Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 20: Chương 20: Vụ Nổ Tới Gần




Sick một mình một đường đi tới hội trường yến hội, hắn vốn quen với biểu lộ coi thường của người chung quanh, cho nên cũng không ôm nhiều kỳ vọng. Nhưng hắn kinh ngạc phát hiện, khi mọi người thấy hắn thì, con mắt mở hơi lớn hơn bình thường, phảng phất muốn nhìn hắn cho thật tinh tường, khóe miệng rất nhiều người còn hiện ra ý cười. Người thường xuyên được đãi ngộ này, có lẽ phân loại nụ cười này là “Có lễ”, nhưng Sick biết rõ đây không phải lễ phép, bởi vì không phải ai cũng có đãi ngộ này.

Sick đi đến cửa ra vào hội trường, phát hiện phu nhân Ưu Lan đứng ngay cạnh cửa. Ngay bên cạnh phu nhân Ưu Lan là một cái bình hoa , bà đang dùng tay day day mấy cánh hoa. Bà giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, nhưng Sick nhìn ra được, bà đang lén lút quan sát khách mời. Vốn với tư cách nữ chủ nhân, bà hẳn là nhân vật chính ở nơi đây, có lẽ nên ở bên trong chào hỏi khách khứa, nhưng chắc Gino đã thay thế công việc của bà , Sick cũng không quan tâm tại sao phu nhân Ưu Lan lại chạy đến nơi hẻo lánh này.

Sick cứ thế bước qua cửa, phu nhân Ưu Lan thấy Sick, lộ ra nụ cười yếu ớt, thoạt nhìn giống như người đang mang bệnh rất nặng có thể chết bất cứ lúc nào.

Phu nhân Ưu Lan nói: “Ngươi đã đến rồi ah, hôm nay ngươi nhìn rất có tinh thần nha.”

Sick nghĩ thầm: Không ai có thể đang bận một bộ quần áo pháp sư rách rười, mà có thể nhìn còn tràn ngập tinh thần phấn chấn đấy. Sick vẫn cố gắng lộ ra khuôn mặt lễ phép, tươi cười: “Thân thể ngài đã tốt hơn chưa?”

“Úc, rất tệ.” Phu nhân Ưu Lan trả lời.

Sick không dám nhắc nhở phu nhân Ưu Lan rằng sắc mặt bà hiện tại rất tốt, cũng không muốn nhắc nhở tất cả là nhờ vào thuốc của mình, cùng lắm chỉ được khen mấy câu ah.

Lúc này đột nhiên có hai cô gái trẻ vừa cười vừa nói tiến vào, phu nhân Ưu Lan liếc bọn họ, chẳng biết tại sao, ánh mặt kia làm Sick cảm thấy sợ hãi. Tầm mắt của phu nhân Ưu Lan lại quay trở về trên người Sick: “Ngươi cảm thấy, có phải hay không sinh làm nữ nhân chính là một thiệt thòi lớn?”

Sick là nam nhân, vấn đề này hắn rất khó trả lời. Cho nên hắn đành phải làm ra bộ dạng chăm chú lắng nghe, không có trả lời.

Phu nhân Ưu Lan nói tiếp: “Chúng ta chỉ có thể phụ thuộc vào nam nhân trong sinh hoạt, chúng ta có được bất cứ thứ gì cũng xuất phát từ lòng từ bi của nam nhân. Nữ nhân chỉ có thể nhẫn nhục nam nhân, thỏa mãn dục vọng của bọn hắn. Mà chính chúng ta lại không thể yêu, không thể bảo hộ tình yêu, không thể có tiếng nói, cũng không thể có ý chí. Nữ nhân phải là con rối hoàn mỹ của nam nhân, mới nhận được chút ít ban phát. Tự do của nữ nhân chính là phục thị nam nhân mình đã chọn, nhưng đó cũng không phải tự do của nữ nhân, cũng không có tự do để đi phục vụ.” Phu nhân Ưu Lan đè lại ngực, thở phì phò: “bảo bối đáng thương, đáng yêu của ta, tâm can của ta, nó cùng ta quá giống nhau! Nó thuần khiết như thế, lại tuyệt vọng như thế. Nó không có chủ kiến của mình, chỉ là một con rối. Ta dùng tánh mạng bảo hộ nó, thế nhưng nó là nữ nhân, nữ nhân nhất định phải có nam nhân mới có thể sống được, cho nên tiểu yêu quái kia mới lừa nó, bởi vì nó không thể cự tuyệt yêu cầu của nam nhân, thân là nữ nhân, số mệnh của nó chỉ có thể tuân theo nam nhân, chỉ có thể đi phục thị những gì nam nhân yêu cầu! Cho dù yêu cầu kia sẽ để nó chịu khổ, sẽ để nó rời khỏi sự bảo hộ của ta, nó cũng chỉ có thể tiếp nhận, bởi vì đây là nam nhân yêu cầu ah! Nó phải làm cho nam nhân hài lòng!”

