Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc

Chương 66: Chương 66: Chương 62: Về nhà hôn! (tiếp)




Edit: Tịnh Hảo

Gần năm giờ tối, toàn bộ biệt thự đều sáng rực, bên trong phòng ăn nhà họ Tinh.

Toàn thân Tinh Tử Bằng mệt mỏi xuất hiện trước mặt mọi người, đi theo phía sau là Tinh Nhiên vừa đón ông trở về từ sân bay.

Đặt hành lý xuống ông vọt lên lầu tắm qua loa, thay đồ mặc ở nhà khoan khoái nhẹ nhàng liền vội vã xuống lầu.

Ngồi phía bên tay trái Tinh Hàng Viễn, Tinh Tử Bằng xin lỗi cười.

“Ngại quá đã khiến các con đợi lâu, tới, chú Tinh tự phạt ba ly, bọn nhỏ các con cứ tùy ý.”

Đứng dậy, cầm ly rượu lên, ông uống hết ba ly, một giọt cũng không còn.

Phong Tây dẫn đầu hô to.

“Được, chú Tinh vẫn như vậy chưa bao giờ già, thoải mái, mấy anh em con cũng không thể rớt lại phía sau, chúng ta cùng nâng ly với ông nội, chú Tinh, dì Như, anh hai Tinh…”

Noãn Noãn phấn khởi đã cầm ly ở trong tay chờ Phong Trác điểm danh tên cô, ngoài dự đoán.

Phong Tây bỏ qua cô, nói tiếp.

“Chúc cô gái Tinh Tiểu Noãn đáng yêu xinh đẹp thông minh nhất vũ trụ của chúng ta tân hôn hạnh phúc, cạn ly—.”

“Cạn ly—.”

Mọi người hoan hô đều nâng ly lên, bảy tám cái ly thủy tinh đụng vào nhau, âm thanh giòn tan dễ nghe.

Để lại Noãn Noãn sững sờ tại chỗ, dở khóc dở cười, nhưng cô xoay chuyển rất nhanh liền khôi phục vẻ bình tĩnh, không sai bây giờ cô đã kết hôn, mọi người thành tâm chúc cô tân hôn vui vẻ hạnh phúc, cô phải tiếp nhận không phải sao, vì đây là lời chúc phúc.

Đứng lên cô rất nghiêm túc nói.

“Cảm ơn, cảm ơn mọi người chúc phúc, con sẽ nỗ lực, ly này con sẽ uống hết, mọi người cứ tùy ý.”

Ngửa đầu, uống hết sạch ly rượu đỏ trong tay, hào phóng nghiêm túc, Tinh Tử Bằng nhìn thấy rất vui mừng.

Nhưng mùi vị của rượu là gì?

Sao lại quá ngọt, chép miệng, nâng cái ly lên nhìn kỹ, nhất thời cô bùng nổ.

Cắn răng nghiến lợi cô nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông căm hận rống to.

“Cậu là tên khốn kiếp, ai cho cậu đổi rượu thành nước ép nho hả?”

“Thái tử gia nói rồi, không cho phép vị thành niên uống rượu, đây cũng là vì muốn tốt cho em, nếu để cho anh ấy biết hẳn là em rất rõ ràng hậu quả ra sao…”

Trong lòng mọi người đều biết rõ hai chữ kia mà Phong Tây không nói rõ là gì.

Anh ta mỉm cười, anh ta nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng xinh đẹp của Noãn Noãn, ánh mắt thâm thúy như có ngọn lửa chuyển động, trái tim co rút đau đớn, đáy mắt ảm đạm thoáng qua vẻ bất cần đời ngày thường.

Lợi hại, lấy Chiến gia ra dọa cô, có cây đại thụ lớn phía sau.

Cô mỉm cười, cô nhịn.

“Không uống thì không uống.”

Noãn Noãn tức giận gắp một cục thịt bò to vào trong miệng nhai, hai mắt giống như hai súng phun lửa nhìn chằm chằm Phong Tây, hận không được giờ phút này đốt anh ta thành tro bụi.

