Bó Tay Chịu Trói

Chương 5: Chương 5: Chương 3:




Edit: Tử Linh Tịch Nhan (crazy_crazy)

Beta: Hoa Hồ Điệp

Kiều Tịch hỗn loạn mở mắt ra, ý thức cũng dần dần hiện lên, cảm giác thân thể như vừa thi chạy 2000 m, đau mỏi như sắp tan rã.

Đại giới của việc say rượu chính là đầu của cô cùng thân thể đều giống như bị xe lu nghiền qua, đầu đau muốn nứt thêm cả người đau mỏi không thôi.

Cô dụi dụi con mắt, miệng phát ra thanh âm khó chịu, hồi ức cũng như thủy triều ập đến.

Tụ hội, rượu, lẻ loi một mình, điện thoại trong nhà, còn có... Trên giường bỗng dưng xuất hiện mỹ nam.

Trên chiếc giường king site hỗn độn chỉ có mình cô, dưới chăn là thân thể trần truồng, trắng muốt.

Tối qua thật đúng là điên cuồng, cô thế nhưng lại bị sắc đẹp mê hoặc đến đầu óc choáng váng, thế cho nên buổi sáng ở đâu cũng không biết.

Cô nhẹ nâng đầu, chống cánh tay dựng nửa người lên, đập vào mắt cô là một căn phòng rất lớn, không khác biệt phòng cô thuê lắm.

Đồ đạc mang phong cách đen trắng, sắc thái sáng ngời, hào phóng, đường cong đơn giản, toàn bộ không gian mang vẻ nhỏ nhẹ thanh thoát, thoạt nhìn không gian nói không ra được cảm giác sung sướng, thảm lông dày màu trắng trước cửa trên mặt đất, theo ánh sáng nhìn về phía cửa sổ, cô nhìn thấy một bóng dáng trầm mặc đứng thẳng ở đó.

Người phụ nữ mặc trang phục màu xanh chừng 40 tuổi tiến lên hai bước, khuôn mặt nghiêm túc không có biểu tình gì, nhìn cô bằng ánh mắt rất là kỳ quái, giống như cô là động vật quý hiếm.

Hẳn là kỳ quái đi... Trên giường đột nhiên xuất hiện một phụ nữ...

Chị kính cẩn hướng về phía Kiều Tịch gật đầu một cái, thanh âm thanh lãnh: ”Tôi là quản gia nơi này, Trần Lệ, cô có thể gọi tôi là chị Trần.”

Nằm ở trên giường Kiều Tịch đầu tiên là ngốc một chút, nếu có hiệu quả hoạt hình, như vậy bối cảnh cô bây giờ chính là bút họa đen trắng đơn giản, mà cô là diêm nhân đầu bốc hơi...

Cô ngây người nửa ngày mới lên tiếng: “... chị Trần, sáng khỏe.”

Giật mình! Giọng cô sao lại khàn khàn thế này! ! !

Chị Trần biểu tình không có một tia dao động, chỉ về phía phong tắm nói: ”Nơi này là phòng tắm, bên trong đã chuẩn bị sẵn quần áo, rửa mặt xong sẽ có người mang cô đến phòng ăn.”

“... Khụ khụ, cám ơn.”

Chị Trần nhẹ nhàng hướng cô gật đầu, thái độ lễ độ mà không mất cao nhã, chắc đến tuổi tác nhất định mới có được loại khí chất ưu nhã này, thẳng đến khi chị nhẹ nhàng bước ra ngoài, cô dúi đầu vào chăn cọ cọ.

A a a a, thật là mất mặt!

Đáng lẽ mở mắt ra sẽ thấy một người đàn ông! Sao phòng lại không có một bóng người!

Đã vậy lại có một phụ nữ đứng ở góc phòng chờ cô tỉnh dậy... Đêm qua sẽ không phải là cô ảo tưởng chứ, Kiều Tịch ôm chăn suy nghĩ miên man.

