Bản Sonata Đào Hôn

Chương 11: Chương 11




Cơm nước xong xuôi, Mễ Tình đi tắm.

Chỗ bị Bàng tổng sờ có cảm giác nhớp nháp, cô xoa xà phòng, rửa đi rửa lại nhiều lần, đến khi nguôi bớt cảm giác ghê tởm.

Về tới phòng, cô đắp mặt nạ dưỡng da, mát xa bằng tay. Cả ngày hôm nay làm cho cô mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, tay phải cô cầm ống massage, lăn đều trên mặt, còn tay trái lướt weibo của Anh Thỏ.

“Chân vịt xào khoai tây bơ, cùng với sốt cam, vô cùng ngon miệng _[ hình ảnh ]”

Mễ Tình nhìn chằm chằm hình ảnh hít mũi một cái, cô cũng muốn ăn vịt khoai tây bơ. Không lâu trước đâu cô còn mặc lễ phục xinh đẹp ngồi ở phòng cao cấp ăn cơm Tây, hiện tại lại chôn thân ở địa phương này, ăn mì tôm sắp hết hạn..

Cô rời khỏi Weibo, bắt đầu nhớ lại món đậu phụ Ma bà và sườn heo hấp lúc nãy.

Hôm sau, Tiêu Cố dẫn chó về, đưa Mễ Tình đến tiệm Xuyến Xuyến nhận việc.

Lúc này cửa hàng còn chưa mở cửa, trong đại sảnh chỉ có vài nhân viên phục vụ. Gặp Tiêu Cố và Mễ Tình đi vào, mọi người đều mở to hai mắt nhìn họ chằm chằm, đều tò mò muốn chết nhưng lại không dám mở miệng hỏi.

Tiêu Cố không thừa nước đục thả câu, đi thẳng vào vấn đề nói: “Giới thiệu cho mọi người, đây là Mễ Tình, bắt đầu từ hôm nay sẽ hỗ trợ trong tiệm một thời gian.”

“Cái gì?!” Tiểu Đức tử lần trước phục vụ cô trong tiệm không nhịn được kinh ngạc hô lên: “Cô muốn hỗ trợ trong tiệm?”

Mỹ nữ trên trời xuống đến đây làm? Chuyện này anh không dám tin!

Mễ Tinh cười cười với anh ta, nói: “Xin chỉ giáo nhiều hơn!”

Tiểu Đức Tử cười bối rối, dựa vào quầy thu tiền. Lâm Tĩnh Dung vốn ở trên lầu, nghe thấy phía dưới có tiếng ồn ào, liền đi xuống dưới nhìn xem: “Chuyện gì?”

Tiếu Cố ngẩng đầu nhìn cô, nói: “Mễ Tình muốn ở trong này hỗ trợ một thời gian, cô giúp cô ấy đi.”

Lâm Tĩnh Dung động tác hơi khựng lại khi đang xuống lầu, chần chừ bước xuống: “Anh để cô ấy hỗ trợ ở đây?” Nhìn kiểu gì thì vị đại tiểu thư này cũng không giống người sẽ làm công việc ở đây.

“Ừ.” Tiêu Cố gật đầu, không giải thích nhiều “Cô ấy được trả lương, nên có chuyện gì cứ việc sai bảo, trăm ngàn lần đừng khách khí.”

Mễ Tinh: “......”

Lâm Tĩnh Dung: “......”

Hiện tại đông người, cô cũng không tiện hỏi cái gì, chỉ có thể gật gật đầu: “Biết rồi.”

Tiêu Cố nghiêng người sang, quan sát đánh giá Mễ Tinh vài lần, nói: “Ở tiệm có đồng phục, tóc phải búi lên, móng tay cũng phải cắt ngắn lại.”

Chân mày Mễ Tinh giật giật, đồng phục của tiệm á?! Cô đã từng thấy, kiểu dáng tạm chấp nhận được, tóc búi lên cũng chả sao, nhưng phải cắt móng tay... Cô cúi đầu nhìn nhìn bộ móng tay được làm rất đẹp, không muốn: “Nhất định phải cắt móng tay sao? Làm móng mất bốn tiếng đồng hồ đấy!”Bỏ qua lãng phí thời gian tiền bạc, nhưng cắt quá ngắn xấu cực kỳ.

