Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 3: Chương 3: Lần đầu giao chiến




Harry tại văn phòng giáo sư Độc dược trước cửa lượn còng đi tới đi lui, cậu cũng không biết chính mình xúc động chạy đến nơi đây để có thể làm chút cái gì, là muốn đến thay ba cậu giải thích sao? Hay là muốn thay mẹ mình nói cám ơn?

Hy vọng con dơi già sẽ không cho cậu một cái Petrificus Totalus lại đến một cái Finite Incantatem đáp lại.

Tiếng bước chân trầm ổn từng bước mà đến, dẫn tới Harry nháy mắt thân thể đứng thẳng, lưng cứng ngắc, chỉ cảm thấy quy luật bước chân kia thật giống như là đạp vào trên ngực cậu.

“Giáo sư Snape!” Harry hô.

“Không biết Kẻ được chọn Potter vĩ đại đi vào nơi hèn mọn của giáo sư Độc dược tiền nhiệm hiện là giáo sư Phòng chống Nghệ thuật hắc ám này có gì phải làm sao? Chẳng lẽ là muốn sớm chiêm ngưỡng dung nhan người chếtđể tránh ta ở ngày học đầu tiên lại đột nhiên chết đi?”

“Không…… Không phải.” Harry nói lắp giải thích, vì đối phương mà luôn cảm thấy hít thở không thông, đồng thời lại cảm giác tiếng nói trầm thấp thổi vào lỗ tai gây ngứa, “Con…… con chỉ là.”

Snape không nhìn Harry cản đường, tự ý mở cửa vào, vì để đặc biệt chiếu cố học sinh Slytherin, anh cũng không có thay đổi văn phòng, hơn nữa Slughorn càng thích văn phòng ấm áp một chút, từng làm giáo sư, Snape rất thích ý thỏa mãn nhu cầu của ông ta.

Người lớn tuổi tự nhiên ngồi ở ghế dựa về sau, đối với Harry còn ngây ngốc đứng ở trước cửa lạnh lùng mở miệng, “Nếu trò có cái gì cần làm bận rộn giáo sư bất cứ lúc nào vì trò cống hiến sức lực liền tiến vào nói, đương nhiên trò mang theo cái giá muốn làm người thỏa mãn, tỷ như Gryffindor năm mươi điềm?” Snape ác ý đề nghị, “Nếu không có hoặc là đều là lời nói vô nghĩa, liền lập tức đóng cửa lại rời đi, ta không nghĩ thấy trò.”

Harry cũng phát hiện hành động chính mình đứng ở chỗ này rất dễ làm người chú ý, cậu thậm chí thấy được Malfoy tại cách đó không xa ngây ngốc đầy mặt nhìn cậu, trong ánh mắt hắn đầy cảm xúc oán hận khiến cho Harry theo bản năng bước vào căn phòng lạnh lẽo nhưng lại mang theo sự an toàn, sau đó chủ nhiệm Slytherin hạ lệnh tự động đóng cửa.

Snape vẫn cho rằng mỗi lần đối mặt Potter đều là một lần khiêu chiến kiên nhẫn chính mình, mà hôm nay tại đây dũng khí trong tôi luyện cảm nhận được lạc thú mới, một Potter trước mặt chân tay luống cuống, sắc mặt trắng bệch, cả người đổ mồ hôi, đó là một loại thỏa mãn cảm xúc biết bao.

Hưởng thụ suốt mười lăm phút biểu tình rối rắm của Potter, cũng ở trong đầu suy nghĩ vài biểu hiện của thằng nhóc Potter làm được, Bậc thầy Độc dược đột nhiên mở miệng, “Sắp xếp lý do sao?”

“Còn không có, đợi một lát.” Harry sau khi nói xong liền lập tức trừng lớn hai mắt của mình, cậu không dám tưởng tượng chính mình thốt ra cái gì, “Không không…… Giáo sư ý con là……” Harry nhìn đến giá sách chất đầy phía sau tiền giáo sư Độc dược đột nhiên linh quang chợt lóe “Con là mượn thầy sách Độc dược!”

“……”

Harry cảm giác Snape vẫn đang mắng cậu nói thật, cậu hẳn là mang theo đầu óc bên người — đặc biệt chỉ Hermione.

“Gryffindor trừ năm điểm, bởi vì…… Vọng tưởng viện cớ làm loạn sách giáo sư.” Snape bị suy nghĩ của Harry mà phản ứng đánh gãy ý nghĩ, sau đó theo thói quen trừ điểm trước, trừ xong rồi suy nghĩ lý do.

