu cũng không nói, mặt không biểu tình kéo tay của ta tiếp tục đi. Bóng lưng tịch mịch có vẻ càng thêm tịch mịch, có lẽ… Có lẽ ta thật sự không nên nói câu nói kia.

Nói không chừng, nói không chừng hắn cũng nghĩ giống như ta, nghĩ muốn cùng ta một chỗ. Có lẽ… Có lẽ hắn căn bản là không muốn như vậy, không muốn bị một cái nữ nhân cho trói chặt… Có lẽ hắn ưa thích, là nam nhân… Ân, có lẽ… Có lẽ hắn chỉ thích dưỡng tình phụ …

Nhưng mà…, làm một đứa con trai, nói như vậy mới là hiểu chuyện, với tư cách là ba ba, cần phải cảm thấy vui mừng mới đúng, làm gì sắc mặt biến thành khó coi như vậy ah.

Thật sự là không hiểu nổi hắn.

“Ta sẽ kết hôn.”

Nguyên lai hắn đã sớm quyết định rồi… Đợi đã… Hắn… Hắn nói cái gì? Kết hôn?

“Cha?” Ta kinh ngạc nhìn hắn, nhưng hắn vẫn như trước không có xoay người, lôi kéo cánh tay đang cứng ngắc của ta, tay ta đang có xu thế lạnh dần.

“Ta sẽ tìm mẹ mới cho ngươi.” Cúi đầu xuống, nhìn tay ta đang dần trắng bệch trong tay hắn, ta nói không ra trong nội tâm bây giờ là cái tư vị gì, vừa chua xót lại chát. Ba của ta, sẽ thuộc về một nữ nhân khác rồi…

Cố nén cơn đau trong lòng, ta mỉm cười một cái, nhìn thủy thủy cười tủm tỉm nằm ở trong ngực ta: “Như vậy ah, vậy ngươi quyết định là ai chưa? Ta có từng gặp sao? Nàng… Nàng lớn lên xinh đẹp sao? Nàng…”

Lời nói của ta biến mất trong lòng ngực hắn, ta hiện tại rốt cuộc biết cái gì gọi là tâm tình mâu thuẫn. Ta buồn bực ở trong lòng ngực hắn không nòi được lời nào. Chỉ có thanh âm lạnh lùng của hắn truyền từ trên đỉnh đầu ta: “Buổi tối ta muốn dẫn ngươi đi gặp, chính là nàng.”

“Meo…”

Nhìn xem thủy thủy một mực đuổi theo cái đuôi của mình, ta không khỏi bắt đầu hâm mộ nó.

Làm mèo thật tốt, phiền não gì đều không có, chỉ cần có ăn có ngủ sẽ thỏa mãn. Không giống làm người, càng lớn phiền não càng nhiều, nhất là làm nhi tử của Long tây, phiền não đầy trong óc ta, trong đầu ta bây giờ toàn là câu nói lúc nãy của phụ thân.

Ta còn tưởng rằng hắn sẽ dẫn ta đi chỗ nào, nguyên lai hắn đã tìm được đối tượng, hại ta mới vừa rồi còn lo lắng cả buổi, sợ ta nói sai gì. Ta thật sự là buồn lo vô cớ rồi, bằng bản lãnh của hắn, muốn nữ nhân gì mà không có?

“Kỳ Kỳ? Chuẩn bị xong chưa?”

“Ân!” Ta đem bữa tối của thủy thủy chuẩn bị, lại cúi đầu nhìn lại mình, đang chuẩn bị đi ra ngoài, điện thoại vang lên.

Xem xét, nguyên lai là bé heo.

Nhất định là vì thủy thủy a.

Nhìn thủy thủy vui vẻ ăn cá, ta ngồi xổm người sờ lên lông mao của nó.

“Này.”

“Long Kỳ, hiện tại đem đầu của ngươi quay trái ba mươi độ, ngươi sẽ phát hiện một kinh hỉ.”

Nghe cái thanh âm cùng ngữ khí này, nhất định là bé heo đã đến rồi. Bất quá nàng nói kinh hỉ? Ta hiếu kỳ quay đầu…

“Ah ah ah… Ngươi… Ngươi muốn làm gì?”

Đối diện ta là một thanh JWG còn đó không phải là hắc thất tinh đại nhân sao? Nàng nàng nàng nàng lúc nào chạy đến nhà của ta? Vì cái gì không có người phát hiện? Gần đây nhà ta đề phòng không phải rất nghiêm ngặt sao? Như thế nào để nàng lăn vào? Xem nàng mặc một thân áo khoát màu đen đeo một cái kính râm lạnh lùng, thật sự như một sát thủ.