Tiêu Cố nhìn cô một cái: “ Cô đã gặp nhân viên phục vụ nào để móng tay dài chưa? Nghề ăn uống chú trọng nhất chính là vệ sinh, để móng tay dài như vậy khách hàng nhìn thấy sẽ nghĩ gì?”

Mễ Tình bĩu môi, đương nhiên là cảm thấy rất đẹp, nói không chừng còn có thể hỏi cô làm móng ở đâu.

Đáng tiếc hiện tại cô không dám công khai ngang nhiên chống đối chủ cho thuê nhà kiêm ông chủ Tiêu Cố, chỉ có thể ở trong lòng nhổ nước bọt.

Tiêu Cố thấy cô dáng vẻ rất không phục , lại bổ sung: “Cắt xong còn phải tẩy hết hoa văn tô vẽ trên móng, không được để có màu.”

Mễ Tình không hiểu, làm nữ phục vụ thì không phải là nữ sinh sao? Móng sơn màu thì sao thế? Sơn màu nhìn bẩn à?

Cô nổi giận đùng đùng nhìn Tiêu Cố, Lâm Tĩnh Dung thấy, vội vàng đi ra hoà giải: “Yên tâm đi, tôi sẽ giám sát cô ấy việc cắt móng tay.”

“Vậy cô đưa cô ấy đi làm thủ tục, chuyện sau đó giao cho cô.” Tiêu Cố giao phó xong, thu hồi ánh mắt rời khỏi Xuyến Xuyến tiệm. Mễ Tình ở trong lòng liếc mắt, làm ông chủ chỉ cần vung tay sai vặt, thật thoải mái.

Nhân viên trong đại sảnh tất cả đều nhìn Mễ Tình, Lâm Tĩnh Dung vỗ tay một cái, nói: “Bây giờ mở tiệm ngay, nên làm gì thì đi làm đi, đừng đứng đây hóng chuyện .”

Chị Dung Dung lên tiếng, mọi người liền lập tức đi làm việc của mình. Lâm Tĩnh Dung nhìn Mễ Tình liếc mắt một cái, đối với cô nói: “Tôi đưa cô đi làm thủ tục.”

“À, được.” Trong lòng Mễ Tình kinh ngạc, cô cho rằng ông chủ nhận người vào làm là được rồi, thế mà còn có cả thủ tục như thật, xem ra Tiêu Cố mỗi ngày chỉ có việc chơi mạt chược.

Lâm Tĩnh Dung đưa cô lên khu làm việc ở lầu hai, đó là một căn phòng lớn. Trong đó có năm, sáu người ngồi trước bàn của mình làm việc. Lâm Tĩnh Dung đưa cô đến trước một nhân viên mặc đồ suit, nói: “Tiểu Thái, đây người ông chủ nhận vào, đưa đến hôm nay, anh giúp cô ấy làm thủ tục.”

Tiểu Thái ngẩng đầu lên, thấy Mễ Tình thì hơi bất ngờ: “Cô ấy à?”

Lâm Tĩnh Dung gật gật đầu:“Ừ, làm nhân viên phục vụ.”

Tiểu Thái gật đầu, nhìn thế nào đều cảm thấy cô không giống một nhân viên phục vụ.

“Trước tiên giao cô ấy cho cậu. Vừa mở tiệm nên tôi hơi bận.” Lâm Tĩnh Dung nói xong, lại nhìn Mễ Tình nói “Cô làm xong thủ tục thì đến tìm tôi.”

“Được.” Mễ Tinh gật đầu, Lâm Tĩnh Dung rời đi. Tiểu Thái đưa tờ đơn cho Mễ Tinh điền, lúc thấy cô ghi tốt nghiệp học viện thì Tiểu Thái có chút không hiểu nổi.

Vì sao một du học sinh học ở nước ngoài phải tới quán của họ làm nhân viên phục vụ? Để trải nghiệm cuộc sống à? Cô thấy không hợp lắm.