Sick chỉ có thể gật đầu, trả lời khẩu thị tâm phi: “Đúng vậy a.”

“Nam nhân có được hết thảy, nữ nhân chỉ có thể phục tùng.” Phu nhân Ưu Lan tăng thêm lực niết mấy cánh hoa, làm chúng nát bấy trong tay nàng. Đóa hoa cùng cành hoa chia lìa, rơi xuống mặt đất. Phu nhân Ưu Lan nói: “Cái này là quy củ của thế giới, là chân lý ai cũng không thể chống lại . Vận mệnh của nữ nhân là trở thành hàng hóa bị nam nhân mua bán, là tặng phẩm cho sự thành công của bọn họ. Chỉ có sinh ra là nam nhân, mới có thể ——” Phu nhân Ưu Lan hít sâu một hơi, thê lương nói ra hai chữ cuối cùng nhất, sau đó ngừng: “—— mới có thể.”

Sick cảm thấy ánh mắt phu nhân Ưu Lan càng ngày càng không bình thường, giống như lại bay đến địa phương xa xôi rồi. Hắn cảm giác mình tốt nhất nên chuồn đi càng sớm càng tốt, Sick nói: “Phi thường tiếc nuối, phu nhân. Mặc dù kẻ hèn rất muốn ở lại thưởng thức dung mạo của ngài, nhưng chức trách của tôi không cho phép tôi dừng lại lúc này, dù cho tôi phi thường không muốn, nó cũng đang kiềm chế tôi.”

“Ngươi đi đi, nam nhân. Ngươi cái gì cũng có, mà ta sẽ lẳng lặng đứng đây, như bộ dạng một nữ nhân nên có——” Phu nhân Ưu Lan niết nát thêm vài cánh hoa.

Sick quay người ly khai. Mặc dù rất muốn, nhưng hắn không dám bước nhanh hơn, sợ lại làm cho phu nhân Ưu Lan có phản ứng khác. Đi vào sảnh yến hội, Sick thấy Gino đang bị mấy nam khách mời bao vây, dùng tư thái nữ vương ứng đối các lời nịnh nọt xung quanh. Sau khi chị nàng rời đi, Gino đã không cần làm bộ mình là một cô gái yêu ớt nữa.

Lời của phu nhân Ưu Lan không phải là sai hoàn toàn, nhưng lại khá bất công. Dùng góc độ của phu nhân Ưu Lan đi xét thì có vẻ đúng, nhưng bà chỉ thấy tình huống của mình, mà không để mắt đến những người xung quanh. Sick không cách nào tán đồng với ý này.

Lino cùng phu nhân Ưu Lan tuyệt đối không giống nhau, nàng có chủ kiến của riêng mình. Chính điều này đã làm nàng lựa chọn Tuvalu, hơn nữa trong thời khắc mấu chốt dũng cảm nói ra nguyện vọng của mình, lựa chọn con đường cho mình, truy cầu tình yêu chân chính, cùng hạnh phúc thuộc về nàng.

Gino thì càng rõ ràng hơn, nàng dùng ý chí của mình khai sáng một con đường. Địa vị nữ nhân ở trên người nàng chẳng gây ra một tia trở ngại nào. Nhìn nàng hiện tại có một lại mỵ lực đặc biệt, vận dụng tất cả lợi thế của nữ tính, không kiêu ngạo không siểm nịnh ảnh hưởng nam nhân bốn phía, làm bọn hắn trở nên ôn hòa hữu lễ, nữ tính không chừng đối với nàng còn có thể trở thành một tấm vương bài. Sick có thể đoán được tương lai của nàng, không phân biệt nam nữ, nàng sẽ giáo huấn bất cứ ai dám mạo phạm nàng.

Đến nỗi chính Sick, hắn mặc dù là một nam nhân, nhưng hắn hai bàn tay trắng. Sinh ra là nam căn cản không đem lại cho hắn bất cứ lợi ích gì, đương nhiên cũng không cho hắn quyền sai khiến nữ nhân, nếu không hắn cũng sẽ không bị Hana chỉ huy rồi. Cũng không phải chỉ cần sinh làm nam nhân là sẽ có được hết thảy.