“……” Quả nhiên vẫn là trừ điểm, Harry nhún nhún vai, sau đó quyết định phóng lao đành theo lao, dù sao điểm cũng đã trừ, dù sao cũng phải theo lý do này đem đề tài tiếp tục thêm. “Con thật tình muốn mượn sách Độc dược của thầy, con chọn môn học Độc dược cao cấp trong chương trình học, nhưng là nhưng không có sách giáo khoa và dược liệu Độc dược.”

“Ta nghĩ giáo sư Slughorn mới là giáo sư Độc dược hiện tại của trò.” Snape có chút khinh thường bĩu môi, “Chẳng lẽ trò Potter đây không biết có thể viết thư cho chửa hàng Flourish and Blotts sao? Tin là sẽ rất nhanh liền vì Kẽ được chọn đưa tới sách giáo khoa mới tinh miễn phí.”

“Hedwig từ năm trước bị tấn công sau đó không thích đưa tin.” Harry tìm cớ, “Hơn nữa con năm nay đến Gringotts lấy được tiền không nhiều, không đủ mua sách giáo khoa mới.”

“Gryffindor trừ tiếp 5 điểm, bởi vì bịa đặt nói dối.” Snape liếc mắt một cái liền nhìn thấu hành vi của Harry.

“……” Như thế nào cảm thấy đây là lý do trừ điểm ban đầu? Ý nghĩ Harry hoàn toàn rối loạn, cậu khẽ cắn môi, kiên trì tiếp tục mở miệng, “Nhưng là bởi vì thầy đối lớp cao cấp yêu cầu quá cao, mới đẫn đến con không có chuẩn bị trước sách giáo khoa, con nghĩ cho nên hẳn là do thầy giải quyết vấn đề này!” Ha ha! Harry cảm giác chính mình tìm lấy cớ khá tốt, Gryffindor thêm năm điểm

~Vì thế cậu nhóc lí do chính đáng hầm hừ nhìn thẳng giáo sư Độc dược tiền nhiệm.

“À?” Snape ưu nhã đứng dậy, thong thả đi lên trước hai bước, áp bức Harry tự giác rút lui. “Ta nghĩ tiêu chuẩn của ta không có sai. Giáo sư Slughorn sẽ hiểu nhận học sinh không ‘xuất sắc’ như trò sẽ tạo thành hậu quả gì……” Nhìn đôi con ngươi lục sắc tràn ngập tức giận hòa một chút thương tâm, Snape liền cảm giác chính mình bị ảnh hưởng đâu đó, màu mắt mềm mại này, là anh không thể chạm đến.

Snape âm thầm hung hăng siết chặt bàn tay, móng tay tùy ý ở lòng bàn tay in lại dấu vết, sau đó anh đột nhiên phát lực, túm cánh tay Harry, xoay người mở cửa.

“……” Harry mờ mịt bị dẫn về phía trước, từng Slytherin đi ngang qua đều kinh ngạc trừng lớn ánh mắt cùng mở lớn miệng, sau đó nhanh chóng không thấy bóng người. Harry chỉ cảm thấy phía trước mở đường giống như Snape có thể đập nồi dìm thuyền là bình thường, cậu chỉ cần bị động đi theo, cái gì đều không làm. Đương nhiên, cái này cùng Harry phản kháng không có hiệu quả có liên quan. Cảm nhận cổ tay|có chút đau đớn, Harry bất đắc dĩ mắt trợn trắng. Cậu cũng không muốn ngày đầu tiên liền đến bệnh thất, bà Pomfrey sẽ cho cậu nước thuốc ‘Hảo hương vị’ ……

Bất tri bất giác Harry liền đến trước cửa, cậu đang cố gắng nhận đây là chỗ nào. Vừa rồi một đường kia cậu cũng chưa chú ý đi qua nơi nào.

“A, Severus yêu ái, thầy như thế nào rảnh rỗi đến nơi này của tôi? Muốn nếm thử bánh Cookie kiểu Pháp, tôi cố ý dặn gia tinh làm, yên tâm, không phải cái loại đồ ngọt Dumbledore thích.”

“Không cần.” Snape nhíu mày cự tuyệt nói.

“……” Slughorn chà xát mồ hôi trên trán, người từng là học sinh của ông khí thế thật sự là cường hãn, nói thật Snape thiên phú rất cao, nhưng là ông cũng không phải thực thích. Bởi vì học sinh này rất thích đổi mới, ý tưởng hiếm thấy giúp anh thay đổi rất nhiều cách điều chế, nhưng là cũng mang đến nhiều nguy hiểm. Vẫn là như Lily đứa trẻ ngoan……

“Có muốn vào uống một ly?” Lão giáo sư tiếp tục vui tươi hớn hở mời nói, vị đồng sự này của ông không phải thích thăm viếng.