“Làm gì?” Bên kia điện thoại vang lên một tiếng cười lạnh, sau đó ta nghe được “Răng rắc” của súng lên đạn, ta bị hù đến nỗi ra một đống mồ hôi. “Không đem thủy thủy giao ra đây, ngươi đợi ba ba ngươi đến nhặt sác ngươi đi.”

“Có… Chuyện gì cũng từ từ… Cái kia… Đao thương không có mắt… Ngươi… Ngươi không thể nhẫn tâm như vậy, coi chừng súng hỏa ~~~~” Tuy cửa sổ phòng ta là thủy tinh chống đạn, nhưng là… Vấn đề là… Hiện tại cửa sổ của ta đang trong trạng thái mở rộng…

“Long kỳ, đem thủy thủy giao ra đây.”

“Dạ dạ, ta hiểu.” Mạng nhỏ quan trọng hơn ah, nhìn vẻ mặt không hiểu gì của thủy thủy, ta hung ác quyết tâm, một tay ôm lấy nó. Thủy thủy ah, không phải ta không thương ngươi, mà do thời khắc nguy hiểm, ta không thể không làm như vậy.”…(!!), ba phút gặp tại cửa lớn.”

Người đối diện lúc này mới cười thu hồi súng, ta không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. hắc thất tinh này… Thật sự là quá đẹp trai xuất sắc rồi!

“Kỳ Kỳ! Ngươi làm sao vậy?”

Ngoài cửa lại vang lên thanh âm dồn dập của phụ thân, ta ôm chặt thủy thủy đang không hiểu chuyện gì bước xuống lầu.

“Ngươi ôm thủy thủy làm gì?”

“Ngươi không biết là thủy thủy so với ngươi đẹp trai hơn sao?” Nhận được ánh mắt muốn giết người của phụ thân, ta ôm chặc nó chuồn đi, “Là bé heo hỏi mượn, ta chờ ngươi ở cửa ~~~ ”

Thủy thủy đáng thương, sắp bị bé heo ngược đãi rồi, mèo rõ ràng là dùng để đùa a, làm sao có thể bắt chuột? 555555, thủy thủy, ta thực xin lỗi ngươi, đều là ta không tốt, ta quá sợ chết rồi, ngươi chớ có trách ta ah ~~~~

“Kỳ Kỳ, đang suy nghĩ gì?”

“Suy nghĩ tới bộ dáng của mụ mụ.” Ta quay đầu, nhìn thấy phụ thân đang cau mày.

Gặp lão bà… Không, là lão bà tương lai chẳng phải cần thật vui vẻ sao? Vì cái gì một bộ bộ dạng u sầu?

“Cha? Ngươi có phải hay không có tâm sự?”

Thời điểm ta nhìn qua lông mày không tự giác buông ra, hắn ôn nhu vuốt vuốt tóc của ta: “Hài tử trưởng thành sẽ khiến ba ba có tâm sự a. Lúc nhỏ, sợ ngươi bị người khác khi dễ, lại sợ ngươi bị người xấu lừa đi (ai dám lừa nhi tử của lão đại xã hội đen? =_=|||), lại lớn thêm một chút, sợ ngươi ở trường học tìm không thấy bằng hữu, lại sợ lão sư sẽ không thích ngươi, đành phải vì ngươi gọi điện thoại. (vài người bị dọa vài ngày không có đi làm) lên cấp hai, sợ ngươi học cái xấu, trên TV nói đó là thời kỳ hài tử dễ dàng học cái xấu, ta đều lo lắng vài ngày ngủ không được, may mắn của ta Kỳ Kỳ lại nghe lời lại hiểu chuyện ( kỳ thật phái người đem bọn học sinh xấu đe dọa một lần, không cho phép tiếp cận Kỳ Kỳ) lên trung học đây này…”

“Cha…” Hắn càng nói trong nội tâm của ta càng khó chịu, mặc kệ cấp 3 hắn đối với ta là lạnh lùng như thế, nhưng là ta tin tưởng hắn nhất định có nguyên nhân cùng lý do của hắn, ta giữ chặt hắn để trống một tay nắm thật chặt, rất muốn nói với hắn ta không muốn đi gặp nữ nhân kia, rất muốn cùng hắn hai người cùng một chỗ sinh hoạt, không muốn người khác tham gia…

“Kỳ Kỳ.” Hắn cầm tay của ta, thanh âm trầm thấp mang theo một tia khàn khàn, “Ba ba nhất định sẽ đền bù tổn thất cho ngươi, nhất định sẽ làm cho ngươi hạnh phúc.”

Ngữ khí của hắn ẩn nhẫn lấy cái gì ta không biết, chờ ta hoàn hồn, đã đến khách sạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.