Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 108: Chương 108: Tranh chấp




Chương 109: Tranh chấp

“Tư thần, cậu từng đáp ứng ta cái gì? Ta dặn dò mấy trăm lần con phải chiếu cố Tiểu Triệt, đừng để nó quá mệt mỏi, nhưng cậu thì sao? Cậu đem mọi việc công ty đều giao cho nó, khiến nó mệt đến mức bệnh tim đột phát! Hiện tại Tiểu Triệt ở bên trong sinh tử chưa biết! Cậu vừa lòng chưa?” Lãnh phu nhân cảm xúc vô cùng kích động, vừa khóc nháo, vừa đẩy Lãnh Tư Thần.

Hạ Úc Huân quả thực không thể tin vào hai mắt của mình, không cách nào tưởng tượng mẹ Lãnh Tư Thần cư nhiên sẽ nói những lời như vậy. Trong ấn tượng, cô đối Lãnh Tư Thần tuy rằng nghiêm khắc, nhưng rốt cuộc vẫn là thực sự quan tâm mọi chuyện của anh a.

Lãnh phu nhân tiếp tục phát tiết cảm xúc, nói: “Cậu sao lại có thể nhẫn tâm như vậy! Biết rõ sức khỏe Tiểu Triệt không tốt, căn bản không thể cùng cậu tranh đoạt cái gì, vì cái gì cậu còn muốn hại nó như vậy? Hiện tại toàn bộ công ty đều là của cậu, tôi chỉ là cho nó một vị trí phó tổng, cậu cũng đã hận không thể diệt trừ nó sao? Tiểu Triệt là em trai cậu a! Cậu sao lại có thể đối xử với nó máu lạnh như thế! Tôi như thế nào lại sinh ra một đứa con trai như cậu a? Tiểu Triệt…… Tiểu Triệt của tôi…… Là mẹ hại con…… Mẹ không nên để con về nước……”

Lãnh Tư Thần mặt không biểu cảm tùy ý Lãnh phu nhân phát tiết, mặc kệ bà nói cái gì đều là vẻ mặt bình tĩnh.

Nhưng, Lãnh Tư Thần như vậy lại khiến cô càng thêm khó chịu……

Lãnh phu nhân hung hăng đẩy anh một phen, nói: “Cậu cái đồ nghịch tử, nếu Tiểu Triệt xảy ra chuyện, cậu cái gì cũng đừng nghĩ đến……”

Lãnh Tư Thần bước chân lảo đảo mà lui về phía sau một bước, Hạ Úc Huân vội vàng tiến lên từ phía sau đỡ lấy anh.

Nhìn Lãnh phu nhân trước mắt, cô tức giận đến sắp sửa bùng phát, thật sâu hít một hơi, cố nén trụ xúc động bất kính với trưởng bối, tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh nói: “Lãnh phu nhân, có thể nghe tôi nói vài câu chứ? Tôi là người ngoài, tôi biết bản thân mình không có lập trường để nói cái gì, tôi chỉ muốn hỏi bà một vấn đề, nếu tổng giám đốc là vì muốn một mình nắm quyền, vì sao không dứt khoát cái gì đều không cho phó tổng tiếp nhận, để anh ấy hoàn toàn nhẹ nhàng, càng muốn đem những việc hùn vốn quan trọng trong công ty đều giao cho anh ấy, vì sao bất luận cơ mật gì của công ty đều không chút nào dấu diếm?

Ngài không cảm thấy bản thân mình làm mẹ quá không công bằng sao? Ngài chỉ biết phó tổng mới làm việc hai ngày liền mệt đến phát bệnh, nhưng ngài có biết tổng giám đốc anh ấy một năm 365 ngày đều là lượng công việc lớn hơn như vậy nữa, đến mấy ngày hôm trước sốt cao không dậy nổi mới không thể không nghỉ ngơi hai ngày, đem sự tình giao cho phó tổng. Công ty người nhiều như vậy, vì sao anh ấy không giao cho người khác? Còn không phải bởi vì quá quan trọng, chỉ có thể giao cho người em trai mà anh ấy tin tưởng nhất sao?”

Lãnh Tư Thần nhíu mày đem Hạ Úc Huân kéo ra phía sau, nói: “Hạ Úc Huân, cô có thể trở về.”

“Tôi không đi! Bà ấy là mẹ anh, người khác nói như thế nào đều có thể, nhưng bà ấy sao có thể nói oan uổng anh như vậy?” Hạ Úc Huân vẻ mặt bao che cho con, tức giận đến hai mắt đỏ bừng.

Lãnh phu nhân chán nản nói, “Hay chon ha đầu miệng lưỡi sắc bén, nếu biết là người ngoài, cũng đừng ở đây nói lời vô nghĩa. Tôi biết, cô từ nhỏ đã lì lợm la liếm Tư Thần nhà tôi, hiện tại cư nhiên còn dối trá mà ở đây mắng người làm mẹ nó muốn lấy lòng Tư thần. Tôi nói cho cô biết, có tôi ở đây một ngày, cô liền không khả năng tiến vào cửa nhà họ Lãnh chúng tôi!”

“Ai thèm tiến vào cửa nhà họ Lãnh? Thứ trong mắt bà nhìn trúng, trong mắt người khác căn bản là không đáng một đồng!” Hạ Úc Huân phẫn nộ mà từ phía sau Lãnh Tư Thần chạy ra.

Toàn bộ xí nghiệp gia tộc Lãnh thị, cũng không bằng một sợi tóc của Lãnh Tư Thần.

Cô không cần Lãnh gia, cái gì đều không cần, chỉ cần anh.

A Thần, tôi không thể gả cho anh! Nhưng, chờ một ngày kia tôi có năng lực, tôi nhất định sẽ cưới anh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.