Sick biết rõ quá khứ của phu nhân Ưu Lan không tốt, nhưng hắn không thích cái cách nàng nghĩ Sick có thật nhiều lợi thế.

Sick quay đầu nhìn chung quanh, hắn tìm được ông chủ đang diễn thuyết quy mô nhỏ với khách khứa, không bao lâu, cũng tìm được cái đầu tháp nhọn nổi bật trong đám người, cũng tìm được Hana bên dưới tháp nhọn. Nàng đang sử dụng pháp thuật sai lầm phá hư trang phục khách mới. Trên mặt nàng còn hơi bầm vì bị Sick đánh lúc trước, còn xuất hiện thêm mấy chấm nhỏ do dị ứng thuốc. Thuốc của Hana thật sự rất tệ.

Sick tự cầm một cái đùi gà cho mình, vừa gặm vừa đi tới đám người kia. Sau khi gặm xong, hắn liếm sạch sẽ dầu trên tay, dùng tế đao cắt xương cốt ra, đem cốt tủy bôi lên trên, sau đó hô to một tiếng: “Các vị tiên sinh, thưa quí ông quí bà, bây giờ là thời gian thú vị nhất!”

Tất cả mọi người đều nhìn lại, Sick vung tế đao lên, một đám sương mù tím phun ra, hạ xuống chậm rãi dưới chân hắn hình thành một biển sương mù tím. Đoàn khói này mặc dù dày, lại không làm người bị sặc. Sở trường của Sick là ma dược học, khói hắn làm ra tuyệt đối không kích thích khí quản, thậm chí còn có công dụng nâng cao tinh thần. Hắn đã từng cự tuyệt lời mời cùng làm Linh dược tình yêu của Nanaimo, mà bây giờ, trong khuôn khổ pháp luật, có thể gia tăng chút hương vị trong khói làm cho tinh thần khoang khoái.

Sick đứng trong sương khói kiến tạo cảm giác thần bí, dù sao ấn tượng của mọi người là pháp sư đều xuất hiện trong sương khói. Sick cao giọng nói: “Tôi theo lời mời của tiểu thư Gino, biểu diễn cho mọi người hôm nay!” Sick nhìn thoáng qua Gino, nàng nhìn Sick, là hiếu kỳ không biết Sick muốn làm gì, mà không có ý định ngăn cản. Thế là Sick càng lớn gan.

Hana thấy người xung quanh đều bị Sick hấp dẫn, không còn ai nhìn ả. Ả cắn răng nhìn Sick đầy oán hận. Điều này càng cổ vũ Sick.

Sick mở ra hai tay, động động ngón tay, từ trong màn sương màu tím, hai cành cây xanh nở đầy hoa vàng bay lên. Những cánh hoa lại phát ra ánh sáng. Có mấy con chim đuôi bảy màu hót líu lo trên cành . Một đàn bướm bay lượn trên không trung, để lại những điểm sáng, cấu thành chữ: “Chúc mọi người vạn sự như ý“.

Sick khoanh tay ở trước ngực rất khoa trương, lại mở rộng hai tay, chỉ chỉ xung quanh, làm ra động tác xóa đi đồ vật nào đó, cây, chim với bướm liền biến thành bụi tím, rơi xuống sương khói. Khách mời thở dài thất vọng.

Mà Sick lập tức giơ tay lên cao, phạm vi sương mù thoáng cái mở rộng, dưới chân mọi người trong sảnh yến hội lúc này đều là khói tìm, sau đó ở trung tâm sảnh yến hội, một con rồng toàn thân trắng toát ngẩng đầu lên. Khách mời kinh hô. Con rồng kia hoàn toàn hiện thân từ trong sương khói, đứng tại sảnh yến hội. Nó vỗ vỗ cánh, trần nhà đột nhiên biến thành một khoảng trời xanh, mà rồng giương cánh bay vào trời xanh, một mực bay lên, biến mất trong mây.

Đã có người bắt đầu trầm trồ khen ngợi rồi. Hai tay Sick che trước mắt, làm ra bộ dạng che mắt, sảnh yến hội đột nhiên tối lại, rất nhiều tiểu tinh linh có cánh phát sáng bay tới bay lui trong phòng, nương theo tiếng chuông lục lạc khiêu vũ vây quanh khách mời.

Ngay khi các tinh linh biến mất, gian phòng lại sáng lên, khách mời chứng kiến không còn là sảnh yến hội khi nãy, bọn họ phát hiện mình đang đứng ở bờ biển, trên đường chân trời phương xa có ánh chiều tà. Sick vỗ tay một cái, bọn họ lại được đưa lên núi cao, bốn phía đều là thâm cốc. Cả trai lẫn gái thừa cơ hội này, kêu một tiếng cả kinh rồi ôm cùng một chỗ, hưởng thụ nhiệt độ cơ thể đối phương.

