Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 12: Chương 12: Có lẽ động tâm




Hermione ngược lại là chú ý tới biểu hiện bà Pince và mọi khi có chút không giống nhau, bất quá nhìn đến kia hai tên ngu ngốc, một đường đi ra ngoài một đường phát ra mùi hương hành vi, đành thở dài phải theo.

Giáo sư Snape lúc này đang tại hầm hưởng thụ cà phê đen thơm ngon của mình, kết quả nhận được cú mèo truyền tin giáo nội, phía trên rõ ràng là tên bộ sách kéo xuống đến tấm da dê, mặt trên viết: Chuẩn bị đền đáp bộ sách cho tôi.

Cùng so sánh tình huống mộng cảnh hôm qua, Snape biết Harry nhất định là lấy đến quyển sách kia, nhớ tới hồi đó chính mình không biết như thế nào lại viết hai chữ Trai tân, giáo sư Độc dược lớn tuổi mặt thoáng có chút phiếm hồng, đương nhiên chỉ là một lát, anh liền đứng dậy đi tới trước giá sách, đem bộ sách đã chuẩn bị tốt đóng gói, móc vào trên móng vuốt cú mèo.

“Mình nói Harry, cậu thật sự không phải bị Hermione thu phục rồi chứ?” Ron vừa nói vừa ngáp, đã bị Hermione vỗ đầu trừng phạt.

Lúc sách lại lần nữa trở lại trên mặt đất, Harry phát hiện Hermione lựa chọn một vài cuốn sách mỏng, bất quá có lẽ chỉ là tiện tay lấy.

Ron thì thầm trong miệng, nhưng trên tay vẫn là đích thân giúp Hermione dọn dẹp, sau đó mới đưa cho cô gái rề rà đến sớm một chút.

Cây liễu roi ở xa xa diễu võ dương oai vặn vẹo, ba người lúc này đang ngồi ở bên cạnh hồ Đen, ăn bánh nhân thịt trò chuyện thiên, hưởng thụ một cái coi như là cuối tuần thả lỏng.

“Gần đây mình có thể ở nơi kỳ quái nhìn thấy Malfoy.” Tại một thời điểm thằng nhóc tóc vàng trải qua, Ron có cảm xúc nói, “Có một lầ mình còn nhìn thấy hắn và một cô gái thấp bé tại lầu 8 trao đổi.”

“Cậu xác định là Malfoy?” Hermione hồ nghi nói. “Slytherin sẽ không dễ dàng đi vào địa bàn Gryffindor.”

“Có lẽ hắn là tìm đến giáo sư McGonagall để cấm túc. Ha ha.” Ron ác ý đoán. “Malfoy, ngươi lần trước luận văn được T, ta nghĩ ta cần cho ngươi học bổ túc đặc biệt.”

Cậu nhóc quái dị bắt chước lại một lần nữa bị Hermione đập sách trừng phạt, mà Harry hoàn toàn không đồng tình bạn tốt, ngược lại cảm giác cậu hoàn toàn thích thú ở trong đó.

Bất quá…… Đem Phúc lạc dược pha loãng sau giao cho Malfoy, rốt cuộc là phúc hay họa đây.

Thời gian không cho Harry miên man suy nghĩ, thời gian hóng mátngắn ngủi qua đi, bọn họ bắt đầu công việc vội vàng làm bài tập cùng ôn tập. Ngay cả Hermione cũng muốn lặp lại cân nhắc mới có thể chịu tìm hiểu bút ký rậm rạp nội dung này, mà chỉ cần Hermione giáo dục hai người cũng đừng nói ra. Harry cảm giác cậu thực không có khả năng lấy được bằng tốt nghiệp, bất quá cũng may có ‘sách Độc dược của Hoàng tử’ chỉ điểm, bọn họ có thể được giúp đỡ không ít. Cho dù là mới đầu không tình nguyện cuối cùng Hermione cũng chịu phục dưới học thức của Hoàng tử lai. Mà Độc dược học được giảm bớt gánh nặng, nên Harry tự học Bế quan bí thuật cũng làm tốt, ít nhất cậu hiện tại có được nhiều thời gian để đọc hiểu nội dung trên quyển sách kia.

Buổi tối, trải qua một ngày học tập mệt mỏi, Harry cảm thấy mỹ mãn nằm ở trên giường, buồn ngủ chuẩn bị thanh không đầu óc đi vào giấc ngủ. Thời điểm mơ mơ màng màng, Harry lại cảm giác đã quên cái gì, đáng tiếc khi cậu ý thức được điểm ấy, đã gần ngủ rồi, vì thế buổi tối này, người nào đó không có mở ra sách Độc dược của mình, hiển nhiên cũng sẽ không có nhìn thấy bên trong mang theo tấm da dê, xuất hiện hai chữ [ tên lừa đảo].

