Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 473: Chương 473: Có thể chuyên tâm một chút hay không?




Chương 475: Có thể chuyên tâm một chút hay không?

Lãnh Tư Thần ngẩng đầu nhìn Hạ Úc Huân đang dựa vào bàn nhỏ nghiêm túc soạn bài, mặt không cảm xúc nói: “Để đó, đi ra ngoài.”

Đây là bị cự tuyệt? Hộ lý cắn cắn môi, không tình nguyện mở cửa lui ra ngoài.

Lúc đó, Hạ Úc Huân đang hăng hái chiến đấu cùng một đề thi toán học.

Đáng chết, càng ngày càng bí, cư nhiên toán cấp ba đều làm không được! Làm ba bốn lần vẫn là đáp án không giống nhau, rốt cuộc là sai ở chỗ nào!

Cô ghét nhất chính là toán học, nhưng lại chọn dạy toán, trong tiềm thức, cô đang cố tình mà phủ quyết quá khứ bản thân, ngay cả thói quen nhỏ đều đang bắt mình thay đổi.

“Tiểu Hoa!”

Tên kia lại muốn sai cô, Hạ Úc Huân bỏ đề thi đang làm dở, bất đắc dĩ mà đi qua.

“Làm sao vậy Lãnh tiên sinh?”

Lãnh Tư Thần nhìn khăn lông và nước ấm đặt ở đầu giường, tư thái một vị quốc vương kiêu ngạo, nói: “Lau mình cho tôi.”

Hạ Úc Huân hơi nhăn đầu mày, do dự một lát đến gần một bước.

Dưới ánh mắt nóng rực chăm chú nhìn của Lãnh Tư Thần, hai tay trắng nõn của Hạ Úc Huân cởi bỏ từng viên cúc áo của anh, tiếp theo cẩn thận tránh cánh tay bị thương, chậm rãi đem quần áo cởi ra……

Đến khi lồng ngực màu mật không hề che lấp mà loã lồ ở trước mắt, Hạ Úc Huân cũng mặt không đổi sắc.

Nếu là trước đây Hạ Úc Huân nhất định sẽ thổ huyết rồi!

Thực đáng tiếc, hiện tại cô căn bản là không có cảm giác, không biết đây có phải là lãnh cảm hay không, 5 năm qua cô hình như đối với bất cứ người đàn ông nào đều không chút hứng thú, hiện tại, ngay cả Lãnh Tư Thần cũng không ngoại lệ.

Bất quá, cô không cảm thấy thay đổi như vậy có gì không tốt, đã chịu đủ cảm giác tinh thần bị người khác khống chế rồi.

Ánh mắt Lãnh Tư Thần từ chờ mong dần dần trở nên vắng lặng.

Hạ Úc Huân không có chú ý biến hóa trong sắc mặt của Lãnh Tư Thần, mắt nhìn thẳng đem khăn lông vắt khô một nửa, sau đó nghiêng người, từ mặt đến cổ, lại đến bả vai, xương quai xanh…… Từng chỗ cẩn thận chà lau.

Lúc này đại não cô đã hoàn toàn bị đề toán học chiếm cứ.

Chẳng lẽ là cô dùng sai phương pháp giải sao?

Có lẽ đổi qua đường phụ trợ thử xem……

Lãnh Tư Thần mày càng nhăn chặt, mà Hạ Úc Huân vẫn thành kính mà chuyên chú suy nghĩ đề toán học, thẳng đến khi anh bóp cổ tay cô cũng không có phát hiện.

“A ——” Hạ Úc Huân đột nhiên la lên một tiếng, Lãnh Tư Thần còn tưởng rằng cô rốt cuộc có phản ứng, ai ngờ cô một bộ bừng tỉnh đại ngộ nói: “Ta đã biết! Sao lại không nghĩ tới chứ, nếu không phải mình sai, nhất định là đáp án tham khảo sai!”

Hạ Úc Huân trong lòng nghĩ, ngày mai có thể dùng ví dụ này giáo dục học trò có quyền nghi ngờ chất vấn, tin tưởng chính mình.

Cô vừa muốn tiếp tục lau, lại phát hiện tay cầm khăn lông bị nắm chặt, vì thế mặt lộ vẻ nghi hoặc mà nhìn người trước mắt, hỏi: “Lãnh tổng? Làm sao vậy?”

“Cô có thể chuyên tâm một chút hay không?” Người nào đó nhẫn nại hiển nhiên đã tới cực hạn rồi.

Hạ Úc Huân vẻ mặt vô tội, đáp:“Tôi rất chuyên tâm a!”

Khóe miệng Lãnh Tư Thần thoáng qua một nụ cười trào phúng, nói: “Chuyên tâm? Chuyên tâm thất thần sao?”

Hạ Úc Huân bĩu môi, lẩm bẩm nhỏ giọng nói thầm: “Lau người cho anh không cần dùng đại não, dùng tay không phải có thể sao, chẳng lẽ còn phải dùng tâm là đạo lý gì……”

Lãnh Tư Thần ngơ ngẩn mà nhìn cô gái trước mắt, cô thích toán học, cô ít nói, cô dùng ánh mắt nhìn người xa lạ, bình tĩnh đến khiến tim anh băng giá……

Đây từng là Hạ Úc Huân sao?

“Cô…… Thật sự không phải cô ấy?” Thần sắc Lãnh Tư Thần có chút hoảng hốt hỏi.

Nhóm dịch: Mèo Xinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.