Cách Làm Sủng Phi

Chương 67: Chương 67: Chương 68




Tần Thịnh Danh cùng Chiêu Trữ vội vàng đi qua. Hắn cảm thấy nhất định phải răn dạy một phen, tuy rằng hắn rất kính trọng Dương Vạn Hiền, nhưng hai con của hắn ta thật sự quá không biết đúng mực.

Cố Tương thấy Hình Thượng Thiên nhìn mình, cũng nhìn lại, mắt mang theo ủy khuất.

Tâm Hình Thượng Thiên liền nhịn không được đau.

Ngoài cửa tiếng Tần Thịnh Danh răn dạy hòa giọng nam tử bồi tội, còn có tiếng nữ tử cao điệu ồn ào, lại đều không ảnh hưởng đến hai người trong phòng, Cố Tương bĩu môi, đứng dậy gục vào trong lòng Hình Thượng Thiên.

Hình Thượng Thiên vươn cánh tay gắt gao ôm nàng.

Cố Tương rúc trong lòng Hình Thượng Thiên như là sâu lông, vặn vẹo một lát, do dự nói, “Điện hạ...” Kỳ thật lúc Hình Thượng Thiên dẫn nàng đi sơn trang nghỉ hè Cố Tương đã biết, chuyện sắc phong thái tử phi đã không ngăn được nữa. Nhưng nàng nghĩ dựa theo tác phong Hình Thượng Thiên nhiều nhất cũng chỉ thông tri nàng một chút mà thôi, dù sao cho dù Hình Thượng Thiên sủng ái nàng như thế nào, nàng cũng chỉ là thị thiếp. Thời đại này nam nhân có mỹ thiếp vờn quanh là chuyện rất bình thường, không giống hiện đại ngươi còn có thể đi chỉ vào đối phương mắng tiểu tam... Ở đây cho dù nhân gia là tiểu tam, cũng là hợp pháp .

Đây là chuyện ngay cả chính thê đều không có biện pháp can thiệp, đâu chỉ không có biện pháp can thiệp, vì biểu hiện mình rộng lượng còn muốn làm bộ hào phóng đưa càng nhiều nữ nhân xinh đẹp cho trượng phu của mình. Bởi vì này mới là nữ nhân tốt phù hợp thời đại này, mà muốn độc bá nam nhân như Cố Tương vậy, bên ngoài đều là không có thanh danh tốt, đố phụ linh tinh phỏng chừng ùn ùn tới.

Cho nên lúc Cố Tương biết Hình Thượng Thiên ngoại lệ buông chính sự mang theo nàng đi ra ngoài giải sầu liền hiểu được hắn thật là yêu thương mình, đã cố gắng hết sức. Mặc kệ về sau hai người như thế nào, tối thiểu giờ phút này, hắn thật sự để nàng ở trong lòng, không màng thân phận của nàng, không màng nàng chỉ mới sinh nữ nhi cho hắn, cũng không màng ánh mắt người bên ngoài, độc sủng nàng. Nàng thậm chí tin tưởng nếu không bị triều thần bức bách, Hình Thượng Thiên thậm chí sẽ vẫn thủ mình nàng.

Nhưng Hình Thượng Thiên đã không phải thứ tử ngày xưa không người để ý tới, hắn là thái tử Đại Kỳ, có rất nhiều chuyện khiến bản thân bất đắc dĩ.

Hình Thượng Thiên nhìn Cố Tương, cũng là có điểm không biết làm sao bây giờ, thực sợ Cố Tương nháo... Chẳng lẽ phải nàng răn dạy một lần, sau đó như là phụ thân, mỗi lần di nương nào không nghe lời liền vắng vẻ vài ngày? Để nàng ấy biết đúng mực? Tuy rằng biết đây là phương thức mỗi nam nhân đều dùng, không biết vì sao nghĩ đến dùng trên người Cố Tương liền cảm thấy trong lòng vạn phần không đành long. Hắn cũng không muốn như vậy, hắn cảm thấy Cố Tương và hắn không phải là quan hệ nông cạn như vậy, lại nghe Cố Tương nói, “Điện hạ, ngài có rất nhiều phi tần như vậy, có thể quên mất ta hay không?”