Sick làm ra động tác kết thúc bản giao hưởng, thu tay về. Tất cả ảo giác đều biến mất, mọi người trở lại sảnh yến hội. Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, liên tục suốt 3 phút.

sắc mặt Hana khó coi đến cực điểm. Sick làm cho khẩu vị của khách nhân tăng lên rồi, sau này mỗi một lần yến hội, đều sẽ có người yêu cầu nàng làm ra biểu diễn trình độ này. Không có biện pháp thỏa mãn yêu cầu của khách nhân, chính là tát vào mặt ông chủ, cứ như vậy cái ghế pháp sư gia đình sẽ không giữ nổi.

Sick vội vàng đáp lễ bốn phương tám hướng, đợi đến lúc tiếng vỗ tay cuối cùng nhỏ hơn, hắn ngẩng đầu, chứng kiến phu nhân Ưu Lan cùng một thiếu nữ đang nói chuyện trong góc. Lần đầu tiên hắn chứng kiến thần sắc bình thường của phu nhân Ưu Lan, cử chỉ quan tâm trong mắt bà, còn rất cẩn thận nghe đối phương nói chuyện, từ động tác gật đầu của đối phương, hoàn toàn như là một trưởng bối đang giảng đạo cho hậu bối. Nhưng trong đó lại có một điểm là lạ đấy. Ngôn ngữ cơ thể của nàng là nữ tính, nhưng nếu như chỉ thoáng qua hình dạng cùng ánh mắt, lại như là nam tính.

Sick cho rằng phu nhân Ưu Lan là một đối tượng nói chuyện phím rất tệ, nhưng hiện tại người thiếu nữ kia lại cười không ngừng. Từ cách nhấp môi của hai người, phu nhân Ưu Lan có khả năng đang nói một chuyện cười có chủ đề tình sắc.

Sau đó phu nhân Ưu Lan cùng người thiếu nữ kia đi đến phía sau, ước chừng hai phút, chỉ có phu nhân Ưu Lan đi tới, thiếu nữ không có đi ra. Phu nhân Ưu Lan lập tức lại bắt chuyện với một thiếu nữ khác.

Sick đột nhiên có một ý nghĩ cực kỳ khủng bố trong lòng. Hắn bước nhanh tới chỗ Gino, đẩy ra bức tường người chắn trước nàng, nói với nàng: “Tôi cần nói chuyện với ngài.”

Gino nhìn biểu lộ của Sick, đảo tròn mắt, lập tức dùng nụ cười sáng lạn nói với mấy người theo đuổi: “Nhà ảo thuật muốn bàn thù lao với tôi rồi. Mọi người tạm rời đi, để tôi nói chuyện một mình với hắn được không nào?”Nàng lại bổ sung nói: “Nếu để cho mọi người biết rõ bảng giá, chẳng phải mọi người sẽ cướp người trong tay tôi sao ? Sẽ không như vậy chứ? Đừng làm cho tôi có suy nghĩ này nha.”

Đám người theo đuổi mặc dù không muốn, nhưng chiếu thái độ của Gino, không đi chính là bọn họ không có phong độ rồi, đành phải ngoan ngoãn ly khai.

Gino lôi kéo Sick đến nơi hẻo lánh, không để nàng có thời gian kéo rèm vải xuống, Sick vội vã hỏi: “Người xâm phạm Lino tiểu thư không phải ông chủ, là phu nhân Ưu Lan a?”

“Hư.” Gino triệt để kéo rèm lại, đem ngón tay đặt ở trước môi nói: “Chuyện này không thể lộ ra.”

“Tôi vốn tưởng rằng ông chủ.” Sick run giọng nói.

“『 xã hội thượng lưu 』 không phân thị phi, chỉ coi trọng vẻ bề ngoài thôi. Bọn họ căn bản không quan tâm loạn luân cùng cường bạo, đồng tính luyến ái đối với bọn họ mà nói mới không xong.” Gino nói: “Nếu như ngoại giới biết được mẹ của ta quan hệ bất chính với con của mình, uy vọng của ba ba sẽ mất sạch.”

Cảm thấy khiếp sợ đối với cách dùng từ của Gino đồng thời, trong đầu Sick thoáng cái đã nghĩ thông suốt rất nhiều sự tình. Thì ra đây là nguyên nhân ông chủ có khuynh hướng bạo lực với phu nhân Ưu Lan. Bởi vì vợ mình làm ra cớ sự đó, còn có thể ảnh hưởng hình tượng của ông, liên quan trực tiếp đến sự nghiệp của ông, loại người như ông rất khó tha thứ chuyện này.