Nói Snape nhỏ hiếm khi mang theo tươi cười ngủ một giấc, sáng sớm hôm sau, lúc ở Nhà kính cũng không có làm tốt trước khi ăn sáng bỏ chạy đến thư viện ôm cây đợi thỏ, bà Pince đối với cậu bé nhiệt tình yêu thương học tập đều là hoan nghênh, nhất là vừa thấy chính là Snape nhỏ bị xa lánh, khi giáo sư trong lúc tán gẫu cũng sẽ nhắc tới cậu nhóc nghiêm túc này, cho nên viên quản lý thư viện khó được cảm tính một phen kêu 2 phần điểm tâm cho hai người, hơn nữa mặt không chút thay đổi đưa cho cậu nhóc, cũng cảnh cáo anh. “Ăn xong rồi mới vào”, đối này hàng động này giải thích là, “Không hy vọng trò bởi vì đã đói bụng mà làm hư sách của ta”.

Severus nuốt ngấu nghiến lấp đầy bụng, có chút có lễ phép đối với bà Pince nói cám ơn, cùng sử dụng chú ngữ với tất cả bộ đồ ăn rữa sạch hoàn toàn. Bà Pince nhận tốt sau đó không ở chú ý cậu nhóc lựa chọn, trở lại vị trí của mình bắt đầu đọc, trong lòng lại nghĩ cậu nhóc rất thuần thục vô thanh chú, thần chú phát ra cũng rất vững vàng.

Tìm được một góc, Severus nhỏ liền đối chính mình lại thi triển không ít thần chú, sau đó yên lặng đứng lên ẩn trốn, vì sợ nhìn sách rất mê mẩn mà bỏ qua bạn qua thư coi như hợp ý này, anh còn cố ý dùng tới thần chú cảnh giới, cam đoan có ngiười tiến vào phạm vi này sẽ nhận được nhắc nhở.

Có thể là này góc thật sự là rất bí mật, suốt một buổi sáng, chỉ có ba người đi vào qua phụ cận này, Severus được chú ngữ nhắc nhở liền ngẩng đầu lên, lại mỗi lần đều là thất vọng, bởi vì những người đó hoàn toàn không đến gần giá sách này, chỉ là đi lanh quanh liền đi nơi khác. Cho dù trong đó có một người là Lily cũng không thể khiến tâm tình anh chuyển tốt lên.

Suốt một ngày, Severus liền đứng ở góc này không có di chuyển, không ăn một bữa đối với anh mà nói hoàn toàn không tính cái gì. Nhưng là một ngày này tâm tình của ang từ khẩn trương chờ mong, đến giãy dụa lo lắng, thậm chí là phẫn nộ nóng nẩy, cuối cùng trở về trầm mặc chết lặng.

Giống như là buổi sáng kia, cha và mẹ cười với anh nói. “Sev, chúng ta đi cho mua bánh ngọt sinh nhật cho con!”

Sau đó anh để bụng đói đợi một ngày, trở về cũng là kẻ nát rượu say khướt không ngừng mắng chửi mẹ, vừa thấy anh liền cho anh một cước.

Đơn giản là thời điểm xe tải thiếu chút nữa đụng vào người đàn ông, bản năng phù thủy của mẹ đã cứu ông ta.

Rất đáng cười, đúng không?

Severus đứng lên, mang theo vô hạn tự giễu đi ra thư viện, hôm nay một ngày nhìn thấy sách gì anh đã không còn nhớ rõ.

“A? Trò còn chưa đi sao Snape? Hiện tại đã không còn bữa tối.” Bà Pince cảm giác cậu nhóc có chút quái, lại cũng không có được đáp nên cũng để sang một bên.

Nằm ở trên giường bị đói khát tra tấn không thể đi vào giấc ngủ Snape nhỏ căm hận rút ra sách Độc dược, trên mặt tấm da dê mở ra dùng sức viết lên một từ đơn, tên lừa đảo.

Đều là gạt người.

Dùng sức nhấc chăn che lên đầu, tại đây góc phòng nhỏ âm u, chỉ có một người.

Giáo sư Snape từ trong mộng tỉnh lại, anh vuốt ve khóe mắt, chỗ đó hoàn toàn không tồn tại dấu vết ẩm ướt, chỉ là trong lòng trước sau đều trống rỗng khó chịu.

Vì tính trẻ con lúc trước của mình mà cảm thấy đáng cười, Snape lắc đầu, từ khi cha hoàn toàn thay đổi thái độ, anh liền nhanh chóng trưởng thành lên, mất đi quyền tùy tính, mẹ vì tình yêu của bà mà tra tấn chính mình, mà lúc nhỏ Snape cần chăm sóc toàn bộ gia đình, từ lúc đó anh đã biết nước mắt chính là đồng nghĩa với yếu đuối, anh chỉ có thể dựa vào chính mình, chỉ có được sức mạnh to lớn mới là cách duy nhất.