“Nói bậy!” Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương không có cáu kỉnh, buông lỏng, nhưng nghe xong lời này lại thực bất đắc dĩ, nhịn không được nói, “Nàng cả ngày suy nghĩ cái gì vậy?”

Tần Thịnh Danh thấy Dương Phong mang theo muội muội Dương Trúc Quân liên tục bồi tội, nhịn không được quát lớn nói, “Dương huynh, ta kính nể Dương tướng quân mới nhắc nhở các ngươi, quản cho tốt miệng mình, đừng để họa từ miệng cũng không biết.” Nói xong liếc nhìn nhã gian phía sau mình.

Dương Phong nhìn theo mắt Tần thịnh Danh, bị dọa hồn phi phách tán, thiếu chút nữa quỳ xuống, không ngờ muội muội vẫn la lối lung tung... Hung ác tâm hung hăng quăng cái tát, “Ngươi thật sự là to gan lớn mật! Mau theo ta về nhà!”

Dương Trúc Quân từ nhỏ được nuông chiều, đâu chịu nổi khí lực này, lập tức choáng váng, ngây ngốc nhìn Dương Phong, “Ca ca, sao ca lại...”

Dương Phong thật sự là hối đến ruột đều tái rồi, không nên nhất thời mềm lòng mang theo muội muội ra ngoài. Vốn nghĩ về sau muội muội vào hoàng cung liền không thể ra ngoài chơi nữa, hắn nhất thời không đành lòng... Thật giận, nếu biết hôm nay vì nhất thời mềm lòng mà gặp đại họa, nếu bên trong thật là thái tử điện hạ, thái tử nhìn muội muội làm trò hề như vậy, về sau còn có thể sủng hạnh nàng?

Càng nghĩ càng kinh hãi, Dương Phong cũng bất chấp trấn an muội muội, dùng ánh mắt trực tiếp kêu tùy tùng dẫn muội muội đi, lại liên tục bồi tội Tần Thịnh Danh, “Tiểu muội trẻ người non dạ, còn thỉnh Tần đại ca... nói tốt vài câu, chúng ta rất đỗi cảm kích.”

Tần Thịnh Danh nghiêm mặt nói, “Đã cập kê còn trẻ người non dạ? Ha ha, Dương huynh, ta đã hết lòng, cái khác liền xem tạo hóa Dương gia.”

Dương Phong còn muốn nói vài câu lời hay, bị dọa xoa xoa mồ hôi, vội vàng đi theo tùy tùng, trong lòng càng bất an... Chuyện này về sau có ảnh hưởng tiền đồ muội muội hay không?

Chờ Tần Thịnh Danh trở lại nhã gian, lại thấy đám người Liễu Chi đứng ngoài cửa nhìn hắn lắc đầu. Hắn híp mắt nhìn qua khe hở, tựa hồ nhìn thấy hai người đang ôm cùng một chỗ khe khẽ nói nhỏ, vẻ mặt Cố Tương ủy khuất, Hình Thượng Thiên phá lệ ôn nhu dỗ. Hắn nghĩ, cừ thật, tần phi mới còn chưa vào cung đâu, bây giờ đã trấn an?

Tần Thịnh Danh nhớ tới ấn tượng của hắn về Hình Thượng Thiên, trầm mặc nội liễm, ẩn nhẫn tàn nhẫn, đã bao giờ nhìn thấy hắn ta ôm một nữ nhân ôn nhu như vậy... Hắn cảm thấy rất đồng tình đám nữ nhân còn chưa tiến cung kia, tháng ngày sau nàykhẳng định không được tốt.

