Bản Chất Tâm Lý Học Tội Phạm

Chương 16: Chương 16: SƯƠNG MÙ DÀY ĐẶC




Giấu đầu hở đuôi, hai người này có vấn đề. Nhưng cả hai đều vô cùng rõ ràng, trên người đều mặc áo khoác dài màu trắng thông thường nhất của bệnh viện. Ở bệnh viện có bao nhiêu người mặc áo khoác dài màu trắng chứ? Chúc mừng bạn, bệnh viện thành phố bác sĩ cùng y tá cộng lại 319 người, cứ từ từ mà tra =.=

Ngô Lỵ cẩn thận hỏi thăm dì Trương quá trình xảy ra vụ án. Theo dì Trương nói, vốn là phòng bệnh không có người ba ngày quét dọn một lần là được, phòng 701 ngày hôm trước mới vừa quét dọn một lần, như thường lệ thì ngày mai mới cần quét dọn. Chỉ là tối ngày hôm qua trước khi tan ca, y tá trưởng Hoàng Thu Nguyệt thông báo với bà ngày mai có người vào ở phòng 701, cho nên sáng sớm hôm nay dì Trương quét dọn đợi bệnh nhân làm thủ tục nằm viện.

Buổi sáng 7 giờ sau khi dì Trương đi làm, chuyện thứ nhất là cầm dụng cụ vệ sinh đi tới phòng 701, sau khi vào cửa thấy một người nằm ở giường bệnh số 1, còn tưởng là bệnh nhân tới sớm hơn so với dự tính, cho nên có ý định lặng lẽ quay trở về. Nhưng thấy giường bệnh số 1 không có trải giường chiếu nên muốn đánh thức bệnh nhân để trải giường chiếu cho hắn. Ai biết thời điểm tới đẩy hắn mới phát hiện người đều đã cứng lên. Dì Trương lập tức thông báo cho Hoàng Thu Nguyệt, vốn là phòng bệnh không một bóng người lại xuất hiện thi thể vô danh, Hoàng Thu Nguyệt lập tức báo cảnh sát.

Tương tự, thi thể vô danh là nam thanh niên hơn hai mươi tuổi, bụng có một vết thương mới do dao giải phẫu gây ra, sau khi phẫu thuật phát hiện gan, hai quả thận cùng mô khoé mắt của nạn nhân tất cả đều bị người khác lấy đi. Có thể khẳng định, mục tiêu của hung thủ chính là bộ phận cơ thể người chết!

Hai lần đều vứt xác ở bệnh viện thành phố, hơn nữa không có ý che giấu, hung thủ lớn gan liên tục hai lần gây án như vậy, thủ đoạn cũng ngày càng tàn nhẫn, nếu như không bị bắt, vụ án kế tiếp xảy ra cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Giải Vĩnh Hân nhanh chóng tra rõ thân phận người chết. Nạn nhân Văn Khoa, hai mươi lăm tuổi, không nghề nghiệp, sống một mình trong khu xưởng thép của Bổn thị, có tiền án trộm cắp. Khoảng thời gian trước từng bị cơ quan cảnh sát giám sát chặt chẽ, sau khi thả ra vẫn cố chấp không thay đổi.

Bộ phận giám sát cũng không có vận khí tốt như vậy. Mỗi người liên lạc người cung cấp thông tin cho mình, gần như đem người thành phố M ở chợ đen ngầm có chút danh tiếng cũng bắt hết một lần, nhưng không thu hoạch được gì, bộ phận trên người nạn nhân cũng bị cắt xuống.

Lá gan sau khi cắt xuống sau 8 tiếng phải tiến hành cấy ghép, nếu không nội tạng sẽ mất đi giá trị lợi dụng. Mà thời điểm phát hiện thi thể, nạn nhân đã chết hơn 8 tiếng, nói cách khác rõ ràng ngay lúc này, lá gan nạn nhân đã hoàn thành cấy ghép. Ngô Lỵ lập tức bắt đầu liên lạc với các bệnh viện lớn, xem có người bị bệnh gan ngày hôm qua tiến hành phẫu thuật ghép gan hay không.

Nếu như nói hai vụ án xảy ra chỉ là làm cho viện trưởng bệnh viện thành phố Lô Cảnh Phong có chút buồn bực thì sự thực phía sau còn nhức đầu hơn.

Ngày 29 tháng 3, trạm y tế phòng bệnh ung thư lầu 9 bị thân nhân bệnh nhân bên ngoài 3 tầng bên trong 3 tầng bao vây. Tiếng ồn ào bên tai không dứt. Bất luận bác sĩ trực cùng y tá khuyên can như thế nào đều không thể lắng xuống lửa giận của bọn họ. Trong lúc nhất thời, sự yên tĩnh của khu phòng bệnh giống như biến thành khu chợ bán thức ăn.

‘Ba tôi buổi sáng mới vừa vào ở bệnh viện các người, buổi tối người đã không còn? Ở bệnh viện khác không chữa khỏi, nhưng bác sĩ người ta cũng nói, chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt, sống thêm năm ba tháng cũng không thành vấn đề. Bệnh viện các người không phải là sử dụng liệu pháp Trung y sao? Làm sao mới uống một lần thuốc đã chết người rồi? Kêu quản lý bệnh viện các người ra đây đi! Nếu không cho lão tử lời giải thích, lão tử liền chặn đường nói bệnh viện các người lừa gạt tiền!”