Mễ Tình thấy Tiểu Thái đang đọc thông tin của mình thì rõ ràng sửng sốt, nhưng cô ấy không hỏi gì cả, cuối cùng là thở phào nhẹ nhõm, cũng có một chút cảm kích.Tiểu Thái đem tư liệu sửa sang xong, nói với cô: “Làm nghề ăn uống cần giấy kiểm tra sức khỏe, cô cố gắng làm nhanh rồi chuyển lại cho tôi.”

“À....” Mễ Tình suy nghĩ một chút “Cái này thanh toán thế nào?”

Tiểu Thái nói: “Làm xong một năm có thể thanh toán, giấy kiểm tra sức khỏe hằng năm đều phải làm lại, sau khi xử lí xong chi phí phát sinh.”

Mễ Tình gật đầu, Tiểu Thái lại đưa cho cô mấy tờ đơn, nói: “Cô cầm cái này đi tìm Tiểu Vương phòng hành chính, để cô ấy đưa quần áo nhân viên và chìa khóa tủ đồ, giao cho tài vụ.”

Mễ Tình ghi nhớ, cầm bảng đi vài bước, lại quay đầu nhìn Tiểu Thái: “Văn phòng các cô còn thiếu người không?”

Tiểu Thái sửng sốt một chút, sau đó cười nói:“ Nếu văn phòng thiếu người, tôi sẽ điều cô lên.”

Mễ Tình vui vẻ nói: “Vậy cám ơn nha!”

Tiểu Vương phụ trách hành chính đưa cho cô quần áo và chìa khóa tủ đồ, sau đó dẫn cô đến chỗ tủ đồ có máy nhận diện dấu vân tay bên ngoài. Mễ Tình ấn vân tay, không nói gì, tiệm Xuyến Xuyến này chấm công nhân viên bằng dấu vân tay!

Trong thời gian cô làm thủ tục, dưới lầu cũng bắt đầu thảo luận chuyện của cô,

“Mễ Tình có phải khách trọ lần trước ông chủ nhắc đến không?”

“Chính xác, mấy người nói xem cô ấy và ông chủ có quan hệ gì thế? Chẳng lẽ là bà chủ tương lai?”

“A? Tôi vẫn nghĩ bà chủ tương lai sẽ là chị Dung Dung.”

“Tôi cũng cho là chị Dung Dung, Mễ Tình tuy rằng xinh đẹp, vừa nhìn đã biết là đại tiểu thư, đâu như chị Dung Dung có thể xử lí tiệm!”

“Tôi cũng sẽ xử lý tiệm, tôi có thể làm bà chủ không?”

“...... Tưởng bở.”

Lâm Tĩnh Dung từ trên lầu đi xuống, nhìn mấy nhân viên: “Ồn ào cái gì? Xong việc rồi sao?”

Vài người giải tán, chỉ có tiểu Đức Tử còn mặt dày ở lại:“ Chị Dung Dung, tiết lộ chút tin tức cho tôi đi.”

Lâm Tĩnh Dung nhìn hắn một cái: “Tiết lộ tin tức gì cho cậu?”

Tiểu Đức Tử nói:“Đương nhiên là Mễ Tình nha, cô ấy có bạn trai chưa?”

Lâm Tĩnh Dung phút chốc bật cười ra tiếng, nhìn tiểu Đức Tử nói: “Cậu muốn theo đuổi người ta? Chờ cậu lên làm trưởng chi nhánh có lẽ còn có khả năng.”

Tiểu Đức Tử đầu tiên là bất mãn phủi miệng, sau lại nghiêm mặt nói: “Kỳ thật tôi làm trưởng chi nhánh cũng không phải không thể nào nha, dù sao tôi cũng có tư lịch nhân viên kỳ cựu nha, lại còn vô cùng thành thật thông minh.”

Lâm Tĩnh Dung nghẹn cười gật gật đầu, đuổi hắn đi làm việc.

Chẳng bao lâu Mễ Tình thay xong quần áo, tiểu Đức Tử là người thứ nhất chạy tới xem: “Oa, các người mau đến xem xem, sao đồng phục mặc trên người người ta, lại đẹp như thế?”

Trái lại lập tức có nữ phục vụ châm chọc hắn: “Xinh đẹp thì thế nào? Cậu cũng cũng chỉ có thể nhìn.”

Các nữ phục vụ khác sôi nổi bỏ đá xuống giếng nở nụ cười.