Snape cất bước đi vào cửa, lão giáo sư lúc này mới phát hiện phía sau anh còn đi theo một cậu nhóc, còn là Potter mà ông rất cảm thấy hứng thú.

“A, Harry. Thật vui là nhanh như vậy có thể nhìn thấy trò.” Slughorn tươi cười nhã nhặn.

“Chào giáo sư.” Harry chào hỏi cảm giác chính mình hẳn là nên giữ im lặng.

Có lẽ là cậu nhóc khó được chut vững vàng lấy lòng tâm tình Bậc thầy Độc dược, anh ban ân mở miệng bình thường, “Potter có một chút vấn đề nhỏ cần trò hỗ trợ giải quyết. Hơn nữa ta nghĩ trò nhất định rất muốn cùng thấy ấy tâm sự, bánh bích quy này vẫn là cho thằng nhóc chưa trưởng thành mà ăn.” Snape một ngữ hai ý nghĩa nói, ánh mắt anh hung hăng đảo qua chỗ đầu Harry, tấm tắc hai tiếng, “Mà ta còn có một vạc cần quan tâm, tạm biệt.”

“……” Harry và Slughorn liếc nhau, cũng chỉ có thể nhìn trường bào của Snape cuồn cuộn biến mất.

Xấu hổ vì hiển nhiên không thể chiến thắng Xà Vương, dù là hiện tại, vẫn là từ bỏ.

Chỉ thấy Slughorn tươi cười đầy mặt mở miệng, “Harry, trừ bỏ Cookie nơi này của ta còn có không ít bánh ngọt, đương nhiên còn có bí đỏ nước bọn nhỏ thích uống nhất, đến nếm thử đi.”

Harry thuận theo cũng ăn một chút, ông ta có chút thói quen Slytherin quanh co lòng vòng, tại một đống lớn vô nghĩa phía trước, cách xa vấn đề chính mà bọn họ nói.

“Tính cách Severus thật sự là nóng vội, tự mình đem trò đưa lại đây lại chưa nói chuyện gì……” Slughorn thực kỹ xảo ngừng lại.

“Là như vậy giáo sư.” Harry rốt cuộc quyết định đem lý do này tiến hành, hơn nữa cậu sớm muộn gì cũng giải quyết vấn đề. “Thành tích 0.W.Ls của con chỉ tốt, cho nên không có chọn môn Độc dược năm nay.”

“Nguyên lai là như vậy.” Slughorn cho Harry một biểu tình ‘Ta biết’, “Ta thực hoan nghênh trò có thể đi vào học môn Độc dược của ta, nếu không thể chỉ bảo trò ta khẳng định sẽ thực thất vọng. Phải biết rằng mẹ của trò là học sinh đắc ý của ta.”

Harry nghe xong lão giáo sư nói chuyện thật dài lúc nhỏ của mẹ, trong lòng vui vẻ ghê gớm, từ lúc tiến vào Hogwarts, tiếp xúc ma pháp giới tới nay, mọi người nói đều là chuyện của ba, nói cậu cùng với ba giống nhau bao nhiêu, nói khả năng James bay thật nhiều, nhưng chuyện có liên quan Lily hình như cũng chỉ có nói cô rất mỹ lệ, sau đó giống như James chỉ là thứ yếu bình thường.

Khi thấy sự kiện mấy người James đối với Snape xấu xa bắt nạt, rất lâu Harry cũng không dám tin tưởng, nhưng là cậu biết ký ức trong chậu tưởng kí đều là thật, cho nên một đoạn thời gian kia tâm tình của cậu vẫn rất kém cỏi. Tuy rằng vô luận James là người thế nào, anh đều là ba mình, nhưng là cái loại sùng bái mù quáng này hoàn toàn biết mất. Khi Snape rống giận với cậu ‘Lỗ mãng, xúc động, tự đại’, hoàn toàn không thấy, bởi vì cậu không thể phản bác.

“Harry trò là đửa trẻ ngoan.” Slughorn đột nhiên xúc động nói, “Phải biết ngưởi lớn tuổi chính là thích lải nhải, mà thôi thật lâu không ai kiên nhẫn như vậy nghe ta nói chuyện. Trò và mẹ rất giống nhau, hiền lành giống nhau, nói chuyện phiếm với trò thật sự thực vui vẻ.” Lão giáo sư thong thả đứng dậy, sửa sang lại áo choàng của mình, “Mau lên Harry, chúng ta cùng đi lấy sách giáo khoa cho trò.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.