Cho nên anh chán ghét Gryffindor đầu óc ngu si tứ chỉ phát triển kia.

Còn là kẻ phá hoại gì đó.

Nhìn chúng xem, chính là bốn tên tiểu sư tử vẫn chưa cai sữa, chỉ biết diễu võ dương kết bè kết đảng la ó, hô to ba ta là xx, nhà ta là xx, Dumbledore là xx.

Lắc mạnh đầu, Snape nhìn thẳng vào ý nghĩ của chính mình, thời điểm khi anh cho rằng chính mình bị Harry lừa gạt, anh khó chịu.

Lúc Lily tin tưởng đám ngu xuẩn kia khi bịa đạt lấy cớ không tin anh, anh đau lòng.

Nếu ngay từ đầu Snape còn có thể thuyết phục chính mình anh tìm kiếm Harry chỉ là vì chấp niệm một phần thơ ấu tốt đẹp, vì vốn dĩ lúc đầu không có tình cảm với một người không thật. Thế thì sau này, anh…… Có chút không hiểu.

Bất quá, thời gian còn dài…… Mà chuyện anh muốn làm, còn rất nhiều.

Mất đi buồn ngủ Snape đứng dậy, tiến vào phòng Độc dược lại bắt đầu một đêm không ngủ.

Thứ hai sáng sớm là lớp bùa chú của giáo sư Flitwick, ba người tổ Gryffindor trước tiên đi tới phòng học, Malfoy nhỏ học kỳ này thay đổi kiêu ngạo lúc trước, im lặng ngồi ở góc Slytherin, một ít Gryffindor thoáng mẫn cảm đều sẽ phát hiện thấp vị hắn giảm xuống. Mà đầu lĩnh mới của Slytherin là người từng bạn tốt của hắn Blaise Zabini.

“Hôm nay chúng ta sử dụng vô thanh chú, trải qua vài năm học tập các trò học xong không ít thần chú, nhưng thầy cần các trò dùng vô thanh chú suy diễn ra.” Giáo sư Flitwick dùng phương pháp của mình trước tiên giúp học sinh mơ mơ màng màng khai thông nhận thức có liên quan với vô thanh chú, ông giảng giải so với giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám hiện tại rõ ràng sáng tỏ nhiều, nhiều năm dạy học kinh nghiệm khiến cho giáo sư Flitwick càng hiểu rõ hoàn cảnh xấu của những đứa nhóc này.

Sau đó buổi chiều bọn họ lại gặp phải giáo sư McGonagall cùng nhắc lại đề tài, vì thế tất cả mọi người ý thức được, hiện tại là chuyện quan trọng nhất của bọn họ, chính là đem các loại chú ngữ sử dụng thành vô thanh chú.

Chờ Harry từ vô số luận văn còn lại, ý thức được chính mình có vài ngày chưa cùng bạn mới nói chuyện, khoảng cách lần trước cậu cùng Prince nói chuyện với nhau đã qua ba ngày, trong ba ngày này Harry không thấy gì khác thường, nhưng Severus nhỏ lại đối bản thân tức giận vô cùng.

Anh mỗi lần đem tấm da dê phá hư, nó đều sẽ xuất hiện hoàn hảo không tổn hao gì, dù là Incendio hay Reparo cũng hoàn toàn vô dụng. Quyết định không nhìn tờ giấy Severus nhỏ lại luôn hoàn thành một phần bài tập sau đó theo thói quen tính mở ra sách Độc dược mằm trong lòng, ý đồ nhìn thấy chút chữ viết mới.

Có lẽ…… Harry thật sự xảy ra chuyện gì?

Cảm giác chính mình bị lừa Severus tại trải qua ba ngày bình tĩnh quan sát, xác định không ai dương dương tự đắc triển lãm thành quả lừa gạt anh. Người hiềm nghi là mấy người kia trước sau như một tùy ý, thật giống như Lily cùng anh tuyệt giao hoàn toàn khiến cho bọn chúng đối với anh không còn đùa giỡn. Làm cho hứng thú.

Severus nhỏ buổi tối này lại một lần nữa mở ra tấm da dê, cái từ đơn anh viết kia còn trên mặt.

‘Nếu Harry hôm nay xuất hiện hơn nữa đưa ra giải thích hợp lý, ta liền tha thứ hắn.’ Severus nhỏ cam chịu chọc tấm da dê, anh nghĩ tới chính mình vài lần tìm Lily giải thích, cô gái lại đau lòng nhìn anh, nói “Con đường chúng ta chọn không giống nhau, cậu có lựa chọn của cậu, mà tôi cũng có lựa chọn của tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.