Tiểu Đức Tử hừ họ một tiếng, muốn chạy lên tìm Mễ Tình nói chuyện phiếm, nhưng bị Lâm Tĩnh Dung đuổi đi. Lâm Tĩnh Dung đánh giá cô vài lần, nói: “Ừm, không nghĩ tới cô mặc quần áo cổ phong cũng rất thích hợp.”

Mễ Tình cúi đầu đánh giá trang phục trên người vài lần, nói: “Kiểu dáng cùng màu sắc này đều không tệ.” Giữ lại đặc điểm Hán phục, nhưng để tiện công việc nên có những chi tiết cải biên hợp lí. Trên trang phục có hoa văn màu lam, cũng có phong cách Trung Quốc cổ xưa.

Lâm Tĩnh Dung cười nói: “Đương nhiên rồi, trang phục nhân viên của chúng ta đều do ông chủ tìm người chuyên nghiệp thiết kế.”

Mễ Tình hơi nhướng đuôi lông mày lên, gật gật đầu.

Lâm Tĩnh Dung đưa cái kẹp tóc cho Mễ Tinh: “Dùng cái này buộc tóc đi, dao cắt móng tay ở đây cũng có, nhân đây cô cắt móng tay đi .”

Mễ Tình: “......”

Mễ Tình nghĩ Dung Dung chỉ nói một chút, thật ra là muốn giám sát cô nha.

Cô cầm kẹp tóc buộc đuôi ngựa, sau đó đứng ở quầy thu tiền không nỡ cắt móng tay. Lâm Tĩnh Dung ở bên cạnh nhìn cô, nhịn không được cảm thán nói: “Móng tay này làm đẹp quá!”

“Đúng vậy, tôi chọn rất lâu mới chọn được mẫu móng này!” Mễ Tinh vừa nói xong, trong lòng lại càng luyến tiếc .

Cô cắt hết móng tay, nhìn ngón tay trở nên trụi lủi, thở dài một hơi.

Cô không giữ được áo khoác, hiện tại đến cả móng tay cũng không đảm bảo.

Lâm Tĩnh Dung chờ cô cắt xong thì đưa cô đi làm quen hoàn cảnh của tiệm, tiện giảng giải lịch sử tiệm cho cô nghe: “Tiệm này là ông chủ đại nhân mở , đầu tiên chỉ là tiệm nhỏ ven đường, sau này được ông chủ tiếp nhận, dần dần mở rộng quy mô kinh doanh, phát triển trở thành những gì hôm nay cô thấy. Hiện tại ông chủ có ý mở chi nhánh, đã chọn địa điểm rồi.”

Mễ Tinh trừng mắt nhìn: “Muốn mở chi nhánh sao?”

Lâm Tĩnh Dung nói: “Đúng vậy, tuy rằng hiện tại không gian tiệm này khá lớn, nhưng không chứa được nhiều người, mỗi ngày đều có khách xếp hàng bên ngoài, còn có rất nhiều khách từ xa lái xe đến, bọn họ đều nói ra rất nhiều ý kiến làm cho ông chủ muốn mở chi nhánh .”

Mễ Tình có chút đăm chiêu suy nghĩ gật đầu, xem ra buôn bán trong tiệm so với những gì cô tưởng tượng còn tốt hơn.

Lâm Tĩnh Dung tiếp tục nói: “Chia đều tiệm chính thức, bên này sẽ có một nửa nhân viên kỳ cựu đi qua chỉ dẫn người mới, còn lại một nửa ở lại tiệm này, tất cả mọi người đang mong đợi thăng chức đây.” Cô cười cười, nhìn Mễ Tình nói “Mười một giờ tiệm chính thức buôn bán, lập tức sẽ có một người ở bên cạnh kiêm chức em gái qua đây, cô ấy cũng là sinh viên, hai người hẳn là có chuyện để nói, tôi để cô ấy giúp cô cũng được.”

Cô đang nói, một nữ sinh tóc ngắn liền từ bên ngoài chạy đến: “Chị Dung Dung, em tới rồi!”

Lâm Tĩnh Dung nhìn nữ sinh vừa chạy vào, giới thiệu với Mê Tình: “Đây là em gái tôi nói với cô, cô ấy tên là Thẩm Thi Thi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.