Các thân nhân khác cũng kích động, có người thậm chí còn vọt vào trạm y tế, đem những thứ đồ có thể cầm tay đập nát hết. Ngay cả bác sĩ trực Lôi Vĩnh cũng bị đánh bể đầu chảy máu. Hai y tá quèn rúc lại trong quầy thuốc không dám đi ra.

Lúc viện trưởng Lô Cảnh Phong mang mấy người đội an ninh chạy tới khu nội trú, thấy chính là dười đất bừa bãi. Nhìn hiện trường khí thế hung hăn của thân nhân, hắn vội vàng tiến lên định dàn xếp ổn thoả: “Các vị, các vị, mất đi một người thân nhân ai cũng đau buồn, bệnh viện chúng tôi nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thích đáng. Xin mọi người trước tiên bình tĩnh một chút, chúng ta tìm một chỗ tốt ngồi xuống nói chuyện, các vị thấy thê nào?”

Một người đàn ông trung niên trong đám người nhảy ra, bắt lấy tay Lô viện trưởng, bảo vệ bên cạnh vừa định tiến lên tách bọn họ ra liền bị đối phương đoàn đoàn bảy tám người vây quanh. Người đàn ông trung niên lôi Lô viện trưởng đi tới phòng bệnh, đi tới trước giường bệnh, vén grap giường trắng đang đắp lên thi thể: “Tôi cũng không cần quá nhiều lời, nói những thứ này cùng các người nhất định chính là lãng phí sinh mạng, tôi muốn ông thấy rõ ràng, thế nào bệnh nhân bình thường chết mà khoé miệng còn chảy máu chứ? Hử? Nói cho các người biết, chúng tôi đã báo cảnh sát, ba tôi nếu thật là do các người hại chết, tôi giết cả nhà các ông!”

Mắt thấy bảo vệ bệnh viện cùng thân nhân bệnh nhân muốn động thủ, Ngô Lỵ mang người trong chi đội cảnh sát hình sự can dự vào, trấn an nỗi buồn của thân nhân, sau khi được sự bảo đảm của Ngô Lỵ cùng Lô viện trưởng, người đàn ông trung niên mang người rời khỏi bệnh viện, cách cửa chính không xa, một đám người ngồi trên chiếu, chờ cảnh sát cho ra kết quả điều tra.

Nếu thân nhân bệnh nhân đã báo cảnh sát, Ngô Lỵ liền gọi điện thoại thông báo cho nhân viên pháp y đến hiện trường. Nhân viên pháp y bước đầu kiểm nghiệm thi thể kết quả cho thấy, nạn nhân chết do ngạt thở, nguyên nhân dẫn đến hít thở khó khăn là vì bắp thịt bị giãn cơ quá mức, còn nguyên nhân dẫn tới giãn cơ quá mức thì cần phải tiến hành phẫu thuật.

Ngô Lỵ gọi bác sĩ trực hôm nay Lôi Vĩnh cùng Hồ trưởng khoa, hỏi tình huống bệnh nhân, sau khi hai người biết được nguyên nhân dẫn đến cái chết của nạn nhân thì đều bày tỏ cũng không biết chuyện gì cả. Bệnh nhân là do muốn thử liệu pháp Trung y của bệnh viện.

Bác sĩ trực bọn họ chỉ phụ trách đem chỉ số sinh lý của bệnh nhân ghi lại số liệu, giao cho tổ liệu pháp Trung y, tiện cho việc bọn họ căn cứ vào tình huống bệnh nhân mà tăng giảm toa thuốc.

Đoàn người lại hỏi thăm được người sáng lập liệu pháp Trung y là khoa trưởng Hình Mạnh Đức. Hình khoa trưởng bày tỏ lúc bệnh nhân nhập viện sẽ đích thân đi tiến hành kiểm tra bệnh nhân, sau đó mới cho toa thuốc thích hợp cho bệnh nhân, tiếp theo giao cho tổ người dựa vào đó tiến hành. Các vị thuốc trung ông ta cho bệnh nhân uống không thể làm giãn cơ.

Theo nhân viên khám nghiệm tử thi kết quả cho thấy: Nạn nhân là nam, khoảng 60 tuổi, ung thư bạch huyết thời kỳ cuối, đã lan rộng khắp cơ thể, trong dạ dày người chết chủ yếu là thuốc bắc, thành phần cụ thể khoa giám chứng chưa phân tích được. Những thứ này cũng tương đối bình thường, không bình thường là, chai truyền nước biển cho nạn nhân bên trong phát hiện Succinate Choline.

Succinate Choline là thuốc giãn cơ thông thường, nên thuốc tác dụng nhanh, thời gian kéo dài ngắn, sau một tiếng tiêm thuốc vào tĩnh mạch thì cơ bắp bắt đầu tác dụng, 2 phút sau hiệu quả đến cao điểm, bình thường trong 5 phút tác dụng sẽ biến mất. Sử dụng liều lượng quá lớn sẽ có thể xuất hiện ngạt thở hoặc dị ứng do bị sốc phản ứng không tốt. Thuốc này hiển nhiên không thích hợp dùng cho người mắc bệnh ung thư bạch huyết thời kỳ cuối. Sau khi loại bỏ khả năng y tá trực đổi sai thuốc, đội cảnh sát hình sự chính thức lấy vụ án giết người lập án điều tra.

Hai tính chất vụ án giết người bất đồng, ba người chết, bệnh viện thành phố này quá thâm sâu a….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.