Ác Linh Quốc Gia

Chương 336: Chương 336: Ông chủ khu giải trí




Dịch: Phượng hoàng lửa

“À, hóa ra là Sát tiên sinh và phu nhân, ông bà chủ chúng tôi còn chưa tới!”

“Hừ, tên khốn kia lần nào cũng đến trễ!”

“Ông không phải đã sớm quen bị ông ấy cho leo cây rồi sao, vậy còn nóng nảy cái gì nữa. Chút nữa bọn họ sẽ đến thôi!”

Lúc này, Hạ Thiên Kỳ lại nghe được một giọng đàn bà. Giọng nói này cực kỳ quen thuộc, nhưng hắn có nghĩ thế nào cũng không nhớ ra nổi.

Tò mò với thân phận người đàn bà, Hạ Thiên Kỳ không đợi người phục vụ giải thích liền đút hai tay vào túi, ung dung đi ra ngoài. Người phục vụ lùn hơn Hạ Thiên Kỳ nửa cái đầu, đứng sau lưng hắn.

Cũng đến bây giờ, Hạ Thiên Kỳ mới nhìn rõ được hình dáng hai người bên ngoài.

Người đàn ông độ khoảng ba bốn mươi tuổi, mặt mũi quê mùa, đội mũ tròn màu đen, trông có vẻ gã ta trọc đầu. Đáng nói nhất là thân hình của gã quá cao. Hạ Thiên Kỳ đã được xem là cao rồi, thế nhưng vẫn lùn hơn gã này nửa cái đầu, vóc người cũng nhỏ hơn hẳn.

Nhưng điều khiến Hạ Thiên Kỳ cảm thấy kinh hãi nhất là người đàn ông này đem tới cho hắn một cảm giác bức bách rất khó chịu, vô tình làm hắn cảm thấy áp lực nặng nề.

Còn người đàn bà bên cạnh mặc dù đeo kính đen to che gần nửa khuôn mặt, nhưng Hạ Thiên Kỳ vẫn nhận ra cô ta chính là đại minh tinh Lý Tâm Cơ có quyền lực rất lớn trong giới giải trí.

Hạ Thiên Kỳ vốn tưởng rằng mình có thể lớn giọng, nhưng với tình cảnh trước mắt thì chẳng thốt lên được câu nào.

“À...”

Hạ Thiên Kỳ vừa mở miệng thì người đàn ông kia đã cau mày hỏi:

“Cậu là ai?”

Giọng nói sang sảng của gã ta khiến lỗ tai Hạ Thiên Kỳ có chút khó chịu. Hắn chưa kịp nói gì thì đã bị người phục vụ giành giải thích trước:

“Sát tiên sinh là thế này, đây là một vị khách của khu giải trí, lần đầu tiên ngài ấy đến đây cho nên không biết về hai phòng này là không thể ngồi. Tuy nhiên không trách được ngài ấy, là tôi sơ sót”

Người đàn ông nghe xong trợn mắt nhìn người phục vụ. Người phục vụ trông có vẻ rất sợ gã, liên tục cười khổ, đồng thời liên tục kéo Hạ Thiên Kỳ, ra hiệu cho Hạ Thiên Kỳ rời đi, đừng tham gia náo nhiệt.

Hạ Thiên Kỳ cảm thấy người đàn ông đối diện không tầm thường, huống chi bên cạnh gã ta còn có một nữ minh tinh. Việc của bản thân hắn đã đủ lộn xộn nên hắn không muốn chuốc lấy thêm phiền phức, lựa chọn rời đi luôn.

Nhưng khi hắn đi ngang qua người đàn ông, người đàn ông đột nhiên bước ngang chặn đường.

Thấy bị chặn lại, Hạ Thiên Kỳ cũng đã chuẩn bị cho việc không hợp lời lập tức “động thủ”, mặc dù hắn cảm thấy người đàn ông đối diện rất nguy hiểm, nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không phải một trái hồng mềm. Ở phương diện đánh nhau từ nhỏ đến lớn hắn chả sợ ai.

“Làm gì đó?”

Hạ Thiên Kỳ ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang ngăn hắn lại.

“Cậu chưa trả lời tôi! Cậu là ai? Tới chỗ này làm gì? Không trả lời rõ ràng thì đừng hòng rời đi!”

Người đàn ông đáp một cách bá đạo. Hạ Thiên Kỳ nghe xong cười lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cặp mắt của người đàn ông.

“Tôi thấy cậu đang tìm tôi gây sự thì phải? Phục vụ đã giải thích rõ ràng. Tôi đến chỗ này chơi, toàn bộ phòng đều có người, tôi thấy ở đây có hai phòng trống thì đi vào thôi. Nghe không hiểu à?”