Chờ lúc hồi cung Cố Tương vẫn trong lòng Hình Thượng Thiên, Hình Thượng Thiên cũng gắt gao ôm nàng. Hắn nhìn Cố Tương không khóc không nháo, chỉ ủy khuất nói vài câu chua, hắn dỗ vài tiếng liền ngoan ngoãn nghe lời, trong lòng càng mềm mại, cảm thấy thật sự là không biết đối nữ nhân này làm sao cho thỏa đáng, thực hận không thể ngậm vào miệng, nâng niu không để nàng chịu chút tổn thương.

Trở về, hai người vẫn nhu tình như nước, tựa hồ cảm tình càng sâu hơn một tầng.

Vài nha hoàn thấy đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, Xuân Nha nói với Liễu Chi, “Liễu Chi tỷ tỷ, ta cảm thấy thái tử phi tương lai cũng không vượt qua được nương nương chúng ta.”

Liễu Chi nhịn không được nói, “Ngươi làm sao biết?”

“Bởi vì nương nương chúng ta là tốt nhất.” Xuân Nha vô hạn khẳng định.

Liễu Chi, = =

Chọn Thái tử phi trải qua kịch liệt khắc khẩu rốt cục định ra, là Ngô Lan Hi chất nữ Văn Uyên các đại học sĩ Ngô Hình Chính, một vị khác vốn thực có hi vọng làm chính phi Dương Trúc Quân chỉ được phong lương đệ. Lại nói tiếp kết quả này tuy rằng là phần đông đoàn thể đánh cờ, nhưng vô luận tướng mạo hay tài hoa quả thật Ngô Lan Hi hơn Dương Trúc Quân một bậc.

Phụ thân Ngô Lan Hi Ngô Hình Chỉ là Lễ bộ thượng thư, đại bá phụ là Ngô Hình Chính tiếng tăm lừng lẫy. Lại nói tiếp, nếu không phải nữ nhi Ngô Hình Chính đều đã sớm xuất giá cũng không tới phiên Ngô Lan Hi, bất quá này cũng chính là mệnh. Ngô Lan Hi còn có tài danh, dung mạo xuất chúng, quả thật là chọn lựa tốt nhất.

Chờ thánh chỉ sắc phong đến Ngô gia, cả nhà đều vô cùng vui mừng, này xem như một bước lên trời .

Dung mạo Ngô Lan Hi khuynh thành, tính tình lại dịu dàng thuận theo, qua tuổi mười tám vẫn được phụ luyến tiếc gả đi, thật không ngờ lại chờ được đại cơ hội hôm nay.

Ngày thánh chỉ hạ, Ngô Lan Hi bị này phụ kéo ra ngoài hảo hảo dạy một phen, bất quá muốn hảo hảo phụng dưỡng thái tử, chờ Ngô Hình Chỉ đi ra ngoài phòng trong chỉ còn lại có Ngô Hình Chỉ phu nhân Hoàng thị, nàng cũng là lôi kéo Ngô Lan Hi thủ nói cái khác nói.

“Nữ nhi, vị trí này tuy rằng là thiên đại tôn quý, lại là có chút không xong.” Hoàng thị nhớ tới tin tức hỏi thăm được, liền cảm thấy trong lòng bất an.

“Nương nói vậy là ý gì?”

“ Bên người Thái tử điện hạ có một vị lương đệ họ Cố, đã theo thái tử từ rất sớm, tình cảm không phải tầm thường, nghe nói bấy lâu thái tử kéo dài không lập chính phi chính là vì Cố lương đệ ngăn cản. Thủ đoạn của Cố lương đệ cũng rất cao, có bầu mấy tháng thế nhưng không để ai gần thái tử... Tần phi Đông cung đều là thùng rỗng kêu to.” Hoàng thị càng nói càng thấy gian nan, “Ngươi nhớ kỹ lời của nương, không cần gấp gáp tranh giành tình cảm, lại càng không được bày cái giá chính phi, nhất định phải ở chung thật tốt với vị Cố lương đệ này.”

“Nương, ta đều biết.” Ngô Lan Hi ôn nhu nói.

Hoàng thị thấy Ngô Lan Hi thuận theo như vậy, trong lòng vô hạn không nỡ, nói, “Nếu có khả năng nương thực không hi vọng ngươi gả vào hoàng cung.” Nói xong thế nhưng bắt đầu rơi nước mắt, cắn răng nói, “Nếu không phải tiểu tiện nhân Lan Minh kia không cẩn thận đụng đầu, lưu lại vết sẹo, ta còn muốn để nàng ta thay thế ngươi đi.” Ngô Lan Minh là đường muội Ngô Lan Hi, là nữ nhi đệ đệ Ngô Hình Chỉ. Ngô gia tổng cộng ba huynh đệ, Ngô Hình Chính, Ngô Hình Chỉ, còn có một vị chính là phụ thân Ngô Lan Minh Ngô Hình Nhân.

Lại nói tiếp Ngô Lan Minh này cũng là người đáng thương. Phụ thân vốn là nho sĩ tài danh lan xa, rất được tôn sùng, lại vì một lần bệnh ngoài ý muốn mà chết, chỉ nửa năm mẫu thân cũng đi theo, lưu lại nàng một mình, được Ngô Hình Chỉ nhận nuôi.

Ngô Lan Minh từ nhỏ liền trí tuệ dị thường, mỹ mạo kinh người, vượt trên Ngô Lan Hi nhiều năm. Điều này làm cho Ngô Lan Hi rất không cam lòng, hai người nhìn như hòa thuận, trên thực tế mạch sóng ngầm đã khởi động từ lâu.

“Nương, đây đều là mệnh, ngài cũng đừng đau lòng .” Ngô Lan Hi ôn nhu khuyên Hoàng thị.

Chờ từ phòng Hoàng thị ra, bên ngoài đã tí ta tí tách mưa, nha hoàn Hương Ngưng mang ô cho Ngô Lan Hi lại đây.

Hai người đi trên đường, Ngô Lan Hi nhìn cảnh sắc hoa viên cách đó không xa, trên mặt dần dần hiện lên một chút ý cười tự đắc.

Bên kia, nha hoàn Ngô Lan Minh Thúy Hoàn vừa đổi dược cái trán của chủ tử vừa nhịn không được tức giận bất bình mắng, “Thật sự là nữ nhân tâm địa độc ác, sợ cô nương đoạt danh hiệu thái tử phi, thế nhưng hạ độc thủ như vậy...”

Thần sắc Ngô Lan Minh bình tĩnh, thản nhiên nói, “Ta nhưng thật ra muốn cảm tạ nàng ta, ta vốn còn nghĩ làm sao để tránh tuyển phi.”

“Tiểu thư, ngài còn nói mê sảng ?”

“Ngươi cho rằng thái tử phi dễ làm ? Nghe nói thái tử chậm chạp không muốn lập phi, đều là vì triều thần bắt buộc... Hắn vốn than phận tôn quý, bị bắt buộc như vậy, sao có thể vui vẻ? Mỗi lần nhìn thấy thái tử phi đều nhớ tới mình bị buộc bách bất đắc dĩ thế nào, tất nhiên là tức giận , hơn nữa bên người đã có một vị giải ngữ hoa, ha ha.”Ngô Lan Minh nói tới đây lộ ra vài phần vui sướng, “ Ta nhưng thật ra đợi nhìn Ngô Lan Hi khóc.”

“Tiểu thư, ngay cả thái tử điện hạ ngài cũng không thích, rốt cuộc muốn tìm dạng gì?”

Ngô Lan Minh nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ, nhịn không được nghĩ, nam nhân trong lòng nàng hẳn là đỉnh thiên lập địa như phụ thân vậy, cùng mẫu thân cầm sắt hòa minh, sống cùng nơi, chết cùng mộ, về phần thái tử điện hạ... , thật sự không phải lương xứng của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.