Đi ra khỏi phòng, chị Trần rơi vào trầm tư. Bắt đầu từ khi thiếu gia 10 tuổi, chị chăm sóc từ sinh hoạt đến cuộc sống thường ngày của anh, nhiều năm như vậy mà thiếu gia vẫn thanh tâm quả dục, đừng nói là chị, ngay cả đại ca của thiếu gia cũng chưa bao giờ có quá nhiều tiếp xúc thân thể, thiếu gia không thích người khác đụng chạm thói quen này giữ vững nhiều năm, lần này không chỉ chạm phụ nữ mà còn mang về nhà, chuyện này quả thực quá mức dị thường.

Cô gái này này rốt cuộc là vô tình hay bị người khác phái đến, điểm này, chị muốn hảo hảo điều tra.

Bước vào phòng tắm Kiều Tịch lại bị chấn động, diện tích phòng tắm không nhỏ hơn bên ngoài bao nhiêu, bên trong phối trí xa hoa càng khiến nhân hoa mắt thần mê, Tv Lcd 46 in , nguyên bộ hỗn hợp âm hưởng, mặt trên còn có một cái tủ sách nhỏ, chớ nói chi là cái kia bồn tắm mát xa xa hoa, cũng thật là biết hưởng thụ.

Cuối cùng Kiều Tịch quyết định dùng vòi hoa sen xối qua một chút thân thể là được rồi.

Cô rửa mặt sau đó thay quần áo đã được chuẩn bị sẵn, nhìn không ra kiểu dáng, nhưng thật vừa người, thoải mái.

Dựa theo trình độ lửa nóng tối qua, quần áo của cô chắc chắn đã hỏng, sáng nay trên giường dưới đáy đều rất sạch sẽ, rõ ràng cho thấy có người quét quá , nghĩ đến đây cái tình huống Kiều Tịch trong lòng chỉ có một chữ có thể biểu đạt tâm tình của cô.

Cái này biệt thự ước chừng có hai tầng, phòng ngủ này được đặt ở tầng hai, phòng dùng gỗ thô nối tiếp thành sân phơi, nhìn ra ngoài có thể nhìn thấy núi cao nguy nga, tráng lệ ở đối diện cùng chân núi ba quang liễm diễm xanh nhạt, phong cảnh tốt đẹp.

Hai tầng lầu trung gian có cầu thang màu đen trang hoàng tinh xảo, lầu một tầm nhìn rất tốt, đứng bên cạnh tảng lớn qua cửa sổ sát đất có thể nhìn đến cảnh sắc bên ngoài.

Phòng ăn ở lầu một, trên bàn cơm rộng rãi bày khoai lang lạc, trứng gà nhuyễn bính, bắp ngô yến mạch chúc cùng sữa, ở bên cạnh chính là phòng bếp, sàn lát đá cẩm thạch đen bóng, bên trên đài sạch sẽ sáng ngời, sạch sẽ quả thực đồ ăn đều lòe lòe tỏa sáng.

Tổng thể mà xem xét, người đàn ông kia là rất chú trùng sinh hoạt phẩm chất.

Dùng cơm xong chị Trần nói với cô, anh kia muốn gặp mặt cô, khách tùy chủ tiện, cô suy nghĩ một chút liền đáp ứng.

Phòng khách rất lớn, lầu hai trang trí so với lầu một còn muốn tinh xảo hơn, sàn gỗ màu đen cùng sô pha rộng rãi mang phong cách Châu Âu, còn chưa kịp chiêm ngưỡng hết cô liền bị đưa tới đứng trước cửa sổ sát đất nhìn về người con trai hấp dẫn phía ngoài cửa sổ.

Anh mặc áo sơ mi đen cùng cùng quần âu dài nghiêng người mà đứng, trên áo sơmi cúc áo một viên một viên bấm chặt chẽ, hai tay lộ ra bên ngoài cùng cổ trắng nõn mê hoặc chúng sinh, thẳng đến chị Trần lên tiếng anh mới chậm rãi quay đầu nhìn về phía cô.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.