Mặc dù trong lòng tức giận, nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không muốn làm to chuyện, không phải người đàn ông kia dựa vào sự cao to có thể khiến hắn sợ sệt mà là cảm giác người đàn ông này có một thứ gì đó rất nguy hiểm.

Người phục vụ gọi gã ta là Sát tiên sinh, thực tế trên người gã cũng tỏa ra một luồng sát khí.

Theo đạo lý mà nói, Hạ Thiên Kỳ sau nhiều lần cường hóa, chưa tính đến quỷ hóa mạnh bao nhiêu, bình thường tốc độ và sức mạnh không phải người bình thường có thể sánh bằng, cho nên theo lý hắn sẽ không có cảm giác này mới đúng. Nhưng đúng là hắn đang sợ người đàn ông này.

Nếu như bỏ qua một vài nhân tố khách qua, như vậy nguyên nhân chỉ có thể giải thích đó là người đàn ông này là thành viên của Minh phủ, hơn nữa sức mạnh vượt xa hắn.

“Hừ, tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa!”

Hạ Thiên Kỳ tức đến hộc máu, vốn là trong lòng vui vẻ định ra ngoài dạo chơi, rốt cuộc giừ phải ôm cục tức vào lòng.

“Tiểu tử này phách lối quá nhỉ?”

Hạ Thiên Kỳ khó chịu nói khiến người đàn ông rất tức giận. Thấy vậy nữ minh tinh bên cạnh vội vàng kéo gã ta lại:

“Được rồi! Người ta không phải cũng đã giải thích rõ ràng rồi sao? Chuyện bé xé ra to, không bỏ qua thì không được hay sao vậy? Nếu để cho Tuyệt Đại biết anh đánh khách hàng của hắn ở đây, khẳng định là anh cũng không xong với hắn đâu!”

“Nó dám? Anh cho nó hai cái lá gan! Khách hàng quan trọng hay anh em quan trọng?”

Mặc dù người đàn ông cứng miệng nhưng ác ý với Hạ Thiên Kỳ đã biến mất. Trong lòng Hạ Thiên Kỳ thở phào, vừa muốn rời đi liền nghe một tiếng cười dài vang tới từ đầu hành lang:

“Tất nhiên là anh em quan trọng. Có điều khách hàng cũng quan trọng không kém, dẫu sao đều là bạn mà!”

Giọng nói mang theo chút bất cần và trêu chọc. Hạ Thiên Kỳ ngoái cổ nhìn sang thì thấy một cặp nam nữ đi tới.

Vóc dáng người đàn ông kia không khác Hạ Thiên Kỳ là mấy, tóc hơi dựng lên, tầm hai bảy hai tám. Đến độ cô gái bên cạnh hắn cũng không khác gì Lương Nhược Vân, vóc người cao gầy, có điều so với Lương Nhược Vân thì lạnh lùng hơn.

“Cuối cùng tên chết tiệt này cũng đến rồi!”

Người đàn ông thấy hai người này đến liền mắng một câu.

“Cậu nói chuyện nho nhỏ thôi, không nên để người ngoài nghe thấy mấy tiếng tục tĩu của cậu!”

Người đàn ông trẻ tuổi đi tới, Hạ Thiên Kỳ đang cẩn thẩn quan sát thì nghe hắn ta cười nói:

“Xin lỗi! Người bạn này của tôi tính tình không tốt lắm, khiến cậu mất hứng rồi! Tôi thay mặt hắn nói lời xin lỗi, hy vọng sau này cậu sẽ không vì điều này mà không đến khu giải trí nữa!”

“Không có gì, cũng vì tôi làm sai quy củ chỗ này!”

Ông chủ khu giải trí đã nói xin lỗi, Hạ Thiên Kỳ cũng cho hắn ta mặt mũi. Hạ Thiên Kỳ sải bước về phía thang máy, đi thẳng lên lầu bốn.

“Ông chủ, tôi...”

Sau khi Hạ Thiên Kỳ rời đi, người phục vụ liền định giải thích với người đàn ông trẻ tuổi, tuy nhiên hắn chỉ cười nói:

“Không sao! Thế nào cũng phải gặp mấy chuyện phát sinh. Cậu xử lý tốt rồi, đi làm việc đi!”

“Cảm ơn ông chủ, sau này tôi nhất định cẩn thận!”

Người phục vụ rất cảm kích sự tha thứ của người đàn ông trẻ tuổi. Trên thực tế gã cũng là nhân viên kỳ cựu nơi này. Chẳng những được cung cấp chỗ ăn ở tốt, cả tiền lương cũng cao hơn hẳn những chỗ khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.