Cho nên lão gia mới buông tha Tuvalu, còn dùng cớ “Đuổi ra khỏi cửa”, giao Lino cho Tuvalu đồng thời, cũng đoạn tuyệt tất cả lý do Lino có thể trở lại đây, làm cho nàng vĩnh viễn không còn gặp Ưu Lan nữa. Nếu như ông muốn độc chiếm Lino, ông căn bản không có khả năng buông tay dễ dàng như thế. Nhưng bởi vì những sự tình kia căn bản chính là Ưu Lan làm, chỉ cần Tuvalu thật tâm muốn mang Lino đi xa, với ông mà nói là cơ hội cầu còn không được.

Là phu nhân Ưu Lan muốn tái hiện thuật chuyển đối giới tính, vì đạt được con gái của mình.

Là bà giết tiểu Bá.

Sick kéo rèm ra, ánh mắt rất nhanh quét tại trong hội trường. Hắn tìm không thấy phu nhân Ưu Lan, liền Hana cũng không thấy rồi. Người thiếu nữ Ưu Lan vừa mới bắt chuyện kia đồng dạng không có trong hội trường.

Cảnh sát đã nhìn chằm chằm vào đây rồi, Ưu Lan cùng Hana khả năng đang “Đẩy nhanh tiến độ”, mới có thể một ngày bắt nhiều người như vậy, có lẽ bọn họ đã sưu tập đủ tài liệu pháp thuật, chuẩn bị hành động chính thức rồi.

“Sơ tán tất cả mọi người nhanh!” Sick trịnh trọng nói với Gino: “Chỉ sợ tại đây sắp nổ rồi, tất cả mọi người phải ly khai!”

“Giống vụ nổ lúc trước?” Gino nhíu mày hỏi.

“Đúng! Nhanh lên!” Sick nói xong, liền dời trọng tâm thân thể, chuẩn bị chạy.

“Chờ một chút!” Ngay lúc Gino thấy Sick chuẩn bị xuất phát, kéo cổ áo Sick lại, hại hắn suýt nữa chết ngạc.

“Khách mời cùng người hầu ta đến sơ tán, ngươi đi gọi tiểu Bá chạy mau! Ta không biết Hana phái hắn đi đâu.” Hai mắt Gino sáng ngời hữu thần nhìn chằm chằm vào Sick, phi thường chăm chú, thậm chí có thể nói là nếu như Sick không giúp chuyện này, nàng sẽ rất thất vọng Sick. Nàng cho rằng Sick cùng tiểu Bá là đồng sự, Sick có lẽ sẽ biết tung tích của tiểu Bá.

Sick sửng sốt một chút, mới nói: “Tốt, ta sẽ tìm được hắn.”

Sick lao ra sảnh yến hội, trên đường vẫn không quên lấy một cái đùi bồ câu nướng vừa chạy vừa ăn, xương cốt cất kỹ làm tài liệu pháp thuật. Hắn thay đồ ngay tại lầu một, vừa sửa sang quần áo vừa đi thẳng tới tòa lầu nơi hắn ở.

Hắn xông vào lầu xem xét, không thấy tiểu Bá rồi.

Sick ném tất cả sách của tiểu Bá ra ngoài cửa sổ, đồng thời quăng luôn hành lý của mình. Toàn bộ tăng thêm pháp thuật để cho bọn chúng bay được xa, rời xa phạm vi vụ nổ. Sau đó hắn xuống lại lầu một.

Trên hành lang tràn ngập tiếng khách mời la hét ầm ĩ, vẻ mặt nghi hoặc nghe theo chỉ thị, đi về phía cửa lớn. Bọn người hầu cũng cầm vật phẩm quan trọng của mình hướng phía cửa.

Sick không biết Gino đứng ở đâu trong biển người, nhưng hắn có thể nghe được thanh âm của nàng, bao trùm lên tất cả thanh âm, để cho mỗi người đều có thể nghe được: “Có đồ vật trong yếu gì, lấy nhanh! Chuẩn bị bữa tối? Cái kia không cần phải xen vào rồi! Không nên lo thảm sẽ bẩn, nhanh lên đi! Tất cả mọi người rút khỏi phòng, hầu trưởng sau khi ra ngoài thì điểm danh, mèo chó nhớ rõ mang, cá vàng cũng mang đi!”

Nguyện ông trời phù hộ Gino, người chủ nhân quan tâm tính mạng nô bộc này có thể sống lâu trăm tuổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.