Một ông cụ với một đôi vợ chồng trung niên và bốn người đàn ông có phong cách khác thường ưu tú, ở bên kia cực kỳ náo nhiệt uống rượu nâng ly, nói chuyện tin tức.

Bên này, hai cô gái xinh đẹp quét sạch hai bình thủy tinh nước ép nho.

“An An, ngày mai tớ bắt đầu đi học, SU-PER liền giao cho cậu.”

“Không thành vấn đề, dù sao gần đây tớ cũng không có chuyện gì, đang trong kỳ nghỉ phép.”

Hôm nay Chiến Tả muốn gặp một khách hàng quan trọng nên không có tới, cô coi như cũng tránh được một kiếp nạn, bằng không thật không biết anh ta và Đông Phương Nghiêm Hàn gặp mặt lại sẽ đánh nhau thành cái dạng gì.

Noãn Noãn cau mày, công việc của Thiên An An điên cuồng một năm 365 ngày đi làm đều không dủ dùng, sao lại có chuyện nghĩ phép chứ, suy nghĩ chốc lát cô kiên định gật đầu, nhất định là do anh họ Chiến Tả huyên náo.

“Noãn Noãn, ngày mai sẽ phải đi học, sao lại không thấy Chiến đại nhân nhà cậu?”

Đừng nói, buổi sáng hôm nay cô thật còn thấy Chiến Vân Không ở dưới tập đoàn Đông Phương.

Miệng nhồi nhét toàn thịt, mơ hồ không rõ nói.

“Không biết, có thể bận việc.”

Không đề cập tới người đàn ông này thì không sao, hiện tại nhắc tới ngược lại có chút bắt đầu nhớ nhung rồi, mặt đỏ đến mang tai.

Người con gái xinh đẹp, đôi mắt trong veo mênh mông.

Mắt cong lên cười, mũi cao khéo léo, đôi môi màu đỏ hồng, một nét đẹp thanh thuần chứa đựng vẻ mê hoặc giống như một tinh linh xuống phàm trần.

An An nhìn đến choáng váng, môi buông lỏng nhịn không được bật thốt lên.

“Noãn Noãn cậu chính là mầm gieo họa, thua thiệt có thủ trưởng Chiến trấn giữ cậu, đoán chừng chỉ có anh ta mới có thể thu phục được yêu tinh cậu, quá mị hoặc lòng người rồi.”

Thật may mình là con gái.

“Ha ha, quá khen quá khen tiểu nữ tử ở đây cảm ơn cậu trước, tớ nghe nói trường đại học quốc lập Trung ương có khóa huấn luyện quân sự vô cùng nghiêm khắc, tớ có thể không tham gia huấn luyện quân sự trực tiếp nhảy qua không?”

Bây giờ mặc dù đã là tháng chín, nhưng cuối thu sẽ nắng gắt, đứng ở dưới mặt trời từ sáng đến tối suốt một tháng, cô sợ rằng cô sẽ bị cắt xén đi một lớp da.

Ngón trỏ khẽ đẩy nhẹ trán cô.

“Nghĩ gì thế, học sinh mới nhập học của trường đại học quốc lập Trung ương phải tuân thủ quy định nghiêm khắc thứ nhất chính là không cho phép xin nghỉ trốn học huấn luyện quân sự, ngoan, sớm dẹp bỏ ý tưởng này đi, yên tĩnh vượt qua đợt huấn luyện, ngày sau đại tiểu thư muốn làm gì cũng được.”

Không nói, đáy lòng nói thầm, chắc chắn chạy không thoát, vậy thì có biện pháp gì để cho mình có thể sống tốt hơn một chút trong một tháng.

“Lần này huấn luyện viên là bộ đội nào?”

“Nghe nói là từ tổng tập đoàn quân đội chọn người bên trong, cụ thể một chút?”

Ngoắc ngoắc đầu ngón tay ý bảo cô tới gần, An An lại gần bên tai cô, nhỏ giọng nói.

“Nghe nói hình như là anh hai của cậu dẫn đội, đừng quá tưởng thật nha tớ chỉ nghe nói thôi, cậu có thể dò xét anh hai cậu, trong lòng sẽ có